Chúng Ta Thích Nhau Nhưng Không Nói
Chương 15: Chân tướng
Trời càng ngày càng lạnh, nhưng vẫn không thoát đâu được những bài thi sắp tới, lúc này lớp cũng đã tới đông đủ, vì ngày hôm nay là tiết kiểm tra toán thường xuyên nên ai nấy đều lo lắng, chăm chú ôn bài thật kĩ.
Cột điểm này rất quan trọng tuy số lượng bài cần học không nhiều bằng những bài kiểm tra khác. Con điểm này phải kéo cao lên, vì nếu nhỡ không may kì thi sắp tới có bị điểm thấp, khi tổng lại vẫn cứu vớt được.
Riêng Vũ Quân thì vẫn nằm dài ra bàn ngủ, hôm qua Phi Vũ chỉ thấy Vũ Quân lật sách ra coi một chút là xong ngay.
- Thật vi diệu, lẽ nào đây là sức mạnh của những học bá sao, lướt qua là nhớ sao
Hoặc có thể là do môi trường sống, cô nghe nói cả cha lẫn mẹ của anh đều làm trong nghành giáo dục. Có lẽ vì vậy nên anh mới tìm ra được cách học hiệu quả nhất dành cho mình.
Lần nào thi cũng đứng nhất khối cả, còn cô thì chỉ xếp trong top 5 khối thôi. Phi Vũ định khi nào thích hợp sẽ xin bí quyết học của anh vậy, chắc anh cũng không có keo kiệt tới mức giữ cho riêng mình đâu ha
Ngoài hành lang có tiếng của những nữ sinh đi qua bàn tán.
"Cậu nghe gì chưa?", một cô gái hỏi, nhìn cô ấy nhỏ nhắn như vậy đoán là đàn em khối dưới.
"Chưa nghe gì cả"
"Cậu nói tớ mới biết được chứ"
"Nghe nói đã tìm được người đứng sau vụ video của anh Vũ Quân lớp a2 đó"
"Là ai vậy", tiếng xôn xao hỏi
"Tớ nghe nữa", nhiều người tới tụ lại hóng chuyện
"Là một anh trai lớp trên, tên Bạch Thiên"
Một người xung phong nói, "À tớ biết người đó nè, anh ấy học giỏi tin học lắm, biết lập trình, còn đi làm hacker thuê nữa, năm ngoái có nhận nhiều giải thưởng tin học xuất sắc của năm"
"Nhưng mà có thù hằn gì với anh Vũ Quân a2 nhỉ?"
"Hình như là vào năm lớp 10, hai anh ấy thi chung một đợt với nhau, không may là phút cuối máy của Bạch Thiên bị hư nên Vũ Quân đã giành được hạng nhất trong cuộc thi đó. Nếu không thì cả 2 bất phân thắng bại rồi"
"Nếu vậy thì để đợt sau làm lại là được mà, anh Bạch Thiên cần gì phải dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy chứ"
"Cậu không hiểu hả, nhà anh ta làm kinh doanh, nổi tiếng là khắc nghiệt. Bảo rằng nếu anh Bạch Thiên thắng cuộc thi năm ngoái đó, sẽ được theo đuổi ước mơ làm IT của mình, còn không thì về làm kinh doanh cho gia đình"
"Áp lực thật đó"
"Haizz, đời ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra cơ chứ. Giờ gia đình anh ta yêu cầu anh ta phải học lên hạng một của khối. Nhưng được cái anh ta không học qua nổi anh Vũ Quân, nên Bạch Thiên muốn hãm hại anh ấy để trường tước đi tư cách tham gia thi của anh Vũ Quân đó"
"Ai ngờ sự việc bất bại lại còn bị kiểm điểm mời phụ huynh"
"Tin này quá hot luôn"
"Không tin được luôn đó", mọi người bất ngờ nhìn nhau, suy cho cùng Bạch Thiên cũng chỉ là nạn nhân của gia đình không thấu hiểu con cái, nên mới hành động ấu trĩ như vậy
"Mà sao thầy cô phát hiện ra là anh ấy làm vậy"
"À, nhờ camera trường đó, điều tra lại ngày hôm đó có người đột nhập vào phòng máy. Bịt mặt bịt mũi từ đầu đến cuối luôn, không nhận ra là ai cả"
"Tưởng đâu manh mối đã đứt đoạn nhưng không biết sao chỉ ngay ngày hôm sau, kẻ đó không đánh mà khai tự đến nhận tội"
....
Ở trong lớp, vì tiếng bàn tán quá to nên người trong cuộc đều nghe thấy cả, Vũ Quân chợt ngẩng đầu dậy.
Anh chỉ không ngờ người đó là Bạch Thiên, đối thủ của anh năm ngoái, Vũ Quân chỉ nhớ rằng máy tính của cậu ta bị hư, sau đó là một tràng dài ôm mặt đến đau lòng. Nhưng cậu ta không thể nào khóc được, giống như chấp nhận số phận đã an bài ngay từ đó vậy. Và rồi Vũ Quân cũng quên bẵng đi
Anh mừng rỡ nghĩ thật may người đứng đằng sau không phải là Phi Vũ, và anh có thể mở rộng thêm mối quan hệ của mình. Thu nhận thêm một người anh em chí cốt.
"Chúc mừng cậu nhé Vũ Quân, có thêm một người ghét cậu nữa"
"Tôi lạy cậu luôn đó", Vũ Quân bất lực nói
"Có sao đâu, vì ghét của nào trời trao của đó mà", Phi Vũ vỗ vào bả vai cậu, cười nói
"Biết đâu sau này 2 người trở thành bạn bè tương trợ lẫn nhau thì sao"
Anh gạt cô ra bảo, "Cậu lo mà học hành đi, xem có chỗ nào không hiểu thì hỏi tôi"
"Thật sao, được học bá ngỏ ý giúp đỡ như thế này sao tôi dám từ chối", Phi Vũ lợi dụng thời cơ tốt, mở sách ra chỗ có câu hỏi cô không hiểu nhờ anh giải giúp
Phải nói là, rất công tâm, lại còn dễ hiểu. Anh chăm chú giảng dạy, hình ảnh trông thật hút mắt, chỉ vậy thôi, Phi Vũ không nghĩ gì thêm nữa
....
Chẳng được bao lâu mà tin đồn đó ai ai cũng biết, có người chỉ trích Bạch Thiên. Tuy vậy vẫn có không ít người ủng hộ cậu, vì chúng ta nên tố cáo những hành vi sai trai.
"Tớ thấy cậu ta làm đúng mà, tố giác thôi có gì sai cơ chứ", Diễm Tiên tuy không trong lớp Phi Vũ nhưng cũng biết điều này
"Cậu ngốc quá", Lạc Vân nói
"Việc này ảnh hưởng tới danh tiếng của trường, hơn nữa nhé....", cô gái tiến lại gần cô bạn nhỏ của mình nói
"Phía nhà nội của Vũ Quân, có một tập đoàn lớn bên nước ngoài. Làm mưa làm gió trên thương trường, nhà cậu Bạch Thiên gì đó đầu tư cho trường bao nhiêu, thì nhà Vũ Quân đầu tư lại gấp 10 lần còn được. Giàu lắm cơ"
Diễm Tiên nói, "Nên nhà trường mới phạt Bạch Thiên nhiều hơn thay vì phạt Vũ Quân đúng không?"
Lạc Vân: "Đúng, cậu thông minh hơn rồi đó"
"Woa, vậy Phi Vũ nhà ta có số ngồi với người giàu rồi, chỉ là không biết có được hưởng hay không thôi"
"Thì sao chứ, vẫn là nên dựa vào sức mình thì hơn"
Cột điểm này rất quan trọng tuy số lượng bài cần học không nhiều bằng những bài kiểm tra khác. Con điểm này phải kéo cao lên, vì nếu nhỡ không may kì thi sắp tới có bị điểm thấp, khi tổng lại vẫn cứu vớt được.
Riêng Vũ Quân thì vẫn nằm dài ra bàn ngủ, hôm qua Phi Vũ chỉ thấy Vũ Quân lật sách ra coi một chút là xong ngay.
- Thật vi diệu, lẽ nào đây là sức mạnh của những học bá sao, lướt qua là nhớ sao
Hoặc có thể là do môi trường sống, cô nghe nói cả cha lẫn mẹ của anh đều làm trong nghành giáo dục. Có lẽ vì vậy nên anh mới tìm ra được cách học hiệu quả nhất dành cho mình.
Lần nào thi cũng đứng nhất khối cả, còn cô thì chỉ xếp trong top 5 khối thôi. Phi Vũ định khi nào thích hợp sẽ xin bí quyết học của anh vậy, chắc anh cũng không có keo kiệt tới mức giữ cho riêng mình đâu ha
Ngoài hành lang có tiếng của những nữ sinh đi qua bàn tán.
"Cậu nghe gì chưa?", một cô gái hỏi, nhìn cô ấy nhỏ nhắn như vậy đoán là đàn em khối dưới.
"Chưa nghe gì cả"
"Cậu nói tớ mới biết được chứ"
"Nghe nói đã tìm được người đứng sau vụ video của anh Vũ Quân lớp a2 đó"
"Là ai vậy", tiếng xôn xao hỏi
"Tớ nghe nữa", nhiều người tới tụ lại hóng chuyện
"Là một anh trai lớp trên, tên Bạch Thiên"
Một người xung phong nói, "À tớ biết người đó nè, anh ấy học giỏi tin học lắm, biết lập trình, còn đi làm hacker thuê nữa, năm ngoái có nhận nhiều giải thưởng tin học xuất sắc của năm"
"Nhưng mà có thù hằn gì với anh Vũ Quân a2 nhỉ?"
"Hình như là vào năm lớp 10, hai anh ấy thi chung một đợt với nhau, không may là phút cuối máy của Bạch Thiên bị hư nên Vũ Quân đã giành được hạng nhất trong cuộc thi đó. Nếu không thì cả 2 bất phân thắng bại rồi"
"Nếu vậy thì để đợt sau làm lại là được mà, anh Bạch Thiên cần gì phải dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy chứ"
"Cậu không hiểu hả, nhà anh ta làm kinh doanh, nổi tiếng là khắc nghiệt. Bảo rằng nếu anh Bạch Thiên thắng cuộc thi năm ngoái đó, sẽ được theo đuổi ước mơ làm IT của mình, còn không thì về làm kinh doanh cho gia đình"
"Áp lực thật đó"
"Haizz, đời ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra cơ chứ. Giờ gia đình anh ta yêu cầu anh ta phải học lên hạng một của khối. Nhưng được cái anh ta không học qua nổi anh Vũ Quân, nên Bạch Thiên muốn hãm hại anh ấy để trường tước đi tư cách tham gia thi của anh Vũ Quân đó"
"Ai ngờ sự việc bất bại lại còn bị kiểm điểm mời phụ huynh"
"Tin này quá hot luôn"
"Không tin được luôn đó", mọi người bất ngờ nhìn nhau, suy cho cùng Bạch Thiên cũng chỉ là nạn nhân của gia đình không thấu hiểu con cái, nên mới hành động ấu trĩ như vậy
"Mà sao thầy cô phát hiện ra là anh ấy làm vậy"
"À, nhờ camera trường đó, điều tra lại ngày hôm đó có người đột nhập vào phòng máy. Bịt mặt bịt mũi từ đầu đến cuối luôn, không nhận ra là ai cả"
"Tưởng đâu manh mối đã đứt đoạn nhưng không biết sao chỉ ngay ngày hôm sau, kẻ đó không đánh mà khai tự đến nhận tội"
....
Ở trong lớp, vì tiếng bàn tán quá to nên người trong cuộc đều nghe thấy cả, Vũ Quân chợt ngẩng đầu dậy.
Anh chỉ không ngờ người đó là Bạch Thiên, đối thủ của anh năm ngoái, Vũ Quân chỉ nhớ rằng máy tính của cậu ta bị hư, sau đó là một tràng dài ôm mặt đến đau lòng. Nhưng cậu ta không thể nào khóc được, giống như chấp nhận số phận đã an bài ngay từ đó vậy. Và rồi Vũ Quân cũng quên bẵng đi
Anh mừng rỡ nghĩ thật may người đứng đằng sau không phải là Phi Vũ, và anh có thể mở rộng thêm mối quan hệ của mình. Thu nhận thêm một người anh em chí cốt.
"Chúc mừng cậu nhé Vũ Quân, có thêm một người ghét cậu nữa"
"Tôi lạy cậu luôn đó", Vũ Quân bất lực nói
"Có sao đâu, vì ghét của nào trời trao của đó mà", Phi Vũ vỗ vào bả vai cậu, cười nói
"Biết đâu sau này 2 người trở thành bạn bè tương trợ lẫn nhau thì sao"
Anh gạt cô ra bảo, "Cậu lo mà học hành đi, xem có chỗ nào không hiểu thì hỏi tôi"
"Thật sao, được học bá ngỏ ý giúp đỡ như thế này sao tôi dám từ chối", Phi Vũ lợi dụng thời cơ tốt, mở sách ra chỗ có câu hỏi cô không hiểu nhờ anh giải giúp
Phải nói là, rất công tâm, lại còn dễ hiểu. Anh chăm chú giảng dạy, hình ảnh trông thật hút mắt, chỉ vậy thôi, Phi Vũ không nghĩ gì thêm nữa
....
Chẳng được bao lâu mà tin đồn đó ai ai cũng biết, có người chỉ trích Bạch Thiên. Tuy vậy vẫn có không ít người ủng hộ cậu, vì chúng ta nên tố cáo những hành vi sai trai.
"Tớ thấy cậu ta làm đúng mà, tố giác thôi có gì sai cơ chứ", Diễm Tiên tuy không trong lớp Phi Vũ nhưng cũng biết điều này
"Cậu ngốc quá", Lạc Vân nói
"Việc này ảnh hưởng tới danh tiếng của trường, hơn nữa nhé....", cô gái tiến lại gần cô bạn nhỏ của mình nói
"Phía nhà nội của Vũ Quân, có một tập đoàn lớn bên nước ngoài. Làm mưa làm gió trên thương trường, nhà cậu Bạch Thiên gì đó đầu tư cho trường bao nhiêu, thì nhà Vũ Quân đầu tư lại gấp 10 lần còn được. Giàu lắm cơ"
Diễm Tiên nói, "Nên nhà trường mới phạt Bạch Thiên nhiều hơn thay vì phạt Vũ Quân đúng không?"
Lạc Vân: "Đúng, cậu thông minh hơn rồi đó"
"Woa, vậy Phi Vũ nhà ta có số ngồi với người giàu rồi, chỉ là không biết có được hưởng hay không thôi"
"Thì sao chứ, vẫn là nên dựa vào sức mình thì hơn"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất