Chương 27: Mông
“Không được.” Vi Diệp chống cự.
Cô đẩy tay hắn, muốn thoát khỏi nơi này.
Phòng tắm trơn trượt, hơi nước trên vùng da bị cọ xát lại ngưng tụ, tạo thành những giọt nước chảy xuống da, ngứa ngáy không chịu nổi.
“Ừm...” Giang Mi không bị đẩy.
Hắn nhấc chiếc khăn lên và quấn nó qua vai cô.
"Để tôi kiểm tra” Hắn nói: “Quan hệ giữa em và tôi không tốt sao? Mèo nhỏ…”
Vi Diệp co cẳng muốn chạy, bị cánh tay hắn ôm chặt, cố định ở đó.
Cô với Giang Mi có quan hệ rất kém.
Nếu có cơ hội, cô sẽ giết hắn.
" Đưa mông ra là bằng chứng của một mối quan hệ tốt đẹp, cục cưng." Hắn dùng một tay bóp vào mông cô.
Tự tay chạm vào nó không chút trở ngại.
Màu sắc trắng nõn, da thịt mềm mại, nhiều mỡ, cực kỳ đàn hồi. Hắn rất thích cảm giác này, không ngừng nhào nặn, để thịt thay đổi hình dạng, từ trong kẽ tay tràn ra.
Giang Mi nhớ lại kiến thức của mình: "Tôi nghe nói, mèo con sẽ để mama liếm mông... Nếu tôi liếm, em có cảm thấy hạnh phúc không?"
Mẹ kiếp!
Cái quái gì thế này?
Vi Diệp thở gấp: "Không được! Cút!”
Cô giãy dụa kịch liệt trong lòng hắn.
Thân thể trơn nhẵn trần trụi khó bắt được, suýt chút nữa tuột khỏi tay hắn chạy ra ngoài.
Để giải quyết mèo con, Giang Mi bế cô lên, đặt lên bồn rửa tay: "Vậy tôi sẽ tự mình xem, mèo hư."
Vi Diệp đưa lưng về phía hắn quỳ gối bên cạnh bồn rửa tay.
Mặt bàn đá cẩm thạch lạnh lẽo, cô vừa định nhảy xuống, “bốp" một tiếng giòn tan.
Mông thịt rung lên đỏ bừng, có cảm giác đau nhức nhẹ.
Âm thanh rất lớn, cảm giác đau đớn nhỏ, giống như sự sỉ nhục và cảnh báo thuần túy.
Bàn tay hắn vỗ vào mông cô từ từ trượt xuống bên hông, ấn eo cô xuống và nâng mông cô vểnh lên.
Hắn khom lưng, mút một phát vào cặp mông đỏ mọng của cô, phát ra tiếng hôn dính nhớp nháp: "Mèo ngoan, không được cử động."
“...” Vi Diệp đặt lòng bàn tay lên tấm gương thủy tinh phủ đầy sương mù trắng.
Không sao, cô tự nhủ. Mình là mèo, mình là mèo.
Trong mắt hắn cô không phải là "người", hắn sẽ không làm cái gì...
……
Giết hắn!
“Lại muốn giết tôi nữa sao” Hắn dán ở trên mông cô nói chuyện, giọng nói rung động mang đến tê dại, hắn cảm thấy sát ý của cô rất thú vị, khích lệ cô: “Mèo con tà ác."
Hơi nước bốc lên, ngưng kết thành sương trong phòng tắm, xâm nhập vào phổi và khiến người ta không thể thở được.
Khi ngón tay trượt khỏi gương thủy tinh, phát ra âm thanh chói tai, một mảnh gương nhỏ trở nên rõ ràng.
Gương không chiếu tới Giang Mi, bởi vì hắn chôn đầu ở giữa đùi cô, chỉ có thể chiếu ra thân thể đỏ bừng và khuôn mặt căng thẳng của chính cô.
Vi Diệp chăm chú nhìn chính mình.
Ngón tay thon dài tách mông ra, hắn đang "kiểm tra".
Da thịt trắng nõn mềm mại và cánh hoa hồng hồng, một lỗ sinh dục nhỏ.
Còn chưa lau nước, bọt nước trong suốt chảy xuống, cô tựa hồ cũng nhận thức được, nhẹ nhàng co rút lại.
Ánh mắt như thực chất, cô căng thẳng đến mức cơ bắp co rút, bụng dưới co giật.
Chóp mũi của hắn ấn vào mông cô, hắn ngửi ngửi hít một hơi thật sâu: "Thơm quá, sạch sẽ."
Mọi thứ đều được kì rửa sạch sẽ, có mùi thơm của sữa tắm, còn có mùi thơm mèo con độc đáo của riêng cô, ngọt đến phát ngấy.
“...” Vi Diệp không lên tiếng.
"Đã kiểm tra xong” Hắn tuyên bố.
Cô buông lỏng trong chớp mắt.
“Nhưng…” Hắn bỗng nhiên bổ sung: “Những thứ này... chất lỏng trong suốt, hình như không phải là nước."
Ngón tay mảnh khảnh sờ soạng bắp đùi cô một lát, sợi chỉ trong suốt treo trên đầu ngón tay.
“Rất trơn.” Hắn nói.
"Có phải em động dục không, mèo con."
Vi Diệp hô hấp trì trệ: "Không thể nào!”
Hắn đang vu khống cô! Hắn muốn làm gì!
Giang Mi còn nhớ rõ lời hắn đã nói, nói ra: "Nếu động dục, tôi sẽ giúp em triệt sản, nếu không, em sẽ bị viêm tử cung..."
Hắn đang nói chuyện kinh khủng gì--
“Tôi không có!” Giọng Vi Diệp run rẩy.
Cô không dám nghĩ tới hắn sẽ "triệt sản" như thế nào, căn phòng phân thây dưới tầng hầm hiện ra trước mắt cô, hắn sẽ không mổ bụng cô...
"Nhưng mà, loại dịch dính dính này..." Hắn lại gần ngửi, liếm môi: “Tuy rằng ngửi rất thơm ngọt, nhưng rõ ràng..."
Cô không muốn bị cải tạo thân thể!
Tim Vi Diệp đập thình thịch, não bị chập mạch.
Ngón tay hắn đi vào bụng dưới của cô, từng chút từng chút bò lên, giống như đang tìm kiếm vị trí tử cung.
Làm sao bây giờ?
……
“- - Mẹ.”
Hắn dừng lại một chút.
Cô nức nở giải thích: "Tôi không có động dục. Đây là... sữa tắm...”
Sữa tắm, đúng. Cô vắt hết óc thuyết phục mình, không sai, dù sao cũng không thể là...
Hắn trầm mặc một hồi.
Giữa hai chân bỗng nhiên dán lên vật thể ướt át mềm dẻo. Hắn mút lên, móc đầu lưỡi liếm láp.
Cô nghe được thanh âm dính dính hưng phấn đến run rẩy của tên biến thái này: "Vậy... mẹ giúp con... dọn dẹp sạch sẽ..."
“Con mèo nhỏ của tôi... Meo meo của tôi...”
Cô đẩy tay hắn, muốn thoát khỏi nơi này.
Phòng tắm trơn trượt, hơi nước trên vùng da bị cọ xát lại ngưng tụ, tạo thành những giọt nước chảy xuống da, ngứa ngáy không chịu nổi.
“Ừm...” Giang Mi không bị đẩy.
Hắn nhấc chiếc khăn lên và quấn nó qua vai cô.
"Để tôi kiểm tra” Hắn nói: “Quan hệ giữa em và tôi không tốt sao? Mèo nhỏ…”
Vi Diệp co cẳng muốn chạy, bị cánh tay hắn ôm chặt, cố định ở đó.
Cô với Giang Mi có quan hệ rất kém.
Nếu có cơ hội, cô sẽ giết hắn.
" Đưa mông ra là bằng chứng của một mối quan hệ tốt đẹp, cục cưng." Hắn dùng một tay bóp vào mông cô.
Tự tay chạm vào nó không chút trở ngại.
Màu sắc trắng nõn, da thịt mềm mại, nhiều mỡ, cực kỳ đàn hồi. Hắn rất thích cảm giác này, không ngừng nhào nặn, để thịt thay đổi hình dạng, từ trong kẽ tay tràn ra.
Giang Mi nhớ lại kiến thức của mình: "Tôi nghe nói, mèo con sẽ để mama liếm mông... Nếu tôi liếm, em có cảm thấy hạnh phúc không?"
Mẹ kiếp!
Cái quái gì thế này?
Vi Diệp thở gấp: "Không được! Cút!”
Cô giãy dụa kịch liệt trong lòng hắn.
Thân thể trơn nhẵn trần trụi khó bắt được, suýt chút nữa tuột khỏi tay hắn chạy ra ngoài.
Để giải quyết mèo con, Giang Mi bế cô lên, đặt lên bồn rửa tay: "Vậy tôi sẽ tự mình xem, mèo hư."
Vi Diệp đưa lưng về phía hắn quỳ gối bên cạnh bồn rửa tay.
Mặt bàn đá cẩm thạch lạnh lẽo, cô vừa định nhảy xuống, “bốp" một tiếng giòn tan.
Mông thịt rung lên đỏ bừng, có cảm giác đau nhức nhẹ.
Âm thanh rất lớn, cảm giác đau đớn nhỏ, giống như sự sỉ nhục và cảnh báo thuần túy.
Bàn tay hắn vỗ vào mông cô từ từ trượt xuống bên hông, ấn eo cô xuống và nâng mông cô vểnh lên.
Hắn khom lưng, mút một phát vào cặp mông đỏ mọng của cô, phát ra tiếng hôn dính nhớp nháp: "Mèo ngoan, không được cử động."
“...” Vi Diệp đặt lòng bàn tay lên tấm gương thủy tinh phủ đầy sương mù trắng.
Không sao, cô tự nhủ. Mình là mèo, mình là mèo.
Trong mắt hắn cô không phải là "người", hắn sẽ không làm cái gì...
……
Giết hắn!
“Lại muốn giết tôi nữa sao” Hắn dán ở trên mông cô nói chuyện, giọng nói rung động mang đến tê dại, hắn cảm thấy sát ý của cô rất thú vị, khích lệ cô: “Mèo con tà ác."
Hơi nước bốc lên, ngưng kết thành sương trong phòng tắm, xâm nhập vào phổi và khiến người ta không thể thở được.
Khi ngón tay trượt khỏi gương thủy tinh, phát ra âm thanh chói tai, một mảnh gương nhỏ trở nên rõ ràng.
Gương không chiếu tới Giang Mi, bởi vì hắn chôn đầu ở giữa đùi cô, chỉ có thể chiếu ra thân thể đỏ bừng và khuôn mặt căng thẳng của chính cô.
Vi Diệp chăm chú nhìn chính mình.
Ngón tay thon dài tách mông ra, hắn đang "kiểm tra".
Da thịt trắng nõn mềm mại và cánh hoa hồng hồng, một lỗ sinh dục nhỏ.
Còn chưa lau nước, bọt nước trong suốt chảy xuống, cô tựa hồ cũng nhận thức được, nhẹ nhàng co rút lại.
Ánh mắt như thực chất, cô căng thẳng đến mức cơ bắp co rút, bụng dưới co giật.
Chóp mũi của hắn ấn vào mông cô, hắn ngửi ngửi hít một hơi thật sâu: "Thơm quá, sạch sẽ."
Mọi thứ đều được kì rửa sạch sẽ, có mùi thơm của sữa tắm, còn có mùi thơm mèo con độc đáo của riêng cô, ngọt đến phát ngấy.
“...” Vi Diệp không lên tiếng.
"Đã kiểm tra xong” Hắn tuyên bố.
Cô buông lỏng trong chớp mắt.
“Nhưng…” Hắn bỗng nhiên bổ sung: “Những thứ này... chất lỏng trong suốt, hình như không phải là nước."
Ngón tay mảnh khảnh sờ soạng bắp đùi cô một lát, sợi chỉ trong suốt treo trên đầu ngón tay.
“Rất trơn.” Hắn nói.
"Có phải em động dục không, mèo con."
Vi Diệp hô hấp trì trệ: "Không thể nào!”
Hắn đang vu khống cô! Hắn muốn làm gì!
Giang Mi còn nhớ rõ lời hắn đã nói, nói ra: "Nếu động dục, tôi sẽ giúp em triệt sản, nếu không, em sẽ bị viêm tử cung..."
Hắn đang nói chuyện kinh khủng gì--
“Tôi không có!” Giọng Vi Diệp run rẩy.
Cô không dám nghĩ tới hắn sẽ "triệt sản" như thế nào, căn phòng phân thây dưới tầng hầm hiện ra trước mắt cô, hắn sẽ không mổ bụng cô...
"Nhưng mà, loại dịch dính dính này..." Hắn lại gần ngửi, liếm môi: “Tuy rằng ngửi rất thơm ngọt, nhưng rõ ràng..."
Cô không muốn bị cải tạo thân thể!
Tim Vi Diệp đập thình thịch, não bị chập mạch.
Ngón tay hắn đi vào bụng dưới của cô, từng chút từng chút bò lên, giống như đang tìm kiếm vị trí tử cung.
Làm sao bây giờ?
……
“- - Mẹ.”
Hắn dừng lại một chút.
Cô nức nở giải thích: "Tôi không có động dục. Đây là... sữa tắm...”
Sữa tắm, đúng. Cô vắt hết óc thuyết phục mình, không sai, dù sao cũng không thể là...
Hắn trầm mặc một hồi.
Giữa hai chân bỗng nhiên dán lên vật thể ướt át mềm dẻo. Hắn mút lên, móc đầu lưỡi liếm láp.
Cô nghe được thanh âm dính dính hưng phấn đến run rẩy của tên biến thái này: "Vậy... mẹ giúp con... dọn dẹp sạch sẽ..."
“Con mèo nhỏ của tôi... Meo meo của tôi...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất