Chương 4: SẬP BẪY MỸ NHÂN
Trong cơn say, dưới tác động của xuân dược và trước mắt Nam Bách Thần lại là khung ảnh nữ nhân khỏa thân đang tắm, thế có khác gì trời đang trêu ngươi anh không?
Lắc lắc đầu, vốn đã định quay đầu bỏ ra ngoài, thì người phụ nữ đó như đoán được ý định của anh vậy. Anh không tấn công, vậy thì cô chủ động quay người lại, ngang nhiên để thân thể ngọc ngà chỉ được che chắn bằng chiếc khăn choàng bằng voan mỏng manh đập thẳng vào mắt nam nhân.
Mặc cũng như không mặc, vì căn bản nước kia đã thấm ướt mảnh khăn dính vào da thịt, mơ mơ hồ hồ để lộ những chi tiết "chết" người.
Nam Bách Thần đứng đó chứng kiến tất cả những gì nóng bỏng nhất đang phô ra trước mắt, vừa định muốn đi mà giờ lại bất giác nuốt nước bọt. Cơn rạo rực trong lòng và sức nóng thôi thúc khiến anh không thể tiết chế thêm, cứ vậy anh lao đến chỗ cô gái như một con thiêu thân và sẵn sàng dấn thân vào cơn khát khao dục vọng ngay sau đó.
Nước từ vòi sen tưới xuống mát lạnh, nhưng làm sao anh vẫn thấy nóng, mà chỉ có khi tạo ra những hành động kích tình với người phụ nữ ấy thì tâm can mới thấy dễ chịu.
Lao vào nhau và nhanh chóng hòa nhập bằng một nụ hôn cuồng nhiệt, La Vân Hạ vẫn bình thản đón nhận người đàn ông ấy như thể đã chuẩn bị tâm lý vững vàng từ trước.
Vân Hạ không ngại bởi vì cô sống bên Mỹ từ nhỏ, nên tư duy về tình dục lẫn tình yêu đều rất thoáng.
Với cả tâm vững lòng bền cũng phải mà. Bởi vì, đây vốn dĩ là cái bẫy do chính cô tạo ra để đưa Nam Bách Thần vào tròng, từ đó bước vào Nam gia, khiến tên khốn Nam Sơn Nhật sống không yên một ngày, trả thù cho người chị đáng thương.
Thấy đối phương sập bẫy, La Vân Hạ cũng bắt đầu diễn sâu. Cô đặt tay lên ngực người đàn ông, rồi cố tình dùng ba phần sức lực để đẩy anh ra, đây đích thực là cảnh thỏ con rơi vào bẫy sói.
"Ưm... A... Ư..." Những âm thanh phản kháng vô ích căn bản không thể thoát ra khỏi cổ họng một cách rõ ràng.
La Vân Hạ cứ đẩy ra, Nam Bách Thần lại điên cuồng chiếm đoạt đôi môi mềm, cứ hôn tới khi cô sắp ngất luôn, thì anh ta mới chịu buông ra.
"Cho tôi... Tiền, cô muốn bao nhiêu cũng có."
Chất giọng khàn đục của Nam Bách Thần vang lên trong tiếng nước chảy, làm Vân Hạ một giây ngây ngất. Đến lúc định hình được cục diện hiện tại, thì mảnh khăn trên người cô đã bị anh ta vứt xuống, khuôn miệng ngang ngược kia giờ đây đang gặm lấy bầu sữa trắng noãn, căng múp, mà tha hồ thao tác lưỡi.
"Ưm~..." La Vân Hạ lại vô thức rên rỉ.
Đây là cảm giác làm tình sao? Nó dính người quá...
Xuân dược tác động, làm Nam Bách Thần cuồng trí. Anh đã giữ mình suốt 28 năm, lười biếng rung động trước cái gọi là phụ nữ, dục vọng ái tình, thế mà nay lại rơi vào bẫy mỹ nhân.
Tay anh đó, đang vân vê xoa bóp vòng ba căng tròn của người phụ nữ, lực đạo mỗi lúc cứ tăng dần mới đủ thỏa mãn. Thân hình cao gần mét chín của anh đang lấn át tấm thân nhỏ bé phía trước, áp cô vào tấm kính trong phòng tắm trong suốt, Nam Bách Thần bắt đầu dùng tay nâng một bên chân đối phương lên vắt ngang hông, sao cho tạo ra kẻ hở để vật nam tính có thể tìm tới.
"A~... đau quá..."
Qua bảy bảy bốn chín tư thế, cuối cùng nơi thầm kín của La Vân Hạ cũng bị người đàn ông đó khai phá. Cảm giác đau đớn như rách da, xé thịt khiến cô luôn miệng rên rỉ, đôi tay cố bấu vào hai bả vai anh ta mà ra sức cào cáu, mặc cho máu chảy.
"Ôi mẹ ơi, cái tư thế này khó chịu quá."
Giờ cô có kêu la, thì mọi sự đã muộn màng. Trong gian phòng tắm kiêu sa, hai tấm thân xuân sắc đã hòa nhập vào nhau, ngoài tiếng nước chảy tí tách còn có cả âm thanh phành phạch từ da thịt đập vào da thịt.
Nam Bách Thần dần cảm thấy dễ chịu hơn khi cơn kích thích ham muốn trong đầu được khỏa lắp bằng khoái cảm, nhưng La Vân Hạ thì tuyệt nhiên khổ sở trong tình huống éo le.
Anh ta vừa ngưng lại được chừng vài giây, cô còn chưa kịp mừng thì bản thân lại bị ép đối diện với mặt kính, còn anh ta trực tiếp dùng con "cự long" to dài đâm thẳng vào bông hoa nhỏ nhắn còn non nớt chưa trải chút sự đời nào của cô. Thúc mạnh liên hồi không biết bao nhiêu cái mà khí thế trong anh vẫn còn hừng hực.
"Anh... Dừng lại."
"A... Đồ háo sắc, cút đi."
Ai còn trinh trắng chắc chắn sẽ hiểu được cảm giác khốn cùng khi lần đầu làm tình. Sướng ít, mà đau thì nhiều. La Vân Hạ càng không ngoại lệ, cô đau nhiều, mà la mắng cũng nhiều.
"Con trâu điên này, anh mà thúc nữa là tôi gãy lưng mất... A~... đau quá..."
Dù ai nói ngã nói nghiêng, lòng anh vẫn vững như kiềng ba chân. Đứng trong phòng tắm hăng say làm tình mà mồ hôi vẫn đổ. Chứa trong đôi mắt mụ mị lại tựa chút kiêu ngạo về trình độ dẻo dai cũng như thời gian dài đằng đẵng của bản thân.
Đây là hương vị của tình dục, vậy còn tình yêu thì mang mùi vị gì đây?
Thôi mà Nam Bách Thần anh thắc mắc làm gì. Cứ lo làm chuyện cần làm, giải hết "chất độc" cần thiết, rồi cay đắng hay ngọt bùi, sau đêm nay sẽ rõ.
Lắc lắc đầu, vốn đã định quay đầu bỏ ra ngoài, thì người phụ nữ đó như đoán được ý định của anh vậy. Anh không tấn công, vậy thì cô chủ động quay người lại, ngang nhiên để thân thể ngọc ngà chỉ được che chắn bằng chiếc khăn choàng bằng voan mỏng manh đập thẳng vào mắt nam nhân.
Mặc cũng như không mặc, vì căn bản nước kia đã thấm ướt mảnh khăn dính vào da thịt, mơ mơ hồ hồ để lộ những chi tiết "chết" người.
Nam Bách Thần đứng đó chứng kiến tất cả những gì nóng bỏng nhất đang phô ra trước mắt, vừa định muốn đi mà giờ lại bất giác nuốt nước bọt. Cơn rạo rực trong lòng và sức nóng thôi thúc khiến anh không thể tiết chế thêm, cứ vậy anh lao đến chỗ cô gái như một con thiêu thân và sẵn sàng dấn thân vào cơn khát khao dục vọng ngay sau đó.
Nước từ vòi sen tưới xuống mát lạnh, nhưng làm sao anh vẫn thấy nóng, mà chỉ có khi tạo ra những hành động kích tình với người phụ nữ ấy thì tâm can mới thấy dễ chịu.
Lao vào nhau và nhanh chóng hòa nhập bằng một nụ hôn cuồng nhiệt, La Vân Hạ vẫn bình thản đón nhận người đàn ông ấy như thể đã chuẩn bị tâm lý vững vàng từ trước.
Vân Hạ không ngại bởi vì cô sống bên Mỹ từ nhỏ, nên tư duy về tình dục lẫn tình yêu đều rất thoáng.
Với cả tâm vững lòng bền cũng phải mà. Bởi vì, đây vốn dĩ là cái bẫy do chính cô tạo ra để đưa Nam Bách Thần vào tròng, từ đó bước vào Nam gia, khiến tên khốn Nam Sơn Nhật sống không yên một ngày, trả thù cho người chị đáng thương.
Thấy đối phương sập bẫy, La Vân Hạ cũng bắt đầu diễn sâu. Cô đặt tay lên ngực người đàn ông, rồi cố tình dùng ba phần sức lực để đẩy anh ra, đây đích thực là cảnh thỏ con rơi vào bẫy sói.
"Ưm... A... Ư..." Những âm thanh phản kháng vô ích căn bản không thể thoát ra khỏi cổ họng một cách rõ ràng.
La Vân Hạ cứ đẩy ra, Nam Bách Thần lại điên cuồng chiếm đoạt đôi môi mềm, cứ hôn tới khi cô sắp ngất luôn, thì anh ta mới chịu buông ra.
"Cho tôi... Tiền, cô muốn bao nhiêu cũng có."
Chất giọng khàn đục của Nam Bách Thần vang lên trong tiếng nước chảy, làm Vân Hạ một giây ngây ngất. Đến lúc định hình được cục diện hiện tại, thì mảnh khăn trên người cô đã bị anh ta vứt xuống, khuôn miệng ngang ngược kia giờ đây đang gặm lấy bầu sữa trắng noãn, căng múp, mà tha hồ thao tác lưỡi.
"Ưm~..." La Vân Hạ lại vô thức rên rỉ.
Đây là cảm giác làm tình sao? Nó dính người quá...
Xuân dược tác động, làm Nam Bách Thần cuồng trí. Anh đã giữ mình suốt 28 năm, lười biếng rung động trước cái gọi là phụ nữ, dục vọng ái tình, thế mà nay lại rơi vào bẫy mỹ nhân.
Tay anh đó, đang vân vê xoa bóp vòng ba căng tròn của người phụ nữ, lực đạo mỗi lúc cứ tăng dần mới đủ thỏa mãn. Thân hình cao gần mét chín của anh đang lấn át tấm thân nhỏ bé phía trước, áp cô vào tấm kính trong phòng tắm trong suốt, Nam Bách Thần bắt đầu dùng tay nâng một bên chân đối phương lên vắt ngang hông, sao cho tạo ra kẻ hở để vật nam tính có thể tìm tới.
"A~... đau quá..."
Qua bảy bảy bốn chín tư thế, cuối cùng nơi thầm kín của La Vân Hạ cũng bị người đàn ông đó khai phá. Cảm giác đau đớn như rách da, xé thịt khiến cô luôn miệng rên rỉ, đôi tay cố bấu vào hai bả vai anh ta mà ra sức cào cáu, mặc cho máu chảy.
"Ôi mẹ ơi, cái tư thế này khó chịu quá."
Giờ cô có kêu la, thì mọi sự đã muộn màng. Trong gian phòng tắm kiêu sa, hai tấm thân xuân sắc đã hòa nhập vào nhau, ngoài tiếng nước chảy tí tách còn có cả âm thanh phành phạch từ da thịt đập vào da thịt.
Nam Bách Thần dần cảm thấy dễ chịu hơn khi cơn kích thích ham muốn trong đầu được khỏa lắp bằng khoái cảm, nhưng La Vân Hạ thì tuyệt nhiên khổ sở trong tình huống éo le.
Anh ta vừa ngưng lại được chừng vài giây, cô còn chưa kịp mừng thì bản thân lại bị ép đối diện với mặt kính, còn anh ta trực tiếp dùng con "cự long" to dài đâm thẳng vào bông hoa nhỏ nhắn còn non nớt chưa trải chút sự đời nào của cô. Thúc mạnh liên hồi không biết bao nhiêu cái mà khí thế trong anh vẫn còn hừng hực.
"Anh... Dừng lại."
"A... Đồ háo sắc, cút đi."
Ai còn trinh trắng chắc chắn sẽ hiểu được cảm giác khốn cùng khi lần đầu làm tình. Sướng ít, mà đau thì nhiều. La Vân Hạ càng không ngoại lệ, cô đau nhiều, mà la mắng cũng nhiều.
"Con trâu điên này, anh mà thúc nữa là tôi gãy lưng mất... A~... đau quá..."
Dù ai nói ngã nói nghiêng, lòng anh vẫn vững như kiềng ba chân. Đứng trong phòng tắm hăng say làm tình mà mồ hôi vẫn đổ. Chứa trong đôi mắt mụ mị lại tựa chút kiêu ngạo về trình độ dẻo dai cũng như thời gian dài đằng đẵng của bản thân.
Đây là hương vị của tình dục, vậy còn tình yêu thì mang mùi vị gì đây?
Thôi mà Nam Bách Thần anh thắc mắc làm gì. Cứ lo làm chuyện cần làm, giải hết "chất độc" cần thiết, rồi cay đắng hay ngọt bùi, sau đêm nay sẽ rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất