Chương 32
Hoàng Tuấn Huy tiếp tục việc của mình, anh dùng tay mơn trớn chỗ đó từ chậm cho đến nhanh, nơi tư mật của cô ngày càng ướt nhiều hơn. Anh cởi luôn chiếc quần lót ném sang một bên, nơi đó của cô hiện ra trước mắt anh, thoát ẩn thoát hiện làm khiến anh tò mò. Anh vùi vào nơi tư mật của cô, vừa hôn vừa liếm láp, hành động của anh khiến cô giật mình, cô dùng tay đẩy anh ra.
“Không….um….không được, nơi đó…bẩn….a”
Hoàng Tuấn Huy lau khéo miệng, anh khàn đặc nói:
“Không bẩn đâu, nó thật sự rất tuyệt”
Anh vừa hôn vừa dùng lưỡi của mình trêu chọc nơi đó của cô, khiến cô không chịu được mà nỉ non. Tay phải anh thuần thục cho tay vào sâu trong nơi ấy, anh liên tục chuyển động đều đặn và tách rộng phía bên trong.
Cô không nhịn được mà ưỡn ngực lên, tay còn lại của anh thì xoa nắn bầu ngực đang nhô lên. Phần ngực vừa bị xoa nắn, phía dưới thì bị anh kích thích, cô không nhịn được mà nỉ non lên vài tiếng, nắm chặt lấy ga giường mà uốn éo.
Hoàng Tuấn Huy bị tiếng nỉ non của cô làm cho phấn khích, anh rút tay ra khỏi nơi tư mật của cô, anh nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người, cơ thể săn chắc của anh hiện ra trước mắt cô. Cô khẽ mở đôi mắt đang mơ màng nhìn anh, cơ thể anh thật sự rất đẹp và đặc biệt nơi đó của anh cũng rất lớn a.
Hoàng Tuấn Huy nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể Vũ Ngọc Quỳnh, hôn nhẹ lên đôi môi, vừa chạm vào nơi tư mật đang chảy nước của cô vừa nói.
“Anh cho vào được không bà xã?”
Vũ Ngọc Quỳnh ôm choàng lấy cổ anh, cô cong chân mình để đầu gối chạm vào tiểu đệ đang sưng đỏ vừa nóng vừa thô của anh mà trêu chọc.
“Ưm….ông xã mau cho vào đi, nhẹ thôi nha”
Hoàng Tuấn Huy mỉm cười đắc ý, anh điều chỉnh tư thế, tách hai chân cô mở rộng ra, anh đưa tiểu đệ của anh đi vào hoa huy*t của cô một cách nhẹ nhàng và chậm rãi dù biết anh đang rất khó chịu.
“Á…ưm….a”
Vũ Ngọc Quỳnh la lên vì cảm nhận được cơn đau từ phía dưới. hoa huy*t co thắt liên tục khi bị tiểu đệ của anh cho ra vào liên tục. Anh làm nhịp điệu từ chậm cho tới nhanh và tốc độ nhanh kịch liệt, cô không chịu nổi nữa mà la lên.
“A…chậm….thôi….á…nhanh quá, em sẽ ra mất”
Hoàng Tuấn Huy dường như không nghe cô nói mà vẫn giữ tốc độ đó mà rút ra cho vào liên tục.
“Hộc…hộc…vậy thì hãy ra cùng anh”
Sau câu nói anh càng ra sức nhanh hơn và đổi tư thế liên tục, cô nỉ non van nài anh dừng lại. Tuy nhiên, khi nghe những lời nài nỉ của cô chẳng khác nào đang tiếp sự kích thích cho anh. Và thế là anh và cô cùng làm với nhau không biết bao nhiêu lần cho đến rạng sáng mới ngừng lại, cô vì quá mệt nên đã thiếp đi, còn anh thì lau người cho cô và tắm sơ qua cơ thể của mình, xong xuôi thì anh mới lên giường ôm cô ngủ.
- ----
Hôm sau
Vũ Ngọc Quỳnh bị đánh thức bởi tiếng chim ríu tít ở trong vườn và ánh nắng chói chang chiếu qua cửa sổ. Phần hông cô đau nhức, khắp nơi trên cơ thể cô không có chỗ nào mà không có dấu tích của anh để lại. Cô quay sang nhìn người bên cạnh đã làm cô thành ra như vậy, Hoàng Tuấn Huy ôm cô ngủ một cách ngon lành, khuôn mặt đẹp trai của anh nhìn với cự ly gần như này thì cô làm sao giận anh được.
Cô nhẹ nhàng xoay người, nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của anh vào nhà vệ sinh. Vài phút sau, cô vừa rời khỏi nhà tắm thì có chuông thông báo từ tin nhắn. Cô cầm điện thoại mở ra xem, là tin nhắn của Quách Vĩ Quân và Lưu Thiên, cũng đúng hẹn ấy chứ.
Hoàng Tuấn Huy không biết từ khi nào đã thức và ôm lấy cô từ phía sau, tham lam hít mùi thơm trên người của cô, anh nhẹ nhàng hỏi:
“Sao không ngủ thêm chút nữa, hửm?”
“Giờ cũng gần trưa rồi, nên thức thôi”
“Phía dưới của em còn đau không?” anh dùng tay vừa xoa xoa phần hông vừa hôn tóc của cô.
“Ừm, em bị anh làm không còn sức lực gì luôn, đều tại anh” cô dùng giọng nói nũng nịu hờn dỗi để trách yêu anh.
“Cho anh xin lỗi, lần sau anh sẽ kiềm chế lại, không để em mất sức như vậy nữa”
“Anh còn nghĩ đến lần sau?”
“Đương nhiên, đến khi nào em mang thai con của chúng ta, chi bằng bây giờ chúng ta làm thêm vài lần nữa đi, biết đâu được sẽ có nhanh hơn”
Vừa nói xong, cái tay không an phận của Hoàng Tuấn Huy bắt đầu lộng hành đi khắp nơi trên cơ thể của Vũ Ngọc Quỳnh. Cô hất tay anh và nói:
“Không nha, bây giờ em không còn sức và hiện rất mệt, đừng có đụng đến em”
“Em mệt nhưng anh thì không, một mình anh làm thôi cũng được, em chỉ cần nằm còn lại cứ để anh, anh hứa là anh sẽ kiềm chế”
Dứt lời Hoàng Tuấn Huy nhanh tay bế Vũ Ngọc Quỳnh lên giường, cô có ra sức chống trả nhưng không mấy đáng kể. Nguyên ngày hôm đó, anh và cô chỉ ở trong phòng chuyên tâm làm chuyện trọng sự.
“Không….um….không được, nơi đó…bẩn….a”
Hoàng Tuấn Huy lau khéo miệng, anh khàn đặc nói:
“Không bẩn đâu, nó thật sự rất tuyệt”
Anh vừa hôn vừa dùng lưỡi của mình trêu chọc nơi đó của cô, khiến cô không chịu được mà nỉ non. Tay phải anh thuần thục cho tay vào sâu trong nơi ấy, anh liên tục chuyển động đều đặn và tách rộng phía bên trong.
Cô không nhịn được mà ưỡn ngực lên, tay còn lại của anh thì xoa nắn bầu ngực đang nhô lên. Phần ngực vừa bị xoa nắn, phía dưới thì bị anh kích thích, cô không nhịn được mà nỉ non lên vài tiếng, nắm chặt lấy ga giường mà uốn éo.
Hoàng Tuấn Huy bị tiếng nỉ non của cô làm cho phấn khích, anh rút tay ra khỏi nơi tư mật của cô, anh nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người, cơ thể săn chắc của anh hiện ra trước mắt cô. Cô khẽ mở đôi mắt đang mơ màng nhìn anh, cơ thể anh thật sự rất đẹp và đặc biệt nơi đó của anh cũng rất lớn a.
Hoàng Tuấn Huy nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể Vũ Ngọc Quỳnh, hôn nhẹ lên đôi môi, vừa chạm vào nơi tư mật đang chảy nước của cô vừa nói.
“Anh cho vào được không bà xã?”
Vũ Ngọc Quỳnh ôm choàng lấy cổ anh, cô cong chân mình để đầu gối chạm vào tiểu đệ đang sưng đỏ vừa nóng vừa thô của anh mà trêu chọc.
“Ưm….ông xã mau cho vào đi, nhẹ thôi nha”
Hoàng Tuấn Huy mỉm cười đắc ý, anh điều chỉnh tư thế, tách hai chân cô mở rộng ra, anh đưa tiểu đệ của anh đi vào hoa huy*t của cô một cách nhẹ nhàng và chậm rãi dù biết anh đang rất khó chịu.
“Á…ưm….a”
Vũ Ngọc Quỳnh la lên vì cảm nhận được cơn đau từ phía dưới. hoa huy*t co thắt liên tục khi bị tiểu đệ của anh cho ra vào liên tục. Anh làm nhịp điệu từ chậm cho tới nhanh và tốc độ nhanh kịch liệt, cô không chịu nổi nữa mà la lên.
“A…chậm….thôi….á…nhanh quá, em sẽ ra mất”
Hoàng Tuấn Huy dường như không nghe cô nói mà vẫn giữ tốc độ đó mà rút ra cho vào liên tục.
“Hộc…hộc…vậy thì hãy ra cùng anh”
Sau câu nói anh càng ra sức nhanh hơn và đổi tư thế liên tục, cô nỉ non van nài anh dừng lại. Tuy nhiên, khi nghe những lời nài nỉ của cô chẳng khác nào đang tiếp sự kích thích cho anh. Và thế là anh và cô cùng làm với nhau không biết bao nhiêu lần cho đến rạng sáng mới ngừng lại, cô vì quá mệt nên đã thiếp đi, còn anh thì lau người cho cô và tắm sơ qua cơ thể của mình, xong xuôi thì anh mới lên giường ôm cô ngủ.
- ----
Hôm sau
Vũ Ngọc Quỳnh bị đánh thức bởi tiếng chim ríu tít ở trong vườn và ánh nắng chói chang chiếu qua cửa sổ. Phần hông cô đau nhức, khắp nơi trên cơ thể cô không có chỗ nào mà không có dấu tích của anh để lại. Cô quay sang nhìn người bên cạnh đã làm cô thành ra như vậy, Hoàng Tuấn Huy ôm cô ngủ một cách ngon lành, khuôn mặt đẹp trai của anh nhìn với cự ly gần như này thì cô làm sao giận anh được.
Cô nhẹ nhàng xoay người, nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của anh vào nhà vệ sinh. Vài phút sau, cô vừa rời khỏi nhà tắm thì có chuông thông báo từ tin nhắn. Cô cầm điện thoại mở ra xem, là tin nhắn của Quách Vĩ Quân và Lưu Thiên, cũng đúng hẹn ấy chứ.
Hoàng Tuấn Huy không biết từ khi nào đã thức và ôm lấy cô từ phía sau, tham lam hít mùi thơm trên người của cô, anh nhẹ nhàng hỏi:
“Sao không ngủ thêm chút nữa, hửm?”
“Giờ cũng gần trưa rồi, nên thức thôi”
“Phía dưới của em còn đau không?” anh dùng tay vừa xoa xoa phần hông vừa hôn tóc của cô.
“Ừm, em bị anh làm không còn sức lực gì luôn, đều tại anh” cô dùng giọng nói nũng nịu hờn dỗi để trách yêu anh.
“Cho anh xin lỗi, lần sau anh sẽ kiềm chế lại, không để em mất sức như vậy nữa”
“Anh còn nghĩ đến lần sau?”
“Đương nhiên, đến khi nào em mang thai con của chúng ta, chi bằng bây giờ chúng ta làm thêm vài lần nữa đi, biết đâu được sẽ có nhanh hơn”
Vừa nói xong, cái tay không an phận của Hoàng Tuấn Huy bắt đầu lộng hành đi khắp nơi trên cơ thể của Vũ Ngọc Quỳnh. Cô hất tay anh và nói:
“Không nha, bây giờ em không còn sức và hiện rất mệt, đừng có đụng đến em”
“Em mệt nhưng anh thì không, một mình anh làm thôi cũng được, em chỉ cần nằm còn lại cứ để anh, anh hứa là anh sẽ kiềm chế”
Dứt lời Hoàng Tuấn Huy nhanh tay bế Vũ Ngọc Quỳnh lên giường, cô có ra sức chống trả nhưng không mấy đáng kể. Nguyên ngày hôm đó, anh và cô chỉ ở trong phòng chuyên tâm làm chuyện trọng sự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất