Chương 31: Chiến Đấu Với Chó Săn Biến Dị
Biến dị chó săn sau khi trở thành biến dị thú mở ra linh trí, nó có thể tự đi kiếm thức ăn, phát hiện ra đồ vật có thể làm nó tiến hóa, năng lượng kết tinh trong cơ thể zombie là một trong những thức ăn mà nó thích nhất.
Hai mắt Tần Vũ sáng lên khi thấy con cho săn biến dị này, khi tiến hóa tới một mức độ nhất định trong cơ thể biến dị thú đều có năng lượng kết tinh, xem hình thể con cho săn biến dị này, trình độ tiến hóa của nó ở giai đoạn này đã rất cao rồi, phỏng chừng cũng khoản bảy tám lần thể chất.
Tần Vũ nắm lấy thiết côn hướng về cho săn biến dị, con chó biến dị cũng lạnh lùng nhìn về phía Tần Vũ, đôi mắt u lam tỏa ra sát ý lạnh như băng, thịt người là thứ mà biến dị thú thích ăn nhất.
“Ngao!”
Con chó săn biến dị phát ra tiếng gào rú như một con sói, rồi nhanh như chớp lao về phía Tần Vũ,
“XÍU….UU!”
Thiết côn nhanh chóng đâm ra, tốc độ nhanh như lôi điện, lực lượng to lớn đến cả không khí cũng như muốn rách ra, phát ra tiếng vang.
“Bành!”
Vuốt con biến dị chó săn đảo qua, chạm vào trên thiết côn, phát sinh tiếng vang nặng nề, Tần Vũ cảm nhận được cánh tay mình tê tê, một gậy đập vào mặt bên trên đầu con chó săn, thương pháp của hắn đã đạt cấp ba A, cho dù lực lượng không bằng con chó săn biến dị, nhưng kỹ xảo thì tốt hơn con chó săn không biết bao nhiêu lần.
Con cho săn biến dị bị đánh đau kêu thảm, đầu của nó bị một côn đập vỡ, máu tuôn ra, biến dị thú không giống với zombie, bọn nó biết đau đớn, đây cũng là một trong những nhược điểm của biến dị thú.
“Ngao….oo”
Đau đớn kích phát hung tính của con chó săn biến dị, hai mắt nó đỏ như máu, tứ chinh cố sức lao về hương Tần Vũ dũng mãnh như mãnh hổ, Tần Vũ khẽ đông chân, nghiên người tránh né, trạng thái nhẹ nhàng, giống như một người đâu bò kinh nghiệm phong phú.
“Phốc … xùy.”
Tần Vũ vừa tránh né vừa vung côn đâm ra, đầu nhọn thiết côn đâm vào người con cho săn biến dị ngay giữa hai chân sau, vết thương sâu 5cm, Tần Vũ tay vẽ một đường, vết thương trên người con biến dị thú bị rạch dài hơn một thươc, máu tươi tuôn như suối.
Con chó săn biến dị mới giao chiến với Tần Vũ một chút đã liên tiếp bị thương, nó ý thức được người nhỏ bé, trẻ tuổi trước mặt là một nhân vật hết sức nguy hiểm, nó không cs quay lại nhìn Tần Vũ mà hướng về một phương hướng cuộn người lại, chuẩn bị bỏ chạy.
“Tử!”
Tần Vũ đã nghĩ đến điểm này từ trước, hắn khinh nghiêm săn bắn phong phú, rõ ràng chỉ số thông minh của biến dị thú khá cao, nếu như gặp phải đối thủ không thể chiến thắng , bọn nó sẽ bỏ chạy, điều này hoàn toàn bất đồng với zombie, Tần Vũ gầm lên, khí tức toang thân dồn vào thiết côn, thân thể hắn uốn cong như cây cung lớn, đem thiết côn như một cây giáo phóng về phía con chó biến dị.
“Oanh!”
Thiết côn bị một tầng quang mang đỏ nhạt bao phủ, đây là năng lực hỏa diễm của Tần Vũ rót vào thanh thương tạo thành, thiết côn cắm vào trên lưng con chó biến dị, sau đó lưng con cho bị nổ tung.
“Ngao!”
Con cho biến dị kêu lên thê lương, lưng nó bị nổ, huyết dịch cùng huyết nhục vang tung tóe, lưng nó mở ra một lỗ hổng chừng nữa thước, nó vô lực nằm sấp trên mặt đất, khí tức trên thân tiêu tán.
Tần Tiểu Vũ thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhỏm, nàng vốn muốn cường hóa gia trì thêm cho Tần Vũ, nhưng bị Tần Vũ cự tuyệt, bởi vì hắn nghĩ với thực lực của hắn có thể đối phó với con chó biến dị này mà không cần có sự cường hóa gia trì của Tần Tiểu Vũ.
Tần Tiểu Vũ thấy được Tần Vũ ném manh thanh thương cắm trên lực con biến dị thú, vô cùng thần kỳ, nhịn không được mà hỏi: “Anh, năng lực của anh không phải hỏa diễm sao? Tại sao mỗi lần không thaays ngươi đem hỏa diễm phóng ra ngoài, tỷ như phóng hỏa cầu ấy.”
Nghe vậy Tần Vũ cười cười, hắn vừa tiến về phía con chó biến dị vừa nói: “Năng lực của ta đúng là hỏa diễm, nhưng mỗi người sẽ có cách vận dụng năng lực khách nhau, ta am hiểu nhất là đem hỏa diễm dung nhập vào binh khí, tăng phúc uy lực cho binh khí.”
“Ah, đây là chiến sĩ cùng pháp sư khác nhau, nư ngươi sử dụng là chiến sĩ, còn thả hỏa cầu là pháp sư.” Tần Tiểu Vũ suy luận nói.
“Ngươi suy luận khá đúng rồi.” Tần Vũ gật đầu, hắn rèn luyện hỏa diễm năng lực để sử dụng khi cận chiến, cho nên không chọn phóng hỏa cầu, mà hắn để năng lực hỏa diễm bám trên binh khí, nếu để hắn phóng hỏa cầu cũng được nhưng uy lực sẽ không lớn.
Tần Vũ sử dụng thương, khi nảy ném ra một thương ẩn chứa hỏa diễm năng lực công kích là do hắn đã tập luyện rất lâu mới có thể có được, nhưng chiêu này cũng có khuyết điểm…
Tần Vũ đi tới trước mặt con chó săn, lúc này con chó săn đã bị trong thương nhưng chưa có chết, nhưng nó cũng sắp chết rồi, Tần Vũ nhìn trên thanh thiết côn mình mới ném đi, hỏa diễm năng lực tùy lên thiết côn bạo phát, làm thanh thiết côn cũng bị nổ tàn khuyết không đầy đủ nữa.
Thanh thiết côn tuy rằng cứng rắn thế nhưng vẫn không chiệu nỗi hỏa diễm của Tần Vũ cũng bị nổ tung.
Tần Vũ đem thiết côn của Tần Tiểu Vũ cầm lấy, sau đó dùng phục ché năng lực phục chết ra một cây côn mới, sau đó đâm mạnh thiết con vào đầu con chó săn, lấy đi tính mạnh của nó.
Hai mắt Tần Vũ sáng lên khi thấy con cho săn biến dị này, khi tiến hóa tới một mức độ nhất định trong cơ thể biến dị thú đều có năng lượng kết tinh, xem hình thể con cho săn biến dị này, trình độ tiến hóa của nó ở giai đoạn này đã rất cao rồi, phỏng chừng cũng khoản bảy tám lần thể chất.
Tần Vũ nắm lấy thiết côn hướng về cho săn biến dị, con chó biến dị cũng lạnh lùng nhìn về phía Tần Vũ, đôi mắt u lam tỏa ra sát ý lạnh như băng, thịt người là thứ mà biến dị thú thích ăn nhất.
“Ngao!”
Con chó săn biến dị phát ra tiếng gào rú như một con sói, rồi nhanh như chớp lao về phía Tần Vũ,
“XÍU….UU!”
Thiết côn nhanh chóng đâm ra, tốc độ nhanh như lôi điện, lực lượng to lớn đến cả không khí cũng như muốn rách ra, phát ra tiếng vang.
“Bành!”
Vuốt con biến dị chó săn đảo qua, chạm vào trên thiết côn, phát sinh tiếng vang nặng nề, Tần Vũ cảm nhận được cánh tay mình tê tê, một gậy đập vào mặt bên trên đầu con chó săn, thương pháp của hắn đã đạt cấp ba A, cho dù lực lượng không bằng con chó săn biến dị, nhưng kỹ xảo thì tốt hơn con chó săn không biết bao nhiêu lần.
Con cho săn biến dị bị đánh đau kêu thảm, đầu của nó bị một côn đập vỡ, máu tuôn ra, biến dị thú không giống với zombie, bọn nó biết đau đớn, đây cũng là một trong những nhược điểm của biến dị thú.
“Ngao….oo”
Đau đớn kích phát hung tính của con chó săn biến dị, hai mắt nó đỏ như máu, tứ chinh cố sức lao về hương Tần Vũ dũng mãnh như mãnh hổ, Tần Vũ khẽ đông chân, nghiên người tránh né, trạng thái nhẹ nhàng, giống như một người đâu bò kinh nghiệm phong phú.
“Phốc … xùy.”
Tần Vũ vừa tránh né vừa vung côn đâm ra, đầu nhọn thiết côn đâm vào người con cho săn biến dị ngay giữa hai chân sau, vết thương sâu 5cm, Tần Vũ tay vẽ một đường, vết thương trên người con biến dị thú bị rạch dài hơn một thươc, máu tươi tuôn như suối.
Con chó săn biến dị mới giao chiến với Tần Vũ một chút đã liên tiếp bị thương, nó ý thức được người nhỏ bé, trẻ tuổi trước mặt là một nhân vật hết sức nguy hiểm, nó không cs quay lại nhìn Tần Vũ mà hướng về một phương hướng cuộn người lại, chuẩn bị bỏ chạy.
“Tử!”
Tần Vũ đã nghĩ đến điểm này từ trước, hắn khinh nghiêm săn bắn phong phú, rõ ràng chỉ số thông minh của biến dị thú khá cao, nếu như gặp phải đối thủ không thể chiến thắng , bọn nó sẽ bỏ chạy, điều này hoàn toàn bất đồng với zombie, Tần Vũ gầm lên, khí tức toang thân dồn vào thiết côn, thân thể hắn uốn cong như cây cung lớn, đem thiết côn như một cây giáo phóng về phía con chó biến dị.
“Oanh!”
Thiết côn bị một tầng quang mang đỏ nhạt bao phủ, đây là năng lực hỏa diễm của Tần Vũ rót vào thanh thương tạo thành, thiết côn cắm vào trên lưng con chó biến dị, sau đó lưng con cho bị nổ tung.
“Ngao!”
Con cho biến dị kêu lên thê lương, lưng nó bị nổ, huyết dịch cùng huyết nhục vang tung tóe, lưng nó mở ra một lỗ hổng chừng nữa thước, nó vô lực nằm sấp trên mặt đất, khí tức trên thân tiêu tán.
Tần Tiểu Vũ thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhỏm, nàng vốn muốn cường hóa gia trì thêm cho Tần Vũ, nhưng bị Tần Vũ cự tuyệt, bởi vì hắn nghĩ với thực lực của hắn có thể đối phó với con chó biến dị này mà không cần có sự cường hóa gia trì của Tần Tiểu Vũ.
Tần Tiểu Vũ thấy được Tần Vũ ném manh thanh thương cắm trên lực con biến dị thú, vô cùng thần kỳ, nhịn không được mà hỏi: “Anh, năng lực của anh không phải hỏa diễm sao? Tại sao mỗi lần không thaays ngươi đem hỏa diễm phóng ra ngoài, tỷ như phóng hỏa cầu ấy.”
Nghe vậy Tần Vũ cười cười, hắn vừa tiến về phía con chó biến dị vừa nói: “Năng lực của ta đúng là hỏa diễm, nhưng mỗi người sẽ có cách vận dụng năng lực khách nhau, ta am hiểu nhất là đem hỏa diễm dung nhập vào binh khí, tăng phúc uy lực cho binh khí.”
“Ah, đây là chiến sĩ cùng pháp sư khác nhau, nư ngươi sử dụng là chiến sĩ, còn thả hỏa cầu là pháp sư.” Tần Tiểu Vũ suy luận nói.
“Ngươi suy luận khá đúng rồi.” Tần Vũ gật đầu, hắn rèn luyện hỏa diễm năng lực để sử dụng khi cận chiến, cho nên không chọn phóng hỏa cầu, mà hắn để năng lực hỏa diễm bám trên binh khí, nếu để hắn phóng hỏa cầu cũng được nhưng uy lực sẽ không lớn.
Tần Vũ sử dụng thương, khi nảy ném ra một thương ẩn chứa hỏa diễm năng lực công kích là do hắn đã tập luyện rất lâu mới có thể có được, nhưng chiêu này cũng có khuyết điểm…
Tần Vũ đi tới trước mặt con chó săn, lúc này con chó săn đã bị trong thương nhưng chưa có chết, nhưng nó cũng sắp chết rồi, Tần Vũ nhìn trên thanh thiết côn mình mới ném đi, hỏa diễm năng lực tùy lên thiết côn bạo phát, làm thanh thiết côn cũng bị nổ tàn khuyết không đầy đủ nữa.
Thanh thiết côn tuy rằng cứng rắn thế nhưng vẫn không chiệu nỗi hỏa diễm của Tần Vũ cũng bị nổ tung.
Tần Vũ đem thiết côn của Tần Tiểu Vũ cầm lấy, sau đó dùng phục ché năng lực phục chết ra một cây côn mới, sau đó đâm mạnh thiết con vào đầu con chó săn, lấy đi tính mạnh của nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất