Chương 29: Tình cảnh
Lục Diệp bình tĩnh nhìn mu bàn tay của mình, hồi lâu mới hoàn hồn.
Hồi tưởng về tất cả mọi chuyện trước đó, đồ vật trên mu bàn tay này không thể nghi ngờ có quan hệ tới việc chưởng giáo cầm đại ấn kia đóng một cái.
Hắn không biết đây rốt cuộc là cái gì, nhưng thế giới này có quá nhiều thứ mới mẻ với hắn, không biết cũng không đáng sợ, bây giờ cũng chỉ có thể thản nhiên đối mặt.
Thế nhưng tin tức tốt là hắn đã xác định được vị trí của mình, quả nhiên ở trong chiến trường Linh Khê.
Chỉ nhìn tiền tố chiến trường này một cách đơn thuần, Lục Diệp đã sinh ra một loại cảm giác không ổn, nếu như ý nghĩ của mình không sai thì đây là chiến trường Linh Khê cảnh mới có tư cách đặt chân.
Một tên tiểu tu sĩ mở ba khiếu như hắn rơi vào bên trong địa phương như vậy, không thể nghi ngờ sẽ nguy cơ bốn phía.
Vừa rồi chỉ đụng phải một đám sói, nhưng nếu đụng phải một đám tu sĩ thì sao?
Đã là chiến trường, vậy chắc chắn có tu sĩ tồn tại! Về phần hai bên tác chiến ở trong chiến trường này, không cần nghĩ cũng biết là Hạo Thiên Minh và Vạn Ma Lĩnh.
Hắn có thể hiểu được dự tính ban đầu của chưởng giáo khi đưa hắn vào nơi này, tình huống ngay lúc đó nếu chưởng giáo mang theo hắn gần như không có cách đấu pháp cùng người, cưỡng ép tranh đấu sẽ dẫn đến tên tiểu tu sĩ như hắn chắc chắn không có kết quả gì tốt, chưởng giáo đưa hắn đến đây cũng là chuyện vạn bất đắc dĩ, để cho hắn tìm ra một con đường sống ở bên trong tuyệt cảnh.
Hình như trước đó chưởng giáo còn nhét thứ gì vào trong lồng ngực của mình.
Nghĩ tới đây Lục Diệp vội vàng xem xét.
Rất nhanh hắn tìm ra một cái túi đựng đồ, sau khi mở Túi Trữ Vật này, hắn móc mấy chiếc bình từ bên trong ra, còn có mấy chồng đồ vật hình dáng như lá bùa cùng mấy bộ quần áo, cuối cùng là một cái ngọc giản.
Hắn kiểm tra kỹ từng cái một, trong mấy chiếc bình chỉ chứa hai loại linh đan, một loại là Khí Huyết Đan, thứ còn lại là Uẩn Linh Đan, trong đó số lượng Uẩn Linh Đan chiếm đa số, có hai bình khoảng chừng hai mươi hạt, Khí Huyết Đan thì có vẻ ít một chút, chỉ có một bình không đến mười hạt.
Về phần những lá bùa kia thì hắn trái lại chưa bao giờ thấy, thế nhưng hắn có thể đoán được đại khái đây là thứ gì.
Quả nhiên sau xem xét phát hiện đây là linh phù.
Ở trong Ngoại tu có một dạng tinh thông vẽ bùa, linh phù có thể phụ trợ tu sĩ dùng để chiến đấu hoặc tu hành, thế nhưng trước kia Lục Diệp chưa từng tiếp xúc những thứ này, tất nhiên khá mới lạ.
Chủng loại linh phù trong Túi Trữ Vật rất nhiều, như Kim Cương Phù có thể phòng ngự, cũng có Hỏa Xà Phù dùng để công kích, lại càng có Liễm Tức Phù dùng phụ trợ, hay Chiến Ảnh Phù ẩn nấp hành tung, từng tấm linh phù đều đã được viết rõ công dụng vì sợ Lục Diệp không rõ ràng, số lượng chừng hơn ba mươi tấm.
Nhìn qua những vật này khiến trong lòng Lục Diệp tuôn ra một tia ấm áp.
Không thể nghi ngờ những vật này đều là thứ chưởng giáo cố ý chuẩn bị cho hắn, bởi vì bất kể là linh đan hay linh phù trước mắt, đều chỉ thích hợp tu sĩ cấp độ như Lục Diệp sử dụng, chưởng giáo hoàn toàn không dùng được những thứ này.
Quần áo thì càng không cần phải nói, những thứ này rõ ràng đều là quần áo thích hợp cho nam tử trẻ tuổi.
Nhớ lại lúc ở trong Phi Long Chu, Lục Diệp hiểu được chưởng giáo biến mất mấy ngày, hẳn là trong mấy ngày kia ngài ấy đã sưu tập từ đệ tử môn phái khác những thứ hợp cho hắn dùng.
Có lẽ chưởng giáo tính toán sẽ đưa cho hắn sau khi trở về Diễu Sơn, ai ngờ trên nửa đường gặp được loại chuyện đó, đành bất đắc dĩ giao sớm cho hắn.
Những vật này đối với một người tu hành mới nhập môn mà nói, không thể nghi ngờ là một món tài sản khổng lồ, không nói đến những linh đan kia, chính là chút linh phù kia cũng cho Lục Diệp cảm giác có giá trị không nhỏ.
Bởi vì hắn không tìm ra bất cứ một tấm linh phù ở trong Túi Trữ Vật của Dương quản sự hay Chu Thành, có thể thấy được loại linh phù này hẳn rất quý giá, thế nhưng chưởng giáo một lần sưu tập hơn ba mươi tấm, đầy đủ các loại công dụng.
Lục Diệp khẽ hít sâu một cái rồi cất kỹ những thứ này, cầm lấy viên ngọc giản kia.
Nếu không đoán sai, ngọc giản này hẳn là lúc chưởng giáo mang theo hắn trên đường trốn chạy lấy ra kia, lúc ấy chưởng giáo từng hỏi hắn có nghe nói tới chiến trường Linh Khê hay không, Lục Diệp trả lời chưa từng nghe, chưởng giáo lập tức lấy ra một quả ngọc giản dán lên trán một cái.
Trong thứ này có lẽ ghi lại một chút tin tức chưởng giáo muốn để lại cho hắn, lúc ấy tình huống khẩn cấp nên chưởng giáo không kịp giải thích, chỉ có thể thông qua loại phương thức này nói cho hắn biết.
Lục Diệp thôi động linh lực rót vào trong ngọc giản, lại không hề có phản ứng gì, điều này khiến hắn nghi hoặc không hiểu.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn học dáng vẻ của chưởng giáo, dán ngọc giản kia ở trên trán, thôi động linh lực lần nữa.
Lần này có rất nhiều tin tức tràn vào trong đầu, xung kích khiến tinh thần hắn hoảng hốt.
Một lát sau hắn buông ngọc giản xuống, thần sắc phức tạp.
Trong ngọc giản quả thật có một chút tin tức được chưởng giáo lưu cho hắn, chính là liên quan tới chiến trường Linh Khê.
Cửu Châu là do chín đại châu lục tạo thành thế giới, nhưng thế Cửu Châu không phải chỉ có chín đại châu lục này, ngoại trừ chín đại châu lục còn có những không gian khác.
Chiến trường Linh Khê chính là một chỗ trong đó.
Cũng không ai biết chiến trường Linh Khê đến cùng ở nơi nào trong Cửu Châu, từng có tu sĩ Thần Hải cảnh muốn thăm dò bí mật này, nhưng vô số năm qua vẫn không có người nào đạt được đầu mối hữu dụng, cuối cùng tay không mà về.
Cuộc tranh đấu giữa Hạo Thiên Minh và Vạn Ma Lĩnh cũng không đơn giản chỉ trên thế giới Cửu Châu, ở trong không gian loại chiến trường này tranh đấu mới mãnh liệt nhất.
Muốn đi vào chiến trường Linh Khê nhất định phải mượn nhờ Thiên Cơ Trụ, chính là cây cột thủy tinh Lục Diệp từng thấy trước đó, mỗi tông môn đều có một cái như thế, dù cho tông môn đã bị hủy diệt thì cũng sẽ bảo tồn lại, trong vô số năm qua, tông môn bị hủy diệt trong thế giới Cửu Châu nhiều vô số kể, cho nên Thiên Cơ Trụ phân bố bên ngoài dã ngoại cũng nhiều như sao trời.
Tu sĩ tất cả tông môn sau khi thông qua Thiên Cơ Trụ nhà mình tiến vào chiến trường Linh Khê, sẽ xuất hiện ở một địa bàn cố định, chỗ này thông thường đều sẽ bị tông môn chế tạo thành chỗ đóng quân của nhà mình, quanh năm đều có tu sĩ cường đại tọa trấn để tránh việc bị người khác đánh lén.
Nhưng nếu một tu sĩ không thông qua Thiên Cơ Trụ của tông môn nhà mình tiến vào chiến trường, vậy sẽ xuất hiện ngẫu nhiên ở nơi nào đó trong chiến trường.
Cho nên nếu các tu sĩ muốn tiến vào chiến trường, đều sẽ thông qua Thiên Cơ Trụ của tông môn nhà mình, chứ không tùy tiện sử dụng của những tông môn khác, trừ khi được tông môn kia tán thành, lấy đại ấn đặc biệt in dấu ấn ký, như thế mới có thể xuất hiện trong chỗ đóng quân của tông môn kia.
Tình huống Lục Diệp và chưởng giáo gặp gỡ lúc đó, đã không cho phép chưởng giáo có quá nhiều lựa chọn, dù cho biết đưa Lục Diệp vào chiến trường Linh Khê sẽ dữ nhiều lành ít, nhưng chỉ có thể buông tay đánh cược một lần.
Điều tra xong tin tức trong ngọc giản khiến Lục Diệp hiểu rõ tình cảnh của mình.
Mình bây giờ thân ở nơi nào đó trong chiến trường Linh Khê, về phần cụ thể ở nơi nào thì hắn không biết, bởi vì toàn bộ chiến trường Linh Khê cực kì rộng lớn, rộng bằng diện tích cả một châu.
Thứ hắn thấy được trên mu bàn tay mình là ấn ký chiến trường, mỗi tu sĩ khi tiến vào chiến trường đều có, ghi chép lai lịch, tu vi cùng công huân của tu sĩ này.
Thứ này còn liên quan đến đường ra của hắn.
Ấn ký chiến trường của Lục Diệp là do chưởng giáo lấy đại ấn chưởng giáo Bích Huyết Tông in dấu xuống, bởi vậy cái ấn ký này sẽ có cảm ứng với Thiên Cơ Trụ của chỗ đóng quân Bích Huyết Tông, chỉ cần lần theo tầng cảm ứng này tiến lên sẽ để cho Lục Diệp tiến về chỗ đóng quân của Bích Huyết Tông ở chiến trường Linh Khê, đến lúc đó hắn có thể trở về tông môn của mình!
Hồi tưởng về tất cả mọi chuyện trước đó, đồ vật trên mu bàn tay này không thể nghi ngờ có quan hệ tới việc chưởng giáo cầm đại ấn kia đóng một cái.
Hắn không biết đây rốt cuộc là cái gì, nhưng thế giới này có quá nhiều thứ mới mẻ với hắn, không biết cũng không đáng sợ, bây giờ cũng chỉ có thể thản nhiên đối mặt.
Thế nhưng tin tức tốt là hắn đã xác định được vị trí của mình, quả nhiên ở trong chiến trường Linh Khê.
Chỉ nhìn tiền tố chiến trường này một cách đơn thuần, Lục Diệp đã sinh ra một loại cảm giác không ổn, nếu như ý nghĩ của mình không sai thì đây là chiến trường Linh Khê cảnh mới có tư cách đặt chân.
Một tên tiểu tu sĩ mở ba khiếu như hắn rơi vào bên trong địa phương như vậy, không thể nghi ngờ sẽ nguy cơ bốn phía.
Vừa rồi chỉ đụng phải một đám sói, nhưng nếu đụng phải một đám tu sĩ thì sao?
Đã là chiến trường, vậy chắc chắn có tu sĩ tồn tại! Về phần hai bên tác chiến ở trong chiến trường này, không cần nghĩ cũng biết là Hạo Thiên Minh và Vạn Ma Lĩnh.
Hắn có thể hiểu được dự tính ban đầu của chưởng giáo khi đưa hắn vào nơi này, tình huống ngay lúc đó nếu chưởng giáo mang theo hắn gần như không có cách đấu pháp cùng người, cưỡng ép tranh đấu sẽ dẫn đến tên tiểu tu sĩ như hắn chắc chắn không có kết quả gì tốt, chưởng giáo đưa hắn đến đây cũng là chuyện vạn bất đắc dĩ, để cho hắn tìm ra một con đường sống ở bên trong tuyệt cảnh.
Hình như trước đó chưởng giáo còn nhét thứ gì vào trong lồng ngực của mình.
Nghĩ tới đây Lục Diệp vội vàng xem xét.
Rất nhanh hắn tìm ra một cái túi đựng đồ, sau khi mở Túi Trữ Vật này, hắn móc mấy chiếc bình từ bên trong ra, còn có mấy chồng đồ vật hình dáng như lá bùa cùng mấy bộ quần áo, cuối cùng là một cái ngọc giản.
Hắn kiểm tra kỹ từng cái một, trong mấy chiếc bình chỉ chứa hai loại linh đan, một loại là Khí Huyết Đan, thứ còn lại là Uẩn Linh Đan, trong đó số lượng Uẩn Linh Đan chiếm đa số, có hai bình khoảng chừng hai mươi hạt, Khí Huyết Đan thì có vẻ ít một chút, chỉ có một bình không đến mười hạt.
Về phần những lá bùa kia thì hắn trái lại chưa bao giờ thấy, thế nhưng hắn có thể đoán được đại khái đây là thứ gì.
Quả nhiên sau xem xét phát hiện đây là linh phù.
Ở trong Ngoại tu có một dạng tinh thông vẽ bùa, linh phù có thể phụ trợ tu sĩ dùng để chiến đấu hoặc tu hành, thế nhưng trước kia Lục Diệp chưa từng tiếp xúc những thứ này, tất nhiên khá mới lạ.
Chủng loại linh phù trong Túi Trữ Vật rất nhiều, như Kim Cương Phù có thể phòng ngự, cũng có Hỏa Xà Phù dùng để công kích, lại càng có Liễm Tức Phù dùng phụ trợ, hay Chiến Ảnh Phù ẩn nấp hành tung, từng tấm linh phù đều đã được viết rõ công dụng vì sợ Lục Diệp không rõ ràng, số lượng chừng hơn ba mươi tấm.
Nhìn qua những vật này khiến trong lòng Lục Diệp tuôn ra một tia ấm áp.
Không thể nghi ngờ những vật này đều là thứ chưởng giáo cố ý chuẩn bị cho hắn, bởi vì bất kể là linh đan hay linh phù trước mắt, đều chỉ thích hợp tu sĩ cấp độ như Lục Diệp sử dụng, chưởng giáo hoàn toàn không dùng được những thứ này.
Quần áo thì càng không cần phải nói, những thứ này rõ ràng đều là quần áo thích hợp cho nam tử trẻ tuổi.
Nhớ lại lúc ở trong Phi Long Chu, Lục Diệp hiểu được chưởng giáo biến mất mấy ngày, hẳn là trong mấy ngày kia ngài ấy đã sưu tập từ đệ tử môn phái khác những thứ hợp cho hắn dùng.
Có lẽ chưởng giáo tính toán sẽ đưa cho hắn sau khi trở về Diễu Sơn, ai ngờ trên nửa đường gặp được loại chuyện đó, đành bất đắc dĩ giao sớm cho hắn.
Những vật này đối với một người tu hành mới nhập môn mà nói, không thể nghi ngờ là một món tài sản khổng lồ, không nói đến những linh đan kia, chính là chút linh phù kia cũng cho Lục Diệp cảm giác có giá trị không nhỏ.
Bởi vì hắn không tìm ra bất cứ một tấm linh phù ở trong Túi Trữ Vật của Dương quản sự hay Chu Thành, có thể thấy được loại linh phù này hẳn rất quý giá, thế nhưng chưởng giáo một lần sưu tập hơn ba mươi tấm, đầy đủ các loại công dụng.
Lục Diệp khẽ hít sâu một cái rồi cất kỹ những thứ này, cầm lấy viên ngọc giản kia.
Nếu không đoán sai, ngọc giản này hẳn là lúc chưởng giáo mang theo hắn trên đường trốn chạy lấy ra kia, lúc ấy chưởng giáo từng hỏi hắn có nghe nói tới chiến trường Linh Khê hay không, Lục Diệp trả lời chưa từng nghe, chưởng giáo lập tức lấy ra một quả ngọc giản dán lên trán một cái.
Trong thứ này có lẽ ghi lại một chút tin tức chưởng giáo muốn để lại cho hắn, lúc ấy tình huống khẩn cấp nên chưởng giáo không kịp giải thích, chỉ có thể thông qua loại phương thức này nói cho hắn biết.
Lục Diệp thôi động linh lực rót vào trong ngọc giản, lại không hề có phản ứng gì, điều này khiến hắn nghi hoặc không hiểu.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn học dáng vẻ của chưởng giáo, dán ngọc giản kia ở trên trán, thôi động linh lực lần nữa.
Lần này có rất nhiều tin tức tràn vào trong đầu, xung kích khiến tinh thần hắn hoảng hốt.
Một lát sau hắn buông ngọc giản xuống, thần sắc phức tạp.
Trong ngọc giản quả thật có một chút tin tức được chưởng giáo lưu cho hắn, chính là liên quan tới chiến trường Linh Khê.
Cửu Châu là do chín đại châu lục tạo thành thế giới, nhưng thế Cửu Châu không phải chỉ có chín đại châu lục này, ngoại trừ chín đại châu lục còn có những không gian khác.
Chiến trường Linh Khê chính là một chỗ trong đó.
Cũng không ai biết chiến trường Linh Khê đến cùng ở nơi nào trong Cửu Châu, từng có tu sĩ Thần Hải cảnh muốn thăm dò bí mật này, nhưng vô số năm qua vẫn không có người nào đạt được đầu mối hữu dụng, cuối cùng tay không mà về.
Cuộc tranh đấu giữa Hạo Thiên Minh và Vạn Ma Lĩnh cũng không đơn giản chỉ trên thế giới Cửu Châu, ở trong không gian loại chiến trường này tranh đấu mới mãnh liệt nhất.
Muốn đi vào chiến trường Linh Khê nhất định phải mượn nhờ Thiên Cơ Trụ, chính là cây cột thủy tinh Lục Diệp từng thấy trước đó, mỗi tông môn đều có một cái như thế, dù cho tông môn đã bị hủy diệt thì cũng sẽ bảo tồn lại, trong vô số năm qua, tông môn bị hủy diệt trong thế giới Cửu Châu nhiều vô số kể, cho nên Thiên Cơ Trụ phân bố bên ngoài dã ngoại cũng nhiều như sao trời.
Tu sĩ tất cả tông môn sau khi thông qua Thiên Cơ Trụ nhà mình tiến vào chiến trường Linh Khê, sẽ xuất hiện ở một địa bàn cố định, chỗ này thông thường đều sẽ bị tông môn chế tạo thành chỗ đóng quân của nhà mình, quanh năm đều có tu sĩ cường đại tọa trấn để tránh việc bị người khác đánh lén.
Nhưng nếu một tu sĩ không thông qua Thiên Cơ Trụ của tông môn nhà mình tiến vào chiến trường, vậy sẽ xuất hiện ngẫu nhiên ở nơi nào đó trong chiến trường.
Cho nên nếu các tu sĩ muốn tiến vào chiến trường, đều sẽ thông qua Thiên Cơ Trụ của tông môn nhà mình, chứ không tùy tiện sử dụng của những tông môn khác, trừ khi được tông môn kia tán thành, lấy đại ấn đặc biệt in dấu ấn ký, như thế mới có thể xuất hiện trong chỗ đóng quân của tông môn kia.
Tình huống Lục Diệp và chưởng giáo gặp gỡ lúc đó, đã không cho phép chưởng giáo có quá nhiều lựa chọn, dù cho biết đưa Lục Diệp vào chiến trường Linh Khê sẽ dữ nhiều lành ít, nhưng chỉ có thể buông tay đánh cược một lần.
Điều tra xong tin tức trong ngọc giản khiến Lục Diệp hiểu rõ tình cảnh của mình.
Mình bây giờ thân ở nơi nào đó trong chiến trường Linh Khê, về phần cụ thể ở nơi nào thì hắn không biết, bởi vì toàn bộ chiến trường Linh Khê cực kì rộng lớn, rộng bằng diện tích cả một châu.
Thứ hắn thấy được trên mu bàn tay mình là ấn ký chiến trường, mỗi tu sĩ khi tiến vào chiến trường đều có, ghi chép lai lịch, tu vi cùng công huân của tu sĩ này.
Thứ này còn liên quan đến đường ra của hắn.
Ấn ký chiến trường của Lục Diệp là do chưởng giáo lấy đại ấn chưởng giáo Bích Huyết Tông in dấu xuống, bởi vậy cái ấn ký này sẽ có cảm ứng với Thiên Cơ Trụ của chỗ đóng quân Bích Huyết Tông, chỉ cần lần theo tầng cảm ứng này tiến lên sẽ để cho Lục Diệp tiến về chỗ đóng quân của Bích Huyết Tông ở chiến trường Linh Khê, đến lúc đó hắn có thể trở về tông môn của mình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất