Chương 36:
Hai người hoà thuận, thấu hiểu lẫn nhau, còn chịu phấn đấu, không có cuộc sống nào là không vượt qua được.
“Nam Tri, ngươi nói rất đúng.” Diệp ca nhi đối với tương lai cũng tràn ngập hy vọng.
“Không nói chuyện của ta nữa, nói chuyện của ngươi đi.” Hai mắt Diệp ca nhi sáng lấp lánh nhìn Minh Nam Tri.
“Ta…… Ta có gì đâu mà nói.” Minh Nam Tri đối diện với ánh mắt trêu chọc của Diệp ca nhi, bỗng nhiên cúi đầu, vành tai giật giật.
Hắn cào cào góc áo, lộ ra cần cổ tuyết trắng.
“Ôi trời! Ta chỉ muốn hỏi một chút quan hệ giữa ngươi và tướng công của ngươi thôi, trước kia ta gả cho người, có chút lời nói không thể nói với ngươi. Hiện tại hai chúng ta đều gả chồng, có thể cùng nhau nói chuyện tư mật rồi.”
Diệp ca nhi đè thấp âm thanh hỏi: "Tướng công của ngươi có lợi hại không?”
“A……” Minh Nam Tri cũng không phải là người không hiểu gì hết, hắn nghe thấy lời này, liền cúi đầu chăm chú nhìn tay của mình, đầu óc cũng bay đến chín tầng mây. Mặt đột nhiên đỏ lên, có chút tâm thần không yên.
Hắn, hắn còn chưa có cùng Tần Thanh Chước động phòng……
Minh Nam Tri rũ mắt, ánh mắt có chút mơ hồ, mím môi ấp a ấp úng nói: “Cũng bình thường.”
“Diệp ca nhi rất có hứng thú hỏi: Bình thường? Vậy hắn có chiêu thức gì đa dạng không? Nếu có, ngày khác ta cũng có thể làm Hổ ca học theo.”
Minh Nam Tri nghe vậy, xém chút nữa liền ngồi không được, hai chân hắn nhũn ra, trên gương mặt xinh đẹp nhiễm một tầng đỏ bừng, cánh môi đỏ thắm. Nét đẹp không hề tục khí, ngược lại còn động lòng người.
“Không có gì.” Minh Nam Tri nói sang chuyện khác: “Ngươi về đây khi nào?”
“Mới vừa trở về hôm nay, ta ở đây cũng lâu rồi, cũng nên trở về giúp Hổ ca một tay, nếu không, huynh ấy sẽ lo liệu không hết quá nhiều việc. Hơn nữa, son phấn của ta, cũng không thể để huynh ấy chạm vào, Hổ ca rất mạnh bạo.”
Diệp ca vừa đi vừa nói chuyện: “Nam Tri, chờ chúng ta thu thập xong, sẽ mời ngươi tới nhà ăn cơm.”
“Được, hay là để ta đi giúp ngươi.”
“Không cần đâu, chỉ là việc nhỏ thôi. Chúng ta có thể làm được.”
Minh Nam Tri nhìn thấy Diệp ca nhi rời đi, nhiệt độ trên mặt cũng hạ xuống, hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nếu Diệp ca nhi vẫn không đi, cũng không biết sẽ nói ra chuyện gì nữa.
Minh Nam Tri đi cắt củ cải.
-----------------------------
Hôm sau, Tần Thanh Chước lên lớp xong liền đi ra trường xã, hắn đi đến cửa Thanh Phong Lâu, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu của Thanh Phong Lâu, xung quanh khách nhân còn không ít.
Hắn nâng bước đi vào trong.
Tiểu nhị vừa nhìn thấy Tần Thanh Chước liền nhiệt tình đi lên chào đón: “Công tử, ngài muốn ăn gì? Chiêu bài của chúng ta chính là vịt quay, bán rất chạy, có muốn nếm thử không.”
“Nam Tri, ngươi nói rất đúng.” Diệp ca nhi đối với tương lai cũng tràn ngập hy vọng.
“Không nói chuyện của ta nữa, nói chuyện của ngươi đi.” Hai mắt Diệp ca nhi sáng lấp lánh nhìn Minh Nam Tri.
“Ta…… Ta có gì đâu mà nói.” Minh Nam Tri đối diện với ánh mắt trêu chọc của Diệp ca nhi, bỗng nhiên cúi đầu, vành tai giật giật.
Hắn cào cào góc áo, lộ ra cần cổ tuyết trắng.
“Ôi trời! Ta chỉ muốn hỏi một chút quan hệ giữa ngươi và tướng công của ngươi thôi, trước kia ta gả cho người, có chút lời nói không thể nói với ngươi. Hiện tại hai chúng ta đều gả chồng, có thể cùng nhau nói chuyện tư mật rồi.”
Diệp ca nhi đè thấp âm thanh hỏi: "Tướng công của ngươi có lợi hại không?”
“A……” Minh Nam Tri cũng không phải là người không hiểu gì hết, hắn nghe thấy lời này, liền cúi đầu chăm chú nhìn tay của mình, đầu óc cũng bay đến chín tầng mây. Mặt đột nhiên đỏ lên, có chút tâm thần không yên.
Hắn, hắn còn chưa có cùng Tần Thanh Chước động phòng……
Minh Nam Tri rũ mắt, ánh mắt có chút mơ hồ, mím môi ấp a ấp úng nói: “Cũng bình thường.”
“Diệp ca nhi rất có hứng thú hỏi: Bình thường? Vậy hắn có chiêu thức gì đa dạng không? Nếu có, ngày khác ta cũng có thể làm Hổ ca học theo.”
Minh Nam Tri nghe vậy, xém chút nữa liền ngồi không được, hai chân hắn nhũn ra, trên gương mặt xinh đẹp nhiễm một tầng đỏ bừng, cánh môi đỏ thắm. Nét đẹp không hề tục khí, ngược lại còn động lòng người.
“Không có gì.” Minh Nam Tri nói sang chuyện khác: “Ngươi về đây khi nào?”
“Mới vừa trở về hôm nay, ta ở đây cũng lâu rồi, cũng nên trở về giúp Hổ ca một tay, nếu không, huynh ấy sẽ lo liệu không hết quá nhiều việc. Hơn nữa, son phấn của ta, cũng không thể để huynh ấy chạm vào, Hổ ca rất mạnh bạo.”
Diệp ca vừa đi vừa nói chuyện: “Nam Tri, chờ chúng ta thu thập xong, sẽ mời ngươi tới nhà ăn cơm.”
“Được, hay là để ta đi giúp ngươi.”
“Không cần đâu, chỉ là việc nhỏ thôi. Chúng ta có thể làm được.”
Minh Nam Tri nhìn thấy Diệp ca nhi rời đi, nhiệt độ trên mặt cũng hạ xuống, hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nếu Diệp ca nhi vẫn không đi, cũng không biết sẽ nói ra chuyện gì nữa.
Minh Nam Tri đi cắt củ cải.
-----------------------------
Hôm sau, Tần Thanh Chước lên lớp xong liền đi ra trường xã, hắn đi đến cửa Thanh Phong Lâu, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu của Thanh Phong Lâu, xung quanh khách nhân còn không ít.
Hắn nâng bước đi vào trong.
Tiểu nhị vừa nhìn thấy Tần Thanh Chước liền nhiệt tình đi lên chào đón: “Công tử, ngài muốn ăn gì? Chiêu bài của chúng ta chính là vịt quay, bán rất chạy, có muốn nếm thử không.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất