[Thập Niên 70] Nữ Cô Nhi Trọng Sinh Có Chút Tiền

Chương 31: Dạo Quanh Thôn

Trước Sau
An Mạc Tuyết, Hồ Đông và Lý Vệ Quốc đưa tiền và nhận lương thực trợ cấp, sau đó mua thêm mười cân lương thực. Hai chị em Tề Hà Hoa chỉ nhận lương thực trợ cấp và ghi sổ công điểm. Hai mươi tám cân lương thực bao gồm năm cân gạo, mười cân ngô, năm cân cao lương và tám cân khoai lang. Ngoài ra, trong số mười cân lương thực được mua thêm, chỉ có thể mua tối đa năm cân gạo, không có bột mì, ở bên này họ không trồng lúa mì.

Văn phòng đại đội nhận tiền và ghi hóa đơn cho những người muốn mua đồ dùng nội thất, sau đó họ sẽ tự cầm hóa đơn đến nhà thợ mộc. Hai chị em Tề Hà Hoa mua một cái rương, một cái ghế, tốn hai mươi lăm; Hồ Đông và Lý Vệ Quốc mỗi người mua một cái rương và một cái ghế, cũng tốn hai mươi lăm; An Mạc Tuyết mua một cái tủ áo hai cánh và một cái ghế, tốn năm mươi.

Ngoài ra, trong thôn có một đại lý bán hàng, có tương, dầu, dấm, muối, kim chỉ, tất cả các vật liệu cơ bản đều có bán ở đại lý bán hàng.

Sau khi hoàn tất thủ tục, An Mạc Tuyết hỏi làm thế nào để đi vào trong huyện. Cứ mỗi năm ngày là có một chuyến xe lừa ra khỏi thôn vào lúc sáu giờ sáng, đi một lần tốn một xu.

Ngày mai không có xe, nếu có việc gấp muốn đi liền thì mỗi chuyến xe sẽ mất một đồng.

Mấy người cùng nhau mang lương thực về điểm tập kết của thanh niên trí thức, sau đó đi đến nhà thợ mộc.

Nhà thợ mộc nằm ở trung tâm thôn, đi khoảng mười phút là đến nơi. Bên cạnh đường lớn có vài cây du già, dưới gốc cây có mấy tảng đá lớn bóng loáng, có thể thấy thường xuyên có người ngồi ở đó. Bên cạnh chính là nhà thợ mộc, thợ mộc họ Dương.

Mấy người đến trước cửa thì dừng lại, gọi vào trong: "Thầy Dương có nhà không?"

Có một giọng nói hiền lành trả lời: "Có, vào đi."



Mấy người đẩy cửa bước vào, từ sương phòng bên hông có một người đàn ông hơn năm mươi tuổi bước ra, tay cầm cái bào: "Các thanh niên trí thức mới đến phải không? Mua đồ gỗ à?"

Mấy người trả lời: "Vâng, thưa chú."

"Đưa danh sách tôi xem." Mấy người lần lượt đưa danh sách trong tay cho ông.

"Vừa hay đủ cả, vào chọn đi."

An Mạc Tuyết yêu cầu kê thêm hai ngăn kệ vào tủ.

Đợi một lát, mấy người khác mang rương và ghế về. Hồ Đông thì chờ thợ mộc lắp ngăn kệ xong, giúp An Mạc Tuyết đẩy xe rùa chở đồ về.

An Mạc Tuyết sắp xếp xong đồ đạc vào trong tủ rồi khóa lại. Cô đi trả xe rùa và cùng những người khác đi dạo quanh thôn, đa số là những ngôi nhà được xây bằng bùn vàng và rơm rạ, thỉnh thoảng có vài căn nhà nửa đá nửa rơm, vài căn nửa đá nửa bùn ngói, nhà ngói xanh gạch chỉ có một số căn ít ỏi. Mỗi ngôi nhà đều có một vườn rau lớn, hàng rào được làm bằng bằng que gỗ nhỏ hoặc cành cây, từ nhà này sang nhà kia đều có khoảng cách nhất định.

Tiện đường họ cũng ghé qua đại lý bán hàng, cũng ở trung tâm thôn, là một ngôi nhà cạnh đường, ánh sáng mờ mịt, bước vào vài giây mới nhìn rõ bên trong bày biện như thế nào.

Một cô gái tết hai bím tóc ngồi trên ghế ở quầy, tay đang đan cái gì đó. Thấy có người vào, cô ngước đầu nhìn lên một cái rồi lại cúi xuống tiếp tục công việc, không nói lời nào. Mấy người nhìn một lượt không có gì muốn mua liền rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau