Trường Sinh Trong Cuốn Tiểu Thuyết Võng Du

Chương 39: Dẫn Lâm Hi Vũ Đi Xem Nhà 2

Trước Sau
Trương Thanh vừa nghĩ thầm vừa nhanh chóng đi tới, khách khí nói: “Xin hỏi, cậu chính là Tô tiên sinh lúc trước liên lạc với công ty chúng tôi sao?”

“Đúng vậy, tôi là Tô Khải Hạo.” Tô Khải Hạo gật đầu, nói: “Phiền cô dẫn tôi đi xem mấy nơi tôi đã chọn.”

Trương Thanh vội vàng gật đầu: “Tô tiên sinh, mời đi theo tôi.”

Nhà trong tiểu khu Tân Nguyệt đều là những căn hộ được thiết kế rất tinh tế, vị trí cũng tốt, nhưng lại không nằm ở trung tâm thành phố Giang Lăng.

“Tô tiên sinh, cô gái này là bạn gái cậu à? Thật xinh đẹp.”

Trương Thanh vừa đi vừa trò chuyện.

Cô nhìn về phía Lâm Hi Vũ, trong lòng cảm thán, cô bé này thực sự rất xinh đẹp, nhìn như cô gái nhà hàng xóm trong những quyển truyện ngôn tình, ai nhìn cũng thấy thích.

Lâm Hi Vũ nghe Trương Thanh hỏi vậy thì hai má đỏ bừng, nhu thuận đi bên cạnh Tô Khải Hạo, không nói gì.

Tô Khải Hạo cũng chỉ cười chứ không nói thêm gì cả.

Thấy Tô Khải Hạo không phản bác, mặt Lâm Hi Vũ càng đỏ hơn.

“Anh Khải Hạo không phủ nhận, có phải là cũng chấp nhận không?” Trong lòng cô âm thầm suy nghĩ như vậy.

Thấy Tô Khải Hạo không trả lời, Trương Thanh cũng hiểu được tính cách của Tô Khải Hạo. Cô nhanh chóng đổi đề tài, không hỏi những chuyện liên quan đến đời tư nữa.

Hiển nhiên, Tô Khải Hạo không thích người khác hỏi về đời tư của mình.

Sau đó, Trương Thanh liền dẫn hai người đến mấy căn nhà phù hợp với yêu cầu của Tô Khải Hạo.



Tô Khải Hạo lựa chọn căn nhà đã trùng tu xong xuôi, hắn mua nhà chủ yếu để luyện tập nhạc cụ phục vụ cho việc sáng tác sau này, thế nên nếu mua căn chưa sửa sang thì chờ đến lúc trùng tu xong mới vào ở thì đoán chừng cũng phải trôi qua mấy tháng.

Đến lúc đó thì hắn đã sớm tích lũy đủ mười triệu Giá trị danh vọng rồi, mà ô biểu tượng QQ Music cũng được thắp sáng từ lâu.

Trương Thanh dẫn Tô Khải Hạo đi xem bốn căn nhà, bên trong đều đã trùng tu xong xuôi, có thể vào ở ngay.

Sau khi xem xong, Tô Khải Hạo chọn căn nhà thứ tư, căn nhà này rộng 160 mét vuông.

Chủ nhân căn nhà này mua về rồi trùng tu xong xuôi, nhưng còn chưa kịp dọn vào ở thì gia đình lại xảy ra chuyện, thế nên chỉ còn cách bán căn nhà này đi.

Giá khởi điểm là 45.000 một mét vuông, tổng căn nhà là 7,2 triệu.

Đây cũng được xem là căn nhà đắt nhất trong tiểu khu này, thế nên đã hơn hai tháng mà vẫn chưa bán đi được.

“Tô tiên sinh, căn nhà này nằm ở ngay phía trước của tiểu khu Tân Nguyệt, phòng khách rộng rãi, từ ban công có thể nhìn thấy được hồ nhân tạo ở bên dưới, phong cảnh rất đẹp...” Trương Thanh giới thiệu với Tô Khải Hạo.

Trên thực tế, Tô Khải Hạo rất hài lòng với căn nhà này, mấu chốt là hắn thích phong cách trang trí của nó, vừa đơn giản vừa tinh tế.

Nhưng mà, hắn vẫn bình tĩnh nói: “Căn nhà này đắt quá, những ngôi nhà khác của tiểu khu Tân Nguyệt chỉ khoảng 41.000 hoặc 42.000 một mét vuông, nhưng căn nhà này thì tận 45.000.”

Trương Thanh giải thích: “Tô tiên sinh, chủ nhân của ngôi nhà này đã chi 500.000 nhân dân tệ để cải tạo ngôi nhà, vì vậy giá nhà đắt hơn một chút. Nhưng nó chắc chắn đáng đồng tiền bát gạo! Hơn nữa, sau này khu vực gần tiểu khu Tân Nguyệt chắc chắn sẽ mở rộng thêm đường, xây dựng trạm tài điện ngầm, đoán chừng giá nhà lúc đó sẽ còn tăng gấp đôi.”

Chờ đến ngày 12 tiền thù lao đến tay, Tô Khải Hạo liền có bảy triệu. Nhưng mà giá nhà này chắc chắn có thể thương lượng một chút để giảm giá thêm, dù sao hắn cũng chẳng phải người giàu có gì.

“Nếu như có thể tăng gấp đôi thì đã sớm bị mua mất rồi, làm gì còn chờ đến lượt tôi.”



Tô Khải Hạo lạnh nhạt nói. Hắn tự nhiên biết Trương Thanh nhất định đang nói quá lên, nếu như thực sự có thể kiếm được gấp đôi như thế thì căn nhà này đã bị người khác mua từ lâu rồi.

Nói chuyện một hồi, Tô Khải Hạo bảo Trương Thanh liên lạc với chủ nhà, hắn muốn thương lượng với chủ nhà một chút.

Lúc Trương Thanh gọi điện thoại, Lâm Hi Vũ kéo Tô Khải Hạo sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “Anh Khải Hạo, anh định mua căn nhà này với giá bao nhiêu?”

Tô Khải Hạo mỉm cười, nói khoảng 6,8 triệu là được.

Lâm Hi Vũ lại hỏi hắn định trả tiền như thế nào, Tô Khải Hạo nói trả hết một lần luôn.

Nghe vậy, Lâm Hi Vũ trừng mắt nhìn, trong lòng kinh ngạc, không ngờ anh Khải Hạo của cô lại có nhiều tiền như vậy.

Ngay sau đó cô lại âm thầm hạ quyết tâm, lát nữa nhất định phải giúp Tô Khải Hạo trả giá.

“Ồ, còn có thể mặc cả sao?” Tô Khải Hạo nhìn cô gái trước mặt, kinh ngạc nói.

“Tất nhiên rồi, anh Khải Hạo, em đi chợ rất giỏi trả giá đấy.” Lâm Hi Vũ cười hì hì.

Tô Khải Hạo mỉm cười, giao chuyện trả giá cho Lâm Hi Vũ, hắn muốn xem cô nhóc này có thể bớt được cho mình bao nhiêu tiền.

Chờ chủ nhà chạy tới, Lâm Hi Vũ không chút khách khí nói giá nhà như vậy quá đắt, phong cách sửa sang cũng không hợp với sở thích của bọn họ, sau khi mua còn phải tự mình sửa sang lại một lần, chỉ có thể trả 6,2 triệu!

Thoáng một cái đã hạ xuống hẳn một triệu.

Chủ nhà tất nhiên là không đồng ý, nhưng Lâm Hi Vũ lại nói Tô Khải Hạo có thể trả nguyên một cục luôn.

Chủ nhà rõ ràng là đang thiếu tiền, nghe thấy Lâm Hi Vũ nói sẽ trả nguyên một lần thì rõ ràng cũng bắt đầu rung động, nhưng cuối cùng vẫn liên quyết lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau