Sau Khi Nữ Ma Đầu Phá Vỡ Phong Ấn
Chương 26: Tiểu Sơn, Có Chuyện Từ Từ Nói Nha (1)
===============
Ninh Cửu Vi biết, cho dù cô không đứng lại đối với Nhất Xuyên Sơn hôm nay mà nói, hắn cũng có một trăm loại, một ngàn loại, một vạn loại phương pháp để cho cô đứng lại!
Cho nên lúc nên sợ thì sợ đi, không có gì ghê gớm.
Vì thế cô nhanh nhẹn đứng lại xoay người lại nhưng là sợ hãi trốn ở phía sau lưng Trì Lâm.
Trì Lâm cao hơn Ninh Cửu Vi nửa cái đầu, cô đứng ở phía sau hắn, hai tay bám lấy bả vai hắn lại vươn ra một chút tay đi ra ngoài hướng Nhất Xuyên Sơn mặt tươi cười phất phất tay nói: " Tiểu Sơn đâu, đã lâu không gặp, thật là nhớ nhung, không biết gần đây có khỏe không nha? "
Nhất Xuyên Sơn người này bộ dạng là tuấn mỹ lại tà mị, một đôi mắt hoa đào câu người lại đa tình, một đầu tóc dài hơi xoăn màu đen phiếm điểm hồng, tròng mắt của hắn là màu đỏ như lửa, giống như một đoàn liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, cả người nhìn qua là cái loại bộ dáng kiệt ngạo bất tuân lại rất tối tăm này, tính cách của hắn không biết là chỉ đối với Ninh Cửu Vi rất táo bạo, hay là đối với người khác cũng là như vậy!
Dù sao từ khi Ninh Cửu Vi thành Thất Tinh Dạ nghĩa nữ qua đi, Nhất Xuyên Sơn liền xem cô ấy mũi không phải mũi mắt không phải mắt.
Trước kia chỉ cần cô và Nhất Xuyên Sơn gặp nhau, không phải là cãi nhau thì cũng là đánh nhau.
Đương nhiên ai cũng đừng nghĩ lấy được lợi từ ai.
Nhưng hôm nay phỏng chừng là không được.
Tu ma không chú ý nhiều như vậy, ma đạo tổng cộng có mười tầng cảnh giới, Nhất Xuyên Sơn trước kia ở tầng thứ năm, hôm nay qua trăm năm, Ninh Cửu Vi quan sát mi tâm hắn đạo hỏa diễm văn bắt mắt kia màu sắc đã từ hồng nhạt biến thành đỏ thẫm đậm phỏng chừng tu vi hắn bây giờ như thế nào cũng phải có bảy tám tầng đi?
Cái này, cái này, cô rõ ràng không phải là đối thủ của hắn! Oa oa…
Cô mỉm cười với hắn, cười nịnh nọt hơn bao giờ hết, Nhất Xuyên Sơn chỉ âm lãnh a một tiếng, " Nhờ ngươi ban tặng, hôm nay ta rất tốt. "
Ninh Cửu Vi khẽ ha một tiếng, nhanh chóng tìm cái đề tài chuyển lại hỏi: " Ồ, đúng rồi, sao lần này đến xem Bách Hoa Tiết không thấy nghĩa phụ đâu ? "
Nghe được nghĩa phụ hai chữ Nhất Xuyên Sơn sắc mặt trở nên đặc biệt không tốt, ánh mắt hung ác nham hiểm đáng sợ, " Ngươi còn có mặt mũi nói? "
Những lời này của hắn đã bắt đầu mang theo uy áp, trăm năm qua hắn đều đang tìm kiếm phụ thân hắn, nhưng thủy chung không có kết quả, hắn thậm chí hoài nghi phụ vương đã thân vẫn thế gian, mà phóng tầm mắt hiện nay trên đời có thể giết được phụ thân hắn cũng chỉ có một mình Nam Phổ Vân.
Mà phụ thân hắn biến mất cũng chính là sau khi tự mình đi Tiên Hà cung tìm Ninh Cửu Vi.
Theo uy áp trên người Nhất Xuyên Sơn phóng thích, trong lúc nhất thời, ma khí nồng đậm tràn ra trong không khí xung quanh.
Ngay cả Trì Lâm cũng cảm giác được.
Ninh Cửu Vi biết, cho dù cô không đứng lại đối với Nhất Xuyên Sơn hôm nay mà nói, hắn cũng có một trăm loại, một ngàn loại, một vạn loại phương pháp để cho cô đứng lại!
Cho nên lúc nên sợ thì sợ đi, không có gì ghê gớm.
Vì thế cô nhanh nhẹn đứng lại xoay người lại nhưng là sợ hãi trốn ở phía sau lưng Trì Lâm.
Trì Lâm cao hơn Ninh Cửu Vi nửa cái đầu, cô đứng ở phía sau hắn, hai tay bám lấy bả vai hắn lại vươn ra một chút tay đi ra ngoài hướng Nhất Xuyên Sơn mặt tươi cười phất phất tay nói: " Tiểu Sơn đâu, đã lâu không gặp, thật là nhớ nhung, không biết gần đây có khỏe không nha? "
Nhất Xuyên Sơn người này bộ dạng là tuấn mỹ lại tà mị, một đôi mắt hoa đào câu người lại đa tình, một đầu tóc dài hơi xoăn màu đen phiếm điểm hồng, tròng mắt của hắn là màu đỏ như lửa, giống như một đoàn liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, cả người nhìn qua là cái loại bộ dáng kiệt ngạo bất tuân lại rất tối tăm này, tính cách của hắn không biết là chỉ đối với Ninh Cửu Vi rất táo bạo, hay là đối với người khác cũng là như vậy!
Dù sao từ khi Ninh Cửu Vi thành Thất Tinh Dạ nghĩa nữ qua đi, Nhất Xuyên Sơn liền xem cô ấy mũi không phải mũi mắt không phải mắt.
Trước kia chỉ cần cô và Nhất Xuyên Sơn gặp nhau, không phải là cãi nhau thì cũng là đánh nhau.
Đương nhiên ai cũng đừng nghĩ lấy được lợi từ ai.
Nhưng hôm nay phỏng chừng là không được.
Tu ma không chú ý nhiều như vậy, ma đạo tổng cộng có mười tầng cảnh giới, Nhất Xuyên Sơn trước kia ở tầng thứ năm, hôm nay qua trăm năm, Ninh Cửu Vi quan sát mi tâm hắn đạo hỏa diễm văn bắt mắt kia màu sắc đã từ hồng nhạt biến thành đỏ thẫm đậm phỏng chừng tu vi hắn bây giờ như thế nào cũng phải có bảy tám tầng đi?
Cái này, cái này, cô rõ ràng không phải là đối thủ của hắn! Oa oa…
Cô mỉm cười với hắn, cười nịnh nọt hơn bao giờ hết, Nhất Xuyên Sơn chỉ âm lãnh a một tiếng, " Nhờ ngươi ban tặng, hôm nay ta rất tốt. "
Ninh Cửu Vi khẽ ha một tiếng, nhanh chóng tìm cái đề tài chuyển lại hỏi: " Ồ, đúng rồi, sao lần này đến xem Bách Hoa Tiết không thấy nghĩa phụ đâu ? "
Nghe được nghĩa phụ hai chữ Nhất Xuyên Sơn sắc mặt trở nên đặc biệt không tốt, ánh mắt hung ác nham hiểm đáng sợ, " Ngươi còn có mặt mũi nói? "
Những lời này của hắn đã bắt đầu mang theo uy áp, trăm năm qua hắn đều đang tìm kiếm phụ thân hắn, nhưng thủy chung không có kết quả, hắn thậm chí hoài nghi phụ vương đã thân vẫn thế gian, mà phóng tầm mắt hiện nay trên đời có thể giết được phụ thân hắn cũng chỉ có một mình Nam Phổ Vân.
Mà phụ thân hắn biến mất cũng chính là sau khi tự mình đi Tiên Hà cung tìm Ninh Cửu Vi.
Theo uy áp trên người Nhất Xuyên Sơn phóng thích, trong lúc nhất thời, ma khí nồng đậm tràn ra trong không khí xung quanh.
Ngay cả Trì Lâm cũng cảm giác được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất