Trò Chơi Ái Tình

Chương 6: Đồ Đê Tiện, Anh Không Sợ Vợ Anh Biết Sao? (H Nhẹ)

Trước Sau
Cột đèn cao chót vót trên bãi biển tỏa ra ánh sáng chói lọi, trên mặt biển vô cùng vô tận là rải rác những ánh sao vàng lung linh, làn sóng lấp lánh ánh trăng sao rõ ràng là yên tĩnh và thanh bình, nhưng Lâm Thiển lại cảm thấy có chút khó chịu đến ngạt thở.

Cô không muốn bơi, cũng không muốn Khương Đào đi cùng với Kiều Mộ Ngưng, nhìn thấy chồng mình nhẹ nhàng đỡ cánh tay của một người phụ nữ khác, mắt cô cay xè một lúc lâu, nhưng cô đã nói rằng mình sẽ không đi muốn xuống nước, bây giờ thì “gậy lưng đập lưng ông”, chỉ đành nhìn hai người kia vui vẻ với nhau.

Hai người trên biển dường như đang tranh tài bơi lội. Kiều Mộ Ngưng bơi dưới làn nước nhẹ nhàng, uyển chuyển như một chú cá nhỏ, một lúc sau, cô từ mặt nước cách đó không xa ngoi lên khỏi mặt nước vẫy vẫy tay gọi Khương Đào, ngực cô rung lên theo làn nước biển và khi Khương Đào sải tay đuổi theo, ngay sau đó đã đến được chỗ cô, nhưng anh không vượt qua cô mà chỉ cười nói gì đó với Kiều Mộ Ngưng, sau đó cùng nhau bơi ra xa hơn.

Còn ở trên bờ, cát trên bãi biển vàng xuộm và mềm mại, Lâm Thiển đứng trên đó, lần lượt để lại những dấu chân cô đơn lẻ loi, nhưng những dấu chân của cô nhanh chóng bị sóng biển nhấn chìm, gió biển thổi qua mang lại vị mặn đắng.

Trong cơn tức giận, cô xách túi đi vào phòng thay đồ, chuẩn bị thay bộ quần áo rồi đi về khách sạn. Cô mở rèm, cởi dây bikini trên cổ, hai bầu ngực trắng nõn mềm mại lộ ra.

Có vẻ như...

bầu ngực của cô nhỏ hơn Kiều Mộ Ngưng đó một chút, sao trông cô ấy gầy thế mà lại có bộ ngực đẫy đà đến vậy?

Bỗng một giọng nói ấm áp, trầm lặng đột nhiên vang lên từ phía sau: “Sao em không đi bơi?”

Lâm Thiển sửng sốt, đây vốn chỉ là một phòng thay đồ đơn giản bên biển, bên ngoài phòng có treo rèm nhưng thậm chí có thể nhìn thấy rằng có những người khác bên trong.

Đó là Bùi Hành Trì, chồng của Kiều Mộ Ngưng.

Người đàn ông mặc áo phông trắng và quần đùi đi biển, khoan thai nhàn nhã dựa vào tường và

khoanh tay nhìn cô.

Nghĩ đến bộ dạng hòa hợp, vui vẻ của Khương Đào và vợ anh ta cùng nhau, Lâm Thiển lập tức che ngực và chất vấn với giọng điệu khó chịu, “Sao anh không đi bơi?”

“Tôi đã uống một vài ly và không muốn đi bơi nữa. "



Anh đi về phía Lâm Thiển, đôi tay dài của anh tùy ý chống lên tường, áp cô vào tường. Quả nhiên là uống không ít rượu, vừa tới gần cô đã ngửi thấy mùi cồn nồng nặc trên người, Lâm Thiển mở to hai mắt cảnh giác trừng mắt nhìn anh.

“Em bao nhiêu tuổi rồi?” Đôi môi mỏng trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông khẽ cong lên.

Có lẽ bị nụ cười của anh làm cho mê hoặc, Lâm Thiển vô tình tiết lộ tuổi của cô: "23."

Lần này Bùi Hành Trì thực sự cười, một tay vòng qua eo Lâm Thiển, Lâm Thiển hoảng sợ đẩy anh ta ra, nhưng mặt khác, bộ ngực ngọc ngà trắng như tuyết của cô đã bị lộ ra, bị bàn tay của người đàn ông phủ lên, cúi đầu nhìn chằm chằm vào hai cánh môi tựa như cánh hoa đang run rẩy khiến anh không kiềm được suýt chút nữa chạm vào, nhưng giọng nói vẫn luôn ấm áp dụ hoặc:

“Tôi hỏi em, chỗ này là size bao nhiêu vậy?”

Anh nhào nặn bộ ngực cô thành thục. Sau một vài cử chỉ vuốt ve của Bùi Hành Trì, toàn thân Lâm Thiển trở nên mềm nhũn và hơi thở của cô cũng trở nên gấp gáp hơn.

Cô không biết mình bị làm sao, cô vừa được kỹ thuật viên trong phòng mát - xa cho lên đỉnh hai lần, giờ cô lại đứng cạnh người đàn ông không tính là xa lạ cũng chẳng tính là quen biết này làm chuyện ấy, một dòng nước ấm nóng từ từ trào lên rồi theo hoa huyệt chảy ra.

“Đồ đê tiện!” Lâm Thiển quay mặt đi, “Anh không sợ vợ mình phát hiện ra sao?”

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào mặt cô và trả lời: “Cô ấy đang ở với chồng em.”

Nghĩ đến Khương Đào và Kiều Mộ Ngưng đang chơi đùa vui vẻ ở bãi biển, hai người còn có vài lần chạm mặt vui vẻ nói cười với nhau, tự nhiên không có chút nào cảm giác xa lạ, khóe mắt của Lâm Thiển đã ươn ướt.

Trong suốt thời gian vừa rồi, cô đã cố tình tránh né những vấn đề liên quan đến chuyến đi lần này, toàn do Khương Đào chủ động tự liên lạc. Cô tự hỏi anh đã biết Kiều Mộ Ngưng đó bao lâu rồi? Sau lưng cô, mối quan hệ của họ đã phát triển đến đâu rồi?

Cô có thể chắc chắn rằng Khương Đào có ấn tượng tốt với Kiều Mộ Ngưng nên mới có thể vui vẻ, tích cực tham gia trò chơi hẹn hò này, vả lại bây giờ cô lại ở cùng Bùi Trì Hành, đó cũng là kế hoạch của họ sao?

Trái tim Lâm Thiển chua xót, nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống, trước mắt cô đột nhiên tối sầm lại, đôi môi của Bùi Trì Hành đã hạ xuống hôn cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau