Trọng Sinh Trước Mạt Thế, Ta Nắm Không Gian Sủng Chồng Yêu, Độn Hóa Trăm Tỷ Vật Tư Không Hốt Hoảng
Chương 50:
Kiều Du ăn xong thì không được về nhà, Giang Trạm lấy lý do thu thập vật tư, thuận tiện để cô kiểm tra mà giữ cô lại nhà họ Giang.
Đúng như dự đoán, cô vốn cũng không định về nữa.
Nhưng khi cô đi đến căn phòng được chuẩn bị riêng cho mình, tắm rửa xong, nhìn tủ đồ ngủ đúng với số đo và thẩm mỹ của cô, trên bàn trang điểm còn có mỹ phẩm chăm sóc da cô thường dùng, Kiều Du cảm thấy cô vẫn đánh giá thấp Giang Trạm quá rồi. Có lẽ đây không phải là "ý định nhất thời" mà là "có mưu đồ từ trước" thì đúng hơn?
Kiều Du biết Giang Trạm vẫn luôn cho người theo dõi, điều tra cô nhưng không ngờ lại điều tra kỹ đến mức này.
Cô tùy tiện lấy một chiếc váy ngủ bằng cotton màu trắng, mặc vào, sau đó đột nhiên nhớ ra cô quên chưa cho Giang Trạm uống nước trái cây.
Giang Trạm vừa nói chuyện với trợ lý về việc mua vật tư thì nghe thấy tiếng gõ cửa "cộc cộc cộc." Ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Kiều Du mặc váy ngủ, tay cầm hai chai nước đứng ở cửa phòng làm việc.
Kiều Du thấy anh nhìn thì cẩn thận hỏi: "Anh đang bận à?"
Giang Trạm có chút không hài lòng với vẻ dè dặt này của cô, lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không, em đứng đó làm gì? Mau vào đây."
Kiều Du vừa đi đến bên bàn thì bị Giang Trạm kéo qua, thuận thế ngồi lên đùi anh: "Không phải bảo em nghỉ ngơi sớm sao? Sao lại chạy ra đây rồi?"
Hơi thở nóng hổi của anh phả vào tai khiến khuôn mặt Kiều Du hơi đỏ. Cô giơ hai chai nước trong tay lên, nhỏ giọng nói: "Em mang nước trái cây đến cho anh." Sau đó, cô đặt nước lên trên bàn, kéo tay anh, vừa chuyển nước trái cây vào không gian của anh vừa nói: "Trước đây em thấy dùng thùng nước quá phiền phức nên đã đổi hết sang chai rồi. Uống nước này sẽ giúp anh đào thải hết tạp chất trong cơ thể nên sáng mai thức dậy, trên người anh sẽ có chất thải từ lỗ chân lông, nhưng đừng lo, khoảng hai ba ngày sau là có thể đào thải hết. Em đưa anh mấy thùng trước, nếu hết thì cứ nói với em."
Giang Trạm nghe vậy thì hôn lên vành tai hơi đỏ của Kiều Du: "Được, lát nữa anh sẽ uống."
Đúng như dự đoán, cô vốn cũng không định về nữa.
Nhưng khi cô đi đến căn phòng được chuẩn bị riêng cho mình, tắm rửa xong, nhìn tủ đồ ngủ đúng với số đo và thẩm mỹ của cô, trên bàn trang điểm còn có mỹ phẩm chăm sóc da cô thường dùng, Kiều Du cảm thấy cô vẫn đánh giá thấp Giang Trạm quá rồi. Có lẽ đây không phải là "ý định nhất thời" mà là "có mưu đồ từ trước" thì đúng hơn?
Kiều Du biết Giang Trạm vẫn luôn cho người theo dõi, điều tra cô nhưng không ngờ lại điều tra kỹ đến mức này.
Cô tùy tiện lấy một chiếc váy ngủ bằng cotton màu trắng, mặc vào, sau đó đột nhiên nhớ ra cô quên chưa cho Giang Trạm uống nước trái cây.
Giang Trạm vừa nói chuyện với trợ lý về việc mua vật tư thì nghe thấy tiếng gõ cửa "cộc cộc cộc." Ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Kiều Du mặc váy ngủ, tay cầm hai chai nước đứng ở cửa phòng làm việc.
Kiều Du thấy anh nhìn thì cẩn thận hỏi: "Anh đang bận à?"
Giang Trạm có chút không hài lòng với vẻ dè dặt này của cô, lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không, em đứng đó làm gì? Mau vào đây."
Kiều Du vừa đi đến bên bàn thì bị Giang Trạm kéo qua, thuận thế ngồi lên đùi anh: "Không phải bảo em nghỉ ngơi sớm sao? Sao lại chạy ra đây rồi?"
Hơi thở nóng hổi của anh phả vào tai khiến khuôn mặt Kiều Du hơi đỏ. Cô giơ hai chai nước trong tay lên, nhỏ giọng nói: "Em mang nước trái cây đến cho anh." Sau đó, cô đặt nước lên trên bàn, kéo tay anh, vừa chuyển nước trái cây vào không gian của anh vừa nói: "Trước đây em thấy dùng thùng nước quá phiền phức nên đã đổi hết sang chai rồi. Uống nước này sẽ giúp anh đào thải hết tạp chất trong cơ thể nên sáng mai thức dậy, trên người anh sẽ có chất thải từ lỗ chân lông, nhưng đừng lo, khoảng hai ba ngày sau là có thể đào thải hết. Em đưa anh mấy thùng trước, nếu hết thì cứ nói với em."
Giang Trạm nghe vậy thì hôn lên vành tai hơi đỏ của Kiều Du: "Được, lát nữa anh sẽ uống."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất