Xuyên Nhanh Đoạt Đàn Ông Với Nữ Chính
Chương 47:
Lâm Nhã nhìn bóng lưng người bạn trai xa dần, cô ta thở dài, cô ta có ảo giác trong thời gian này A Thành càng ngày càng lạnh lùng với mình, còn mất kiên nhẫn.
Họ tên: Hứa Tinh Tinh
Sức mạnh linh hồn:129
Điểm tích lũy: 10322
Ba lô: không gian tĩnh một mét vuông (vĩnh viễn).
Hứa Tinh Tinh nghỉ ngơi một lát chờ dư vị qua đi, mới đứng dậy, eo cô đau nhức, nơi giữa hai chân thì căng ra, tê dại, cảm giác đã sưng lên rồi. 2200 này khó mà lấy được, đêm nay Lý Doãn Thành cứ thúc vào như điên, eo cô bị siết bấm cả rồi, may mà anh chỉ nhìn chằm chằm chỗ kia chứ không gặm cắn lung tung trên người cô.
Hứa Tinh Tinh nhặt mặt nạ lên rồi đeo vào, sau đó nhặt hai miếng dán ngực trong suốt vứt vào thùng rác. Cô đi đến cửa, nhặt giày mang vào, sau khi chắc chắn mình không có vấn đề gì, cô mở cửa bước ra ngoài, cô thấy hơi mệt nên muốn về nghỉ ngơi.
Khi cô đến phòng khiêu vũ, không khí tràn ngập mùi nước hoa và rượu, mọi người đang khiêu vũ, Hứa Tinh Tinh lần theo tường đi ra ngoài, cố hết sức không làm phiền tới người khác, vậy mà lại vô tình va phải ai đó.
Vốn dĩ là hai chân cô còn đang nhũn ra, vừa va vào là mất thăng bằng ngã về sau.
“Cẩn thận!”
Một giọng nói ôn hòa vang lên, người kia vươn bàn tay ra kéo cô lại.
“Ôi, chào anh, ngại quá, cảm ơn cảm ơn…” Hứa Tinh Tinh ngẩng đầu lên cảm ơn, lại thấy được nửa gương mặt quen thuộc dưới mặt nạ, đó là người cô vốn muốn tìm đêm nay mà!
“Anh Đoàn? Là anh à, cảm ơn anh vì chuyện vừa rồi nhé.” Hứa Tinh Tinh vịn cánh tay y mà đứng thẳng, cô lùi về sau một chút, bây giờ cơ thể cô rất đau nhức, ngoài làn váy này ra thì không có đồ lót bên trong.
“Ừ, cô cẩn thận chút, nếu muốn cảm ơn thì nhảy với tôi một điệu đi?”
“Được.”
Đoàn Vũ Thanh nhìn Hứa Tinh Tinh mặc chiếc váy xanh lục như đóa thủy tiên nở rộ giữa rừng lá xanh, trắng trẻo ngây thơ mà không thiếu phong tình, như u lan nở rộ giữa rừng mưa, tinh khôi rạng rỡ.
Ai mà biết được sau vẻ ngoài xinh đẹp này chứa tâm tư như thế nào đâu? Có lẽ là bề ngoài dát vàng bên trong thối nát? Nhưng sắc đẹp thật sự có khả năng mê hoặc lòng người, cho dù y biết tới mối quan hệ lén lút giữa cô và Lý Doãn Thành thì khi y nhìn cô, vẫn cảm thấy bị thu hút.
Đoàn Vũ Thanh nhìn bờ môi mỏng mềm mại, son môi hơi lem nhem ở cánh môi, y nâng cằm cô lên rồi giơ ngón tay lau son môi lem đi, tiện thể ấn lên bờ môi hơi sưng của cô với động tác khá là thô lỗ.
“Ting, điểm +5"
Họ tên: Hứa Tinh Tinh
Sức mạnh linh hồn:129
Điểm tích lũy: 10327
Ba lô: không gian tĩnh một mét vuông (vĩnh viễn).
“Anh Đoàn?” Hứa Tinh Tinh cảm thấy vẻ mặt và thần thái của Đoàn Vũ Thanh khi anh vuốt ve môi mình có gì đó là lạ, cô đảo mắt, thoáng cái đã hiểu được lý do.
Đoàn Vũ Thanh không hề bá đạo nhưng Lý Doãn Thành, chỉ cho người khác một cảm giác dịu dàng, giữ khoảng cách vừa phải và có chừng mực như mùi nước hoa trên người y. So với lời từ chối thẳng thừng của Lâm Mộ Phong, hành động lấy nhu thắng cương của y càng khó thoát được.
Thế nên chuyện này càng chứng minh động tác vừa rồi của y không bình thường, hoàn toàn vượt qua giới hạn xác định của y, kéo theo hành vi chiếm dục nhất định.
Đoàn Vũ Thanh hoàn hồn, y cười giải thích, “Son môi của cô lem nên tôi lau cho cô.”
Họ tên: Hứa Tinh Tinh
Sức mạnh linh hồn:129
Điểm tích lũy: 10322
Ba lô: không gian tĩnh một mét vuông (vĩnh viễn).
Hứa Tinh Tinh nghỉ ngơi một lát chờ dư vị qua đi, mới đứng dậy, eo cô đau nhức, nơi giữa hai chân thì căng ra, tê dại, cảm giác đã sưng lên rồi. 2200 này khó mà lấy được, đêm nay Lý Doãn Thành cứ thúc vào như điên, eo cô bị siết bấm cả rồi, may mà anh chỉ nhìn chằm chằm chỗ kia chứ không gặm cắn lung tung trên người cô.
Hứa Tinh Tinh nhặt mặt nạ lên rồi đeo vào, sau đó nhặt hai miếng dán ngực trong suốt vứt vào thùng rác. Cô đi đến cửa, nhặt giày mang vào, sau khi chắc chắn mình không có vấn đề gì, cô mở cửa bước ra ngoài, cô thấy hơi mệt nên muốn về nghỉ ngơi.
Khi cô đến phòng khiêu vũ, không khí tràn ngập mùi nước hoa và rượu, mọi người đang khiêu vũ, Hứa Tinh Tinh lần theo tường đi ra ngoài, cố hết sức không làm phiền tới người khác, vậy mà lại vô tình va phải ai đó.
Vốn dĩ là hai chân cô còn đang nhũn ra, vừa va vào là mất thăng bằng ngã về sau.
“Cẩn thận!”
Một giọng nói ôn hòa vang lên, người kia vươn bàn tay ra kéo cô lại.
“Ôi, chào anh, ngại quá, cảm ơn cảm ơn…” Hứa Tinh Tinh ngẩng đầu lên cảm ơn, lại thấy được nửa gương mặt quen thuộc dưới mặt nạ, đó là người cô vốn muốn tìm đêm nay mà!
“Anh Đoàn? Là anh à, cảm ơn anh vì chuyện vừa rồi nhé.” Hứa Tinh Tinh vịn cánh tay y mà đứng thẳng, cô lùi về sau một chút, bây giờ cơ thể cô rất đau nhức, ngoài làn váy này ra thì không có đồ lót bên trong.
“Ừ, cô cẩn thận chút, nếu muốn cảm ơn thì nhảy với tôi một điệu đi?”
“Được.”
Đoàn Vũ Thanh nhìn Hứa Tinh Tinh mặc chiếc váy xanh lục như đóa thủy tiên nở rộ giữa rừng lá xanh, trắng trẻo ngây thơ mà không thiếu phong tình, như u lan nở rộ giữa rừng mưa, tinh khôi rạng rỡ.
Ai mà biết được sau vẻ ngoài xinh đẹp này chứa tâm tư như thế nào đâu? Có lẽ là bề ngoài dát vàng bên trong thối nát? Nhưng sắc đẹp thật sự có khả năng mê hoặc lòng người, cho dù y biết tới mối quan hệ lén lút giữa cô và Lý Doãn Thành thì khi y nhìn cô, vẫn cảm thấy bị thu hút.
Đoàn Vũ Thanh nhìn bờ môi mỏng mềm mại, son môi hơi lem nhem ở cánh môi, y nâng cằm cô lên rồi giơ ngón tay lau son môi lem đi, tiện thể ấn lên bờ môi hơi sưng của cô với động tác khá là thô lỗ.
“Ting, điểm +5"
Họ tên: Hứa Tinh Tinh
Sức mạnh linh hồn:129
Điểm tích lũy: 10327
Ba lô: không gian tĩnh một mét vuông (vĩnh viễn).
“Anh Đoàn?” Hứa Tinh Tinh cảm thấy vẻ mặt và thần thái của Đoàn Vũ Thanh khi anh vuốt ve môi mình có gì đó là lạ, cô đảo mắt, thoáng cái đã hiểu được lý do.
Đoàn Vũ Thanh không hề bá đạo nhưng Lý Doãn Thành, chỉ cho người khác một cảm giác dịu dàng, giữ khoảng cách vừa phải và có chừng mực như mùi nước hoa trên người y. So với lời từ chối thẳng thừng của Lâm Mộ Phong, hành động lấy nhu thắng cương của y càng khó thoát được.
Thế nên chuyện này càng chứng minh động tác vừa rồi của y không bình thường, hoàn toàn vượt qua giới hạn xác định của y, kéo theo hành vi chiếm dục nhất định.
Đoàn Vũ Thanh hoàn hồn, y cười giải thích, “Son môi của cô lem nên tôi lau cho cô.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất