Mạt Thế Vị Vương

Chương 17: Tập Kích (2)

Trước Sau
Theo khí lực xói mòn, tóc vàng vô lực xụi xuống ở trên ghế salon.

Tần Vũ không có nán lại, bước chân mềm mại giống như u linh tiến nhập trong phòng ngủ, không lâu sau, hắn liền trầm mặc đi ra, ba người tóc vàng không ngoài suy đoán đã bị hắn giết chết, Tần Vũ thuận tiện dung dao gọt trái cây đem đầu óc của bọn chúng đâm nát, việc này là để đề phòng bọn chúng sau khi chết biến thành zombie.

Sau khi làm xong hết thảy, Tần Vũ nhẹ nhàng dọc theo ngoài cửa sổ đường ống dẫn khí, ống nước, vòng bảo hộ rồi nhẹ nhàng trở lại trong phòng mình, nhưng mà hắn vừa leo vào trong phòng nghe được quen thuộc thanh âm: “anh?”

Người nói chuyện chính là Tần Tiểu Vũ, ngàng vừa tỉnh lại thì không thấy Tần Vũ kế bên, điều này làm cho nàng hoảng sợ, cho nên mới đi tìm Tần Vũ, sau đó nhing thấy Tần Vũ trở mình leo vào từ cửa sổ, hơn nữa bên hông hắn có một con dao gọt trái cây còn chưa lau sạch vết máu.

Tần Tiểu Vũ có chút giật mình nói: “Anh ngươi đi ra ngoài làm gì vậy?”

Tần Vũ lắc đầu: “Không có gì đâu, nhanh đi ngủ đi.”

Không lâu sau hai người nằm ở trên giường, Tần Tiểu Vũ tựa vào lòng Tần Vũ, nàng nhỏ giọng nói: “Anh việc này ngươi không cần gạt ta, bất kể ngươi làm ra sự tình gì cũng là vì tốt cho chúng ta, cho nên ta sẽ không cho là ngươi làm sai.”

Tần Vũ hơi sững sờ, trong lòng dâng lên một cổ cảm giác ấm áp, hắn không nói gì, chỉ là đem Tần Tiểu Vũ ôm chặt hơn nữa.

Trong lòng Tần Tiểu Vũ sùng bái nhất là Tần Vũ, từ nhỏ Tần Vũ đã chăm sóc nàng, Tần Vũ tuy rằng bình thường trầm mặc ít nói, coi như là đối với nàng cũng sẽ không nói quá nhiều, nhưng nàng hiểu Tần Vũ vì nàng bỏ ra bao nhiêu, trong lòng của nàng bất kể Tần Vũ làm ra chuyện gì cũng đúng, nàng đều sẽ ủng hộ, không cần thêm lý do gì.

Lại là một ngày đã đến, Tần Vũ chuẩn bị sẵn sàng mang một cái balo rồi đi ra cửa, hắn đã hạ quyết tâm, bất kể như thế nào, ngày hôm nay đều phải lấy được tiến hóa nguồn sinh lực, Tần Vũ cũng không thể không thừa nhận vận khí của mình thực sự kém tới cực điểm.

Tần Vũ đi ngang qua một cái siêu thị, hắn suy nghĩ di vào tìm một chút thực phẩm tiếp tế, tuy rằng thức ăn ở nhà vẫn còn, nhưng cho dù là nhiều thức ăn hơn nữa thì miệng ăn thì núi lở, cho nên nhất định phải thường xuyên bổ sung thức ăn, nhất là theo thời mạt thế, sưu tầm thức ăn càng ngày sẽ càng khó, cho nên thức ăn chứa đựng nhiều hơn nữa cũng không hề dư.



“Ah!” Tần Vũ bỗng nhiên sửng sốt, hắn vội vàng bám vào phía sau một chiếc xe buýt, nhẹ nhàng thò đầu quan sát tình huống phía siêu thị, hắn nhìn thấy một con thằn lằn, một con thằn lằn dài tới nữa thước!

“Là thằn lằn biến dị, quá tốt rồi! Hôm nay vận khí của mình cuối cùng cũng chuyển biến tốt!” Tần Vũ ánh mắt sáng rực lên, con thằn lằn này dĩ nhiên không phải là một con thằn lằn bình thường, mà là một con thằn lằn biến dị, thằn lằn biến dị chính là một trong số những loại biến dị thú, xem ra con thằn lằn này có hình thể và thể lực hơn hẳn thằn lằn bình thường, phương thức công kích của nó chủ yếu là từ chiếc lưỡi dài kia, mình chỉ phải cẩn thận một chút là có thể giết chết nó.

Thịt biến dị thú có thể dùng làm thực phẩm, đương nhiên bên trong thịt biến dị thú vẫn có virus, cho nên để ăn được thịt của biến dị thú thì phải xử lý thịt thật tốt trước khi ăn, hơn nữa thịt của bọn chúng người thường rất khó tiêu hóa, người tiến hóa mới có thể ăn, thế nhưng trong cơ thể biến dị thú có thể có tiến hóa nguồn năng lượng! hơn nữa trong cơ thể con thằn lằn biến dị này tỉ lệ có tiến hóa năng lượng lên tới năm mươi phần trăm!

Tần Vũ trong lòng kích động, nhưng cố gắn kiềm chế dự định xông lên ngay lập tức, ngộ nhỡ cong thằn lằn biến dị này sợ chạy thì hắn khó mà đuổi kịp.

Tần Vũ quan sát thấy con thằn lằn biến dị đang chui vào trong siêu thị, cửa siêu thị này là cửa cuốn, canh cửa cuốn được cuốn lại hơn một nữa, chỉ cần hơi khom lưng là có thể đi vào, Tần Vũ đoán rằng trươc lúc hắn tới đây đã có người tới siêu thị để tìm nguồn thức ăn, nhưng không biết trong siêu thị này có còn thức ăn hay không.

Con thằn lằn biến dị tiến vào trong siêu thị, Tần Vũ cũng chuẩn bị tiến vào siêu thị để bắt lấy con thằn lằn, thế nhưng khi hắn vừa chuyển thân đi thì vội vàng rút về phía sau xe tải, hắn nhìn thấy thằn lằn biến dị giống như đang bỏ chạy từ cửa cuốn chạy ra, tốc độ vô cùng nhanh, hình như có gì đó đang đuổi theo con thằn lằn,

Từ tốc độ của con thằn lằn có thể đoán được thể chất của nó có thể gấp hai gấp ba lần người bình thường, như vậy thể chất của nó cũng tương đương với con zombie.

“Hì hì!” Tần Vũ quan sát thấy một đạo hắc ảnh từ cửa cuốn thò ra, thoáng một cái đã cắm vào đuôi con thằn lằn biến dị, điều này khiến con thằn lằn bị cố định trên mặt đất.

Tần Vũ nhìn kỹ lại, thứ đâm thủng đuôi con thằn lằn là một cái xúc tu màu đen đầy vảy.

“Là biến dị thú hay sao? Hay là cái gì vậy?” Tần Vũ anh mắt híp lại, chỉ nhìn thấy môt cái xúc tu hắn không thể nào đoán được thực sự chủ nhân của cái xúc tu này là thứ gì, vì thế nên Tần Vũ càng phả cẩn thận hơn, hăn chưa bước ra ngoài, bởi vì cái xúc tu lúc nảy có tốc độ quá nhanh, hắn căn bản không bắt kịp tốc độ của nó, với tốc độ như vậy, chủ nhân của chiếc xúc tu này có thể chất ít nhất gấp năm lần người có thể chất mạnh mẽ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau