Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi

Chương 39: Kiếm Hời Từ Ngón Tay Vàng Của Nữ Chính 2

Trước Sau
Hai tay chống eo, vì chạy nên mặt có hơi đỏ.

“Chi Chi, anh hai cô bán hươu bị bắt rồi, cô mau chạy tới xem đi.”

Nói xong duỗi tay kéo tay của Tô Niệm Chi: “Cô nhanh đi xem với tôi đi.”

Tô Niệm Chi thoáng nhìn qua, giả bộ vô cùng căng thẳng: "Anh hai của tôi ở đâu?”

Bước theo Lô Giai Giai đi về phía trước.

“Giai Giai, anh hai của tôi đang ở đâu?”

Lô Giai Giai nhịn không được trợn mắt: “Chi Chi, sắp tới rồi.”

Cô ta cũng không biết vì sao hệ thống muốn kêu mình ngăn Tô Niệm Chi vào cửa hàng bách hóa quốc doanh.

Vì lấy được phần thưởng, cô ta chỉ có thể bịa một lý do để lừa người ta.

Không ngờ thế mà thành công thật.

Lúc đang mừng thầm, đột nhiên cô ta cảm thấy mình hơi chóng mặt.

Tô Niệm Chi không chút lưu tình lợi dụng sức mạnh tinh thần thử thăm dò hệ thống.

Quả nhiên, cái hệ thống này không có phản ứng, hơn nữa dường như không phát hiện ra cô.

Sau khi biết chuyện này, Tô Niệm Chi không chút do dự dùng sức mạnh tinh thần xâm nhập vào vòng sáng thần bí trong đầu Lô Giai Giai.

Cô nhìn thẳng vào giao diện hệ thống.



[Nhiệm vụ: Ngăn cản Tô Niệm Chi vào cửa hàng bách hóa quốc doanh.]

[Phần thưởng: Thuốc dưỡng trắng da.]

Ánh mắt Tô Niệm Chi kiểm tra qua lại trên giao diện của hệ thống như các mục tìm kiếm, nhiệm vụ, trung tâm mua sắm.

Trung tâm mua sắm?

Tô Niệm Chi vô thức xâm nhập vào module của trung tâm mua sắm.

Thì thấy bên trong có đủ loại đồ vật muôn hình vạn trạng.

Vô cùng khiếp sợ!!!

Vì sao mình lại không có ngón tay vàng to như vậy!!!

Toàn bộ đều chỉ tốn có một đồng thôi!!!!

Trumg tâm mua sắm một đồng đó!!!!

Tuy rằng ở thập niên 80, một đồng cũng không rẻ lắm nhưng mà mấy thứ như ô tô, xe máy trong trung tâm mua sắm đều có giá một đồng!!!

Bạn nói xem có rẻ hay không!!!

Có điều hình như hệ thống này hơi có vấn đề.

Không kịp nghĩ nhiều.



Tô Niệm Chi khẽ nhếch môi.

Nếu đã vậy thì tôi không khách sáo nữa.

Cô thấy số dư ngân hàng của hệ thống có một ngàn.

Khà khà.

Thật ra cô có thể xuống tay chọn đặt một đống lớn mấy đồ như ô tô mà đúng không?

Nhưng mà hiện tại vốn dĩ không thực tế.

Chuyện thế này không thể ra tay trực tiếp được.

Hơn nữa hiện tại cũng không mua nổi.

Cho nên, cô xem xét thử.

Thứ có thể mua sắm là đại đoàn kết (*), sữa mạch nha, bột mì, đồ hộp, còn có máy may, radio.

(*) đại đoàn kết: tờ tiền mệnh giá 10 đồng.

Hầu hết là đặc trưng của thời đại này.

Không nghĩ nữa.

Thẳng tay chọn một ngàn tờ đại đoàn kết!

Tính ra một đồng đổi mười đồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau