Thế Thân Lựa Chọn Tu Vô Tình Đạo
Chương 37: Đồng Hành
Trường Uyên im lặng, có lệ “ừm” một tiếng.
Hai mắt thiếu niên sáng lên: “Vậy ca ca xinh đẹp đã tìm được chưa?”.
Trường Uyên lắc lắc đầu.
“Vậy nếu không… chúng ta cùng nhau tìm nhé?”.
Bỗng dưng lại xuất hiện một đối thủ cạnh tranh, đương nhiên Chiêu Chiêu cũng vô cùng cảnh giác, nhưng thứ nhất là hoàn cảnh ở trong bể tắm nước nóng này rất phức tạp, nói không chừng vẫn còn ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm khác, có nhiều thêm một người bạn cũng có thể giúp đỡ nhau trong tình huống khẩn cấp. Thứ hai, nhìn dáng vẻ của người này, có thể là đã ở trong bể tắm nước nóng một thời gian, nói không chừng đã thăm dò được không ít thứ, cậu cần phải thu thập thêm nhiều thông tin nữa, như vậy sẽ có thể tiết kiệm thời gian.
Đợi đến khi tìm được lối vào, cậu sẽ nghĩ cách giải quyết người này.
Trường Uyên cười nhạt, lười biếng đồng ý: “Được, chỉ là mắt ta không tốt lắm, ngươi đến đỡ ta đi.”.
Hoá ra là người nửa mù.
Vậy chờ lúc nữa tìm được lối vào, cậu sẽ có rất nhiều biện pháp để bỏ mặc người này, vì vậy Chiêu Chiêu ân cần đỡ Trường Uyên dậy, chậm rãi đi dọc theo bể tắm nước nóng rồi đi vào trong.
“Ca ca xinh đẹp đến từ tộc nào thế? Phải xưng hô như thế nào?”
Trường Uyên suy nghĩ: “Phạn Âm, vũ tộc”
“Điều ta thích nhất ở vũ tộc chính là được tự do bay lượn ở trên bầu trời. Phạn Âm ca ca lại cao lớn, tuấn mỹ như vậy, bản thể nhất định là phượng hoàng hoặc khổng tước đúng không?”
“Phạm Âm ca ca vào lúc nào vậy? Bên trong bể tắm nước nóng này cũng giống như bên ngoài, cũng có cấm chế sao? Có phải chúng ta nên tránh đi không?”.
Thiếu niên nói giống như đang rang đậu.
Trường Uyên sâu xa nói: “Ngươi yên tâm, nơi này vô cùng an toàn, ngươi cứ mạnh dạn đi tiếp đi”.
Chiêu Chiêu nửa tin nửa ngờ, có chút nghi ngờ có phải người này không phải nửa mù, rõ ràng là không nhìn rõ, nhưng sau khi cậu đỡ Trường Uyên đi được một đoạn đường dài, đúng là không đụng phải cấm chế hay pháp trận nào cả, vậy nên mới có chút tin tưởng.
Sau đó liền nghe thấy người bên cạnh thong thả ung dung hỏi: “Ngươi tới nơi này để bái sư sao?”.
Chiêu Chiêu gật đầu: “Đúng vậy, không chỉ có ta, trong tam giới, ai cũng muốn được bái chiến thần làm sư phụ.”
“Vậy ngươi biết hắn sao?”
“Đương nhiên là biết, chiến thần là con trai của Phụ Thần, chiến công hiển hách, uy chấn tam giới, thanh kiếm Xích Tiêu trong tay gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, là đại anh hùng giỏi nhất trong tam giới”
Hai mắt thiếu niên sáng lên: “Vậy ca ca xinh đẹp đã tìm được chưa?”.
Trường Uyên lắc lắc đầu.
“Vậy nếu không… chúng ta cùng nhau tìm nhé?”.
Bỗng dưng lại xuất hiện một đối thủ cạnh tranh, đương nhiên Chiêu Chiêu cũng vô cùng cảnh giác, nhưng thứ nhất là hoàn cảnh ở trong bể tắm nước nóng này rất phức tạp, nói không chừng vẫn còn ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm khác, có nhiều thêm một người bạn cũng có thể giúp đỡ nhau trong tình huống khẩn cấp. Thứ hai, nhìn dáng vẻ của người này, có thể là đã ở trong bể tắm nước nóng một thời gian, nói không chừng đã thăm dò được không ít thứ, cậu cần phải thu thập thêm nhiều thông tin nữa, như vậy sẽ có thể tiết kiệm thời gian.
Đợi đến khi tìm được lối vào, cậu sẽ nghĩ cách giải quyết người này.
Trường Uyên cười nhạt, lười biếng đồng ý: “Được, chỉ là mắt ta không tốt lắm, ngươi đến đỡ ta đi.”.
Hoá ra là người nửa mù.
Vậy chờ lúc nữa tìm được lối vào, cậu sẽ có rất nhiều biện pháp để bỏ mặc người này, vì vậy Chiêu Chiêu ân cần đỡ Trường Uyên dậy, chậm rãi đi dọc theo bể tắm nước nóng rồi đi vào trong.
“Ca ca xinh đẹp đến từ tộc nào thế? Phải xưng hô như thế nào?”
Trường Uyên suy nghĩ: “Phạn Âm, vũ tộc”
“Điều ta thích nhất ở vũ tộc chính là được tự do bay lượn ở trên bầu trời. Phạn Âm ca ca lại cao lớn, tuấn mỹ như vậy, bản thể nhất định là phượng hoàng hoặc khổng tước đúng không?”
“Phạm Âm ca ca vào lúc nào vậy? Bên trong bể tắm nước nóng này cũng giống như bên ngoài, cũng có cấm chế sao? Có phải chúng ta nên tránh đi không?”.
Thiếu niên nói giống như đang rang đậu.
Trường Uyên sâu xa nói: “Ngươi yên tâm, nơi này vô cùng an toàn, ngươi cứ mạnh dạn đi tiếp đi”.
Chiêu Chiêu nửa tin nửa ngờ, có chút nghi ngờ có phải người này không phải nửa mù, rõ ràng là không nhìn rõ, nhưng sau khi cậu đỡ Trường Uyên đi được một đoạn đường dài, đúng là không đụng phải cấm chế hay pháp trận nào cả, vậy nên mới có chút tin tưởng.
Sau đó liền nghe thấy người bên cạnh thong thả ung dung hỏi: “Ngươi tới nơi này để bái sư sao?”.
Chiêu Chiêu gật đầu: “Đúng vậy, không chỉ có ta, trong tam giới, ai cũng muốn được bái chiến thần làm sư phụ.”
“Vậy ngươi biết hắn sao?”
“Đương nhiên là biết, chiến thần là con trai của Phụ Thần, chiến công hiển hách, uy chấn tam giới, thanh kiếm Xích Tiêu trong tay gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, là đại anh hùng giỏi nhất trong tam giới”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất