Xuyên Sách: Thấu Cốt Hoan

Chương 36: Con Tin

Trước Sau
"Công chúa và quý nữ đang nói chuyện riêng, không bằng hai vị cô nương ở đây chờ một lát." Cung nữ cười nhã nhặn từ chối lời thỉnh cầu của Xuân Lan và Thu Hồi cầu kiến Kiều Sở Tâm.

"Đa tạ tỷ tỷ nói cho biết, tỳ nữ kia liền ở chỗ này chờ." Xuân Lan không hoài nghi chút nào, cúi người nói cám ơn.

Thu Hồi bên cạnh lại không lạc quan như Xuân Lan, trong đầu nàng đều là gút mắc giữa nữ lang và Vũ Vương, gấp đến mức tim phổi đều muốn nổ, ở trước mặt cung nga và Xuân Lan nặn ra một nụ cười cứng ngắc.

Nhưng mà nàng càng nghĩ càng thấy không thích hợp, nhịn không được tìm lý do đi vệ sinh lo lắng mà đi ra khỏi Thích Phương Cung. Hôm nay Loan Duyệt công chúa thiết yến ban rượu, không ít quý nữ đều say khướt nghỉ ngơi trong cung điện bỏ trống của Thích Phương Cung, người đến người đi như nước chảy, bởi vậy không ai ngăn cản Thu Hồi ra vào.

Nàng càng đi càng nhanh, đến phía sau gần như là chạy chậm trở lại ngự hoa viên.

Thu Hồi bồi hồi tại chỗ, lòng nóng như lửa đốt.

Lỡ như, nhỡ đâu Vũ Vương trả thù nữ lang làm ra cái gì?

"Không được, ta nhất định phải trở về nói cho Hầu gia!"

"Thu Hồi cô nương xin dừng bước."

Thu Hồi đột nhiên quay người, sau lưng rõ ràng là Tư Lễ một thân quần áo Tứ Thú Kỳ Lân màu đen, Loan Đái bội kiếm.

Lang quân cao ngất anh tư bừng bừng, quý khí phi phàm.

"Quả nhiên là ngươi!" Thu Hồi đã sớm quên đi nỗi sợ hãi lúc trước, phóng tới chỗ Tư Lễ truy hỏi: "Nữ lang nhà ta ở đâu!"

"Kiều quý nữ An Khang." Tư Lễ nghiêng người, tránh va chạm với Thu Hồi, tránh nặng tìm nhẹ đáp lại: "Nơi này nhiều tai mắt, kính xin Thu Hồi cô nương và Tư mỗ đến bên cạnh một chút."

Hắn vốn chỉ là tới trả lại khăn tay cho nàng, vừa vặn nghe được nàng muốn về nhà báo cho An Bình Hầu, lúc này mới mở miệng ra ngăn cản.

Việc này nháo đến trước mặt An Ninh Hầu chỉ có thể gây bất lợi cho điện hạ.

"Lúc này Kiều quý nữ và điện hạ ở cùng một chỗ, xin Thu Hồi cô nương yên tâm, điện hạ sẽ không thương tổn Kiều quý nữ."

Tựa như Cơ Bộ Vân nói, tính mạng Vũ Vương cùng Kiều Sở Tâm bây giờ gắn bó chặt chẽ. Trước khi giải độc, Vũ Vương phủ không chỉ sẽ không tổn thương Kiều Sở Tâm, còn có thể bảo vệ nàng nghiêm mật.

"Ta không tin! Ta muốn nhìn thấy nữ lang nhà ta!" Thu Hồi chống nạnh, nổi giận đùng đùng nói, ý đồ dùng vẻ mặt nghiêm nghị của mình để ép hắn.



"Không thể."

"Vậy ta về nhà nói với Hầu gia!"

Dù sao Hầu gia cũng là cha ruột của nữ lang, nữ lang hôm nay chịu ủy khuất lớn như vậy, chẳng lẽ Hầu gia còn có thể ngồi nhìn mặc kệ?

Lúc trước nàng nên làm như vậy.

Thu Hồi khẽ cắn môi, vừa định xoay người đã bị Tư Lễ dùng Ưng Câu Thức nắm lấy cổ tay.

"Không thể."

Thấy Thu Hồi muốn làm việc kích động, Tư Lễ không thể không ra tay kiềm chế nàng.

"A!" Thu Hồi bị đau kêu lên một tiếng: "Buông tay ra!"

"Đắc tội." Hắn giảm bớt lực đạo, chỉ còn lại hai ngón tay bóp lấy cổ tay non mịn của Thu Hồi: "Điện hạ hy vọng ở riêng với quý nữ, Thu Hồi cô nương chớ đi quấy rầy bọn họ."

"Điện hạ muốn ở cùng với nữ lang?" Thu Hồi lộ ra vẻ mặt quái dị.

"Vâng."

"Sao lại như vậy... Ngươi nói mau, Vũ Vương có phải có âm mưu gì hay không?"

"Không."

Thu Hồi liếc mắt.

"Ngươi không thể nói nhiều hai câu sao!" Thu Hồi phàn nàn.

Tư Lễ lắc đầu, lấy ra cái khăn bị hắn nhặt được, đưa cho Thu Hồi.

"Vật quy nguyên chủ." Hắn tiếp tục tiếc chữ như vàng nói.

Đó quả thật là khăn của Thu Hồi.

Mặt Thu Hồi đỏ lên, đoạt lấy khăn, Tư Lễ thấy nàng tỉnh táo lại, liền buông người ra.



"Này, ngươi tên là gì?" Xoa xoa cổ tay bị bóp đau, Thu Hồi đột nhiên nhớ tới hỏi thăm.

"Tư Lễ." Hắn nhìn nàng một cái, thành thật đáp.

"Tư Lễ. Điện hạ thật sự sẽ không làm khó nữ lang nhà ta sao?" Tuy rằng trực giác của nàng Tư Lễ không nói dối, nhưng nàng vẫn không yên lòng mà truy hỏi một câu.

Tư Lễ cân nhắc một chút lời nói.

"Kiều quý nữ và điện hạ ràng buộc rất sâu."

"Điện hạ có cưới nữ lang nhà ta không?"

"Việc hôn nhân đại sự của điện hạ tự có Thánh Thượng định đoạt."

... Thu Hồi có chút nghẹn họng.

Hai người nhìn nhau không nói gì một lát, Tư Lễ dẫn đầu hành lễ nói:

"Xin lỗi không tiếp được."

"Đứng lại! Trước khi quý nữ nhà ta trở về, ngươi không được đi!"

Lúc này Thu Hồi hùng hổ nắm lấy cánh tay hắn không cho hắn rời đi.

Bước chân Tư Lễ trì trệ, cứ như vậy bị nàng gắt gao bám lấy không buông.

"Thu Hồi cô nương có ý gì?" Hắn cúi đầu nhìn tay nàng, lãnh đạm hỏi.

Hỏi nàng là ý gì?

Tròng mắt vừa chuyển, Thu Hồi lớn mật nói:

"Nếu không ngươi dẫn ta đi tìm quý nữ nhà ta, nếu không... Nếu không ngươi liền ở lại chỗ này làm con tin của ta!"

Tư Lễ nhìn Thu Hồi, trong lúc nhất thời không nói gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau