Chương 52: Học viện tân nương (2)
Phong Liệt Vân mang Lê Hân về Emir, chính là rất không dễ dàng. Đầu tiên phải trấn an đám fans hắc ám tinh cuồng nhiệt, ở hắc ám tinh một đoạn thời gian, địa vị Lê Hân trong lòng bọn họ đã không sai biệt mấy với Phong Liệt Vân, quả thực chính là nơi cho cả đám sủng =_=, tất cả đều thích tiếng tiêu của Lê Hân, tuy rằng mỗi lần nghe xong tâm tình đều sẽ không tốt lắm, nhưng ít nhất đầu óc tỉnh táo a. Hơn nữa 《Đến Chết Cũng Phải Yêu》của Lê Hân bọn họ còn chưa học được đâu, như thế nào nguyện ý để Lê Hân đi.
Phong Liệt Vân còn chưa kịp giải thích, một đám người bên dưới đã bắt đầu la hét ầm lên, nhiều tinh thần bắt đầu dị biến! Vẫn là Lê Hân chuẩn bị tương đối thỏa đáng, lập tức thổi《Uổng Ngưng Mi》, loại giai điệu bi thương này a, làm người hắc ám tinh muốn sinh khí cũng sinh không nổi, thật sự muốn dị biến tinh thần, rồi thật ấm ức, chỉ hại mình không hại người, thật hòa khí.
Cơn tức giận của mọi người được áp chế, lúc này Phong Liệt Vân mới nói: "Đúng là muốn mang Lê Hân đi, bất quá chúng ta là dẫn đầu đi trước, sau đó sẽ mang mọi người cùng đi."
Thấy tinh thần mọi người đều bình ổn lại, Lê Hân cũng buông tiêu nói: "Phong Liệt Vân nói không sai, vì sao chúng ta nhất định phải sống ở loại hắc ám tinh này? 120 tiếng đồng hồ mới có 5 giờ dương quang, nhiệt độ âm dưới 120 độ C, không có đồ ăn, chỉ có bóng tối nước sông lạnh băng cùng mưa axit vô tận. Cùng là con người, vì cái gì chúng ta phải sống ở loại tinh cầu này, chúng ta cũng có năng lực, chẳng lẽ không thể tìm cho bản thân một hoàn cảnh tốt hơn sao?"
"Chính là...... Chúng ta đi không được a......" Bởi vì 《Uổng Ngưng Mi》nên mọi người đều mang theo thương cảm, dễ bị ảnh hưởng, thiếu chút nữa đã rớt nước mắt.
"Ai nói không đi được?" Lê Hân nói "Có Phong Liệt Vân ở đây, đoạt một chiến hạm vận tải không phải vấn đề. Trước đây không phải y không đoạt được, mà là tinh thần dị biến khiến y không thể nghĩ tới. Hiện tại tinh thần y bình thường, liền có thể dùng chiến hạm vận tải mang mọi người rời đi, rời khỏi tinh cầu này!"
"Nhưng mà chúng ta...... Sẽ dị biến tinh thần" một fan hắc ám tinh bên dưới nói "Ta cũng không phải bị người nhà vứt bỏ, ta là sau khi biết tần sóng tinh thần của mình vượt quá giới hạn, tự mình lựa chọn rời đi. Ta không muốn bản thân gây tổn thương cho gia đình như những người khác, giết chết thân nhân của mình. Là ta tình nguyện đến đây, cho dù rất chán ghét đế quốc, cũng rất nhớ người nhà, những vẫn không hy vọng bọn họ xảy ra chuyện."
Lê Hân trầm mặc, quả nhiên như hắn nghĩ. Dưới tác động dư luận ở đế quốc, có đôi khi cũng không phải người nhà đem hài tử tới, còn có hài tử tự nguyện đi vào nơi này. Phàm là hài tử lương thiện, đều không muốn bản thân liên lụy đến gia đình, tự mình cam tâm tình nguyện bị lưu đày. Lại không nghĩ tới kết quả bị lưu đày, không phải trở thành vật thí nghiệm, thì chính là ở cái hắc ám tinh không có tài nguyên cùng cấp dưỡng nhỏ nhoi này.
"Các ngươi sẽ không dị biến tinh thần" Lê Hân kiên định mà nói "Ta sẽ không để các ngươi lại dị biến!"
Hắn nói vô cùng có sức thuyết phục, Lê Hân ở dưới tầm mắt mọi người trấn an tinh thần phát cuồng của Phong Liệt Vân, mà mấy ngày này hắn ở hắc ám tinh, không có ai dị biến tinh thần, không ai tử vong. Mọi người đã sớm đoán được Lê Hân có năng lực đặc thù, hiện tại càng thêm chứng thực.
"Tuy rằng, ta hiện tại còn chưa có biện pháp giải quyết hoàn toàn vấn đề tinh thần dị biến cho mọi người, nhưng chỉ cần tiếp tục nghe ca, tinh thần các ngươi sẽ được duy trì ổn định. Hơn nữa, ta đang mạnh lên, còn sẽ không ngừng mạnh lên. Tin tưởng ta, một ngày nào đó, sẽ khiến tinh thần mọi người không bao giờ dị biến nữa!" Lê Hân kiên định nói, trên lưng mang sứ mệnh, hắn lại không cảm thấy áp lực, mà từ đáy lòng tràn ra lực lượng vô hạn.
Hạt giống hy vọng gieo vào tâm trí của từng người, Phong Liệt Vân lại lần nữa cướp chiến hạm vận tải. Chiến hạm vận tải bị đoạt đã không phải lần đầu, ở các hắc ám tinh khác cũng có loại tình huống này xảy ra, đế quốc đều mở một mắt nhắm một mắt. Đoạt chiến hạm có ích gì, còn có thể dùng xe máy lái qua toàn vũ trụ hay sao.
Đáng tiếc Phong Liệt Vân chính là người có thể dùng xe máy chinh phục vũ trụ, khoảng cách giữa hắc ám tinh và tinh cầu Emir không xa, không cần trạm không gian, chiến hạm vận tải đi 2 ngày là có thể đến, với Phong Liệt Vân mà nói, mấy giờ là đủ rồi. Lần này vì bảo vệ tốt cho Lê Hân, y trước tạo ra một không gian nhỏ, Lê Hân ở trong không gian này, sẽ không bị bước nhảy không gian ảnh hưởng đến, một đường Phong Liệt Vân lại mở rất ổn, hai người thật sự đến được Emir một cách cẩn thận.
Lần này bởi vì Phong Liệt Vân vẫn luôn thanh tỉnh, chiến hạm cư nhiên vẫn còn năng lượng! Lê Hân quen thuộc nhất với Emir, đầu tiên từ trong điều hướng trước tìm được chỗ của Phil, cùng Phong Liệt Vân đi quấy rầy Phil ~(≧▽≦)/~
Lê Hân tới rất đúng lúc, vừa rồi tinh thần Phil đã tới cực hạn, nếu không có Lê Hân, không biết hắn sẽ làm ra chuyện gì. Nếu không có Phil áp chế Blake, nói không chừng Blake sẽ trực tiếp đem Phil làm thành vật thí nghiệm, vị bác sĩ này cái gì cũng dám làm.
"Lê Hân!" Thanh tỉnh, Phil một bước vọt tới trước mặt Lê Hân, mở rộng hai tay muốn ôm hắn, kết quả bị Phong Liệt Vân nhanh hơn một bước ngăn lại.
"Cacbon rất nhược, sức ngươi quá lớn xương hắn đều sẽ bị nát." Suy xét đến việc đây có thể sẽ là lão đại sau này thu lưu người hắc ám tinh, Phong Liệt Vân khó có được giải thích một chút.
Động tác quen thuộc làm Phil phản xạ hỏi lại: "A Mộc?"
Cái tên này làm lòng Lê Hân căng thẳng, hắn lắc đầu nói: "Đây là Phong Liệt Vân, không phải A Mộc."
Phil cũng phản ứng lại, đây không có khả năng là A Mộc. A Mộc là sĩ quan đế quốc, Phong Liệt Vân là tội phạm bị truy nã, liền tính hai người đồng dạng có thể khiến tinh thần người khác dị biến, cũng không có khả năng là cùng một người. Hơn nữa hai mắt Phong Liệt Vân dưới tình huống bình thường vẫn là màu đỏ, mà A Mộc là đen. Đen kịt làm người khó chịu, Phong Liệt Vân lại là đỏ sậm khiến người sợ hãi.
Cả hai đều không dễ chọc, cố tình lại làm ra động tác tương tự tới bảo vệ Lê Hân. Nhìn thấy hắn còn sống, Phil lộ ra nụ cười vui mừng, mở ra hai tay với Lê Hân: "Cậu còn sống thật tốt."
Quả nhiên cho dù Phong Liệt Vân ngăn đón Phil cũng vô dụng, Lê Hân đối với Phil có một loại tình thân khó nói nên lời, hắn trực tiếp bổ nhào vào lòng Phil cọ cọ nói: "Ân, ta đã trở về, ta không có việc gì. Tuy rằng tính tình Phong Liệt Vân kém một chút, nhưng rất dễ nói chuyện, hiện tại còn cố ý đưa ta về."
"Lúc không gian nhảy vọt, thân thể cậu chịu được không?" Phil chần chờ mà xoa xoa cánh tay Lê Hân, vẫn mềm như vậy, thể chất vẫn kém.
"Phong Liệt Vân dùng không gian bảo hộ ta" Lê Hân giải thích "Trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, một lời khó nói hết, chúng ta chậm rãi nói, ta còn có chuyện muốn thương lượng cùng ngươi."
"Ta cũng có việc muốn nói với cậu" Phil nhiệt tình giữ chặt tay Lê Hân, vỗ vỗ bả vai hắn "Về phòng cậu nói đi, nơi đó vẫn còn giữ lại cho cậu a."
"Phil......" Mũi Lê Hân có chút chua, thật là quá cảm động! Thời gian dài như vậy, Phil vẫn còn giữ lại biệt thự, chả trách hệ thống không trừ hoa tươi của hắn, Phil đúng là người tốt. Thùng vàng lớn nhất của mình lúc trước chính là kiếm từ chỗ Phil này, Phil quả thực chính là cơm cha áo mẹ, mỗi lần nhìn thấy hắn đều muốn gọi lão ba, loại tâm tình này thật phức tạp.
Phong Liệt Vân bị xem như không khí ở phòng khách: "......"
Lần đầu tiên bị phớt lờ như vậy, Phong Liệt Vân cũng có chút dở khóc dở cười. Y không phải người sẽ ngồi chờ chết, không chút khách khí đi theo hai người vào phòng Lê Hân. Đúng là một căn phòng thật ấm áp thật thoải mái, Phil tốt với Lê Hân có chút quá phận, hơn nữa Lê Hân nói mình đã kết hôn mà nhìn thấy Phil còn thân mật như vậy......
Sau lưng Phil phát lạnh, hoàn toàn không dám quay đầu lại nhìn Phong Liệt Vân. Vừa rồi hắn không cố ý lờ đi Phong Liệt Vân, mà đã từng là ác ma trong lòng và thần tượng trong tiềm thức, hắn thật sự không biết đối mặt với người này thế nào cho tốt, cuối cùng chỉ phải lờ y đi. Phil từ trước đến nay vẫn luôn bình tĩnh, nhưng Lê Hân là miếng thịt đầu tim của hắn, Phong Liệt Vân lại là bóng ma trong lòng hắn, đối mặt với hai người này, Phil có chút thất thường.
Kết quả không đợi Lê Hân nói cho Phil về tình hình những ngày qua, đã nghe Phong Liệt Vân nói: "Ngươi chính là bạn lữ của Lê Hân? Sở thích luyến đồng lừa hài tử 16 tuổi? Còn dùng một thứ rách nát như vậy gọi là nhẫn cho hắn? Phòng ở này ngươi cũng không cho hắn đi?"
Phòng này đúng là dùng danh nghĩa công ty cho Lê Hân thuê, chỉ là hoàn toàn không thu tiền thuê. Phil nằm không bị trúng đạn hoàn toàn vô ngữ, hắn không thể không quay đầu lại nhìn tầm mắt bất thiện của Phong Liệt Vân, không biết y làm sao đưa ra kết luận này.
"Bạn lữ của Lê Hân không phải ta, cậu ấy cũng chưa kết hôn." Phil nghiêm mặt nói "Bạn lữ của cậu ấy ở nơi khác, chỉ sợ...... sẽ không trở về."
Hai mắt Phong Liệt Vân càng thêm huyết sắc, trong lòng nảy lên tức giận, quả nhiên là bị lừa sao? Y quan sát biểu tình Lê Hân, sợ Lê Hân sẽ không chịu nổi.
"A Mộc anh ấy...... Trước sau đều chưa trở về sao?" Bất chấp ôn chuyện, Lê Hân nơm nớp lo sợ hỏi, hắn cùng A Mộc đã lâu lắm không gặp, lúc này hắn đã vô pháp để ý đến chuyện khác.
"Không có quay lại" Phil bình tĩnh mà phân tích cho Lê Hân "Cậu đừng thương tâm, ta cảm thấy y không quay về, ngược lại là chuyện tốt."
"Thế nào lại là chuyện tốt a?" Lê Hân thống khổ cắn môi "Trạng thái tinh thần A Mộc không xong như vậy, rời khỏi ta tinh thần nhất định sẽ dị biến...... Đến lúc đó, đến lúc đó......"
"Đây cũng là một loại khả năng" Phil gật đầu nói "Chính là còn có khả năng khác, ta và Blake đã phân tích qua vấn đề này, khả năng A Mộc tử vong là thấp nhất, cậu nghe ta từ từ giải thích.
Khả năng thứ nhất, sau khi A Mộc trở về đế quốc, nhìn thấy những thứ quen thuộc nên khôi phục ký ức, y dưới sự trợ giúp của cậu đã có thể khống chế cảm xúc bản thân. Hơn nữa A Mộc là người bình thường, tần sóng tinh thần trong phạm vi người bình thường, cũng có thể sử dụng thuốc ức chế, cho nên hiện tại khả năng y không có chuyện gì tương đối cao. Ta sợ nhất chính là loại tình huống này, A Mộc là quân nhân, y biết cậu có năng lực đặc biệt, một khi y khôi phục ký ức, cậu không sợ y sẽ dẫn đám nghiên cứu đế quốc đến bắt cậu sao? Ta biết A Mộc sẽ không, nhưng y thân là quân nhân đế quốc, sẽ còn là A Mộc sao?"
Lê Hân không nói gì, hắn tin tưởng A Mộc, chính là Phil nói rất đúng. A Mộc không có ký ức, y chỉ có mình, có thể toàn tâm toàn ý yêu mình, mà khi A Mộc khôi phục ký ức, sứ mệnh và tình yêu, đế quốc và hắn, vài thập niên và mấy tháng, ai nặng ai nhẹ, tự bản thân Lê Hân cũng nói không được.
"Cho nên ta thậm chí sợ y sẽ quay về, nếu y quay về, rất có khả năng chính là giúp đế quốc tới bắt ngươi. Mà y không quay về, như vậy dưới tiền đề là khả năng thứ nhất được thiết lập, lại xuất hiện 2 khả năng nữa. Một, y quên mất cậu; hai, y vẫn yêu cậu, vì bảo vệ cậu, vì không thể giãy phản kháng giữa sứ mệnh và cảm tình, y quyết định quên cậu cùng đoạn cảm tình này."
"Vô luận là loại nào, ít nhất y vẫn còn yêu ta." Lê Hân gật gật đầu, hắn có thể tiếp nhận cách nói này, hắn...... có thể tiếp nhận.
"Không sai" Phil gật đầu nói "Đây là kết quả tốt nhất, loại khả năng thứ hai thứ ba là Blake đưa ra, cậu phải có trong lòng chuẩn bị."
"Khả năng thứ hai, A Mộc không thể trở về đế quốc sau đó liền dị biến tinh thần, căn bản vô pháp hồi phục, đế quốc chỉ có thể cưỡng chế gây mê y, làm y mãi ngủ say, rồi lại nghĩ cách cứu y. Suy cho cùng A Mộc là thiên tài cấp SS, quân bộ sẽ không bỏ mặc y.
Mà khả năng thứ ba, là A Mộc vẫn không thể khôi phục, vì thế đế quốc cùng quân bộ đều vứt bỏ y, xem y thành thứ vứt đi, vật tẫn kỳ dùng (74), đưa đến viện nghiên cứu làm nghiên cứu.
(74) Vật tẫn kỳ dùng: vật dùng đúng chỗ, người dùng đúng việc, dùng hết khả năng
Một loại khả năng cuối cùng, chính là A Mộc đã chết."
Nghe được suy đoán của Phil, trong lòng Lê Hân vô cùng khổ sở, hắn cũng biết những khả năng này đều đúng, chính là hắn...... vô pháp tiếp nhận. Rõ ràng bản thân đã có biện pháp cứu A Mộc, ít nhất có thể trấn an tinh thần y, lại chỉ có thể mặc cho suy đoán cắn nuốt nội tâm, mà không thể bước một bước.
Làm sao có thể mặc kệ A Mộc thống khổ đây? Hắn không thể từ bỏ A Mộc.
"Phil, ta muốn đến đế quốc...... Tìm A Mộc." Lê Hân cắn răng nói, cho tới nay đều là hắn quá yếu đuối, vẫn luôn là A Mộc bảo hộ hắn. Như vậy hiện tại, hắn cũng muốn bảo hộ A Mộc!
"Cậu điên rồi sao? Muốn bị viện nghiên cứu chộp tới làm thực nghiệm cứu vớt nhân loại sao!" Hai âm thanh trăm miệng một lời vang lên.
Phil cùng Phong Liệt Vân liếc nhau, thấy được một loại hữu nghị mang tên cùng chung kẻ địch trong mắt nhau. Ngẫm lại lời Phong Liệt Vân nói vừa rồi, Phil cảm thấy rất đúng! Trước kia hắn vẫn luôn xem A Mộc tốt với Lê Hân như thế nào, mà hoàn toàn không ý thức được, đây là tên sở thích luyến đồng, xuống tay Lê Hân bé nhỏ như vậy không nói, còn trực tiếp biến mất ngay trong đêm tới tay, chỉ để lại một chiếc nhẫn như vậy! So với Phong Liệt Vân thì Phil càng hiểu biết chân tướng sự tình hơn, cảm thấy A Mộc đúng là tra thấu, hoàn toàn không xứng với Lê Hân, mà Lê Hân cư nhiên còn phải vì y mà tình nguyện đến đế quốc.
"Ở Emir cũng không an toàn." Lần này Lê Hân nghĩ rất rõ ràng, hoàn toàn không bị tiếng hô của hai người hùa dọa, tiếp tục nói "Ta sẽ thật cẩn thận, ít nhất...... Để ta nhìn được A Mộc. Y quên ta cũng được, vẫn bị viện nghiên cứu bắt đi nghiên cứu cũng thế, đời này ta không có khả năng còn thích một người nào như thế, ta không muốn đoạn tình cảm này chết đi trong sự yếu đuối của chính mình. Có thể đến cuối cùng, ngay cả A Mộc sống hay chết ta cũng không biết, như vậy ta...... quá vô dụng!"
"Phong Liệt Vân, ta đã hứa qua muốn giúp người hắc ám tinh. Chính là nếu ngay cả người mình yêu nhất cũng không giúp được, ta có tư cách gì đi giúp các ngươi, theo như lời ta nói, bất quá đều là nói suông mà thôi!" Lê Hân kiên định mà nói, tình yêu làm hắn tràn ngập dũng khí.
Phil ngồi trên ghế chống tay lên trán, Phong Liệt Vân tức giận không muốn nói chuyện cùng Lê Hân. Nghiêm Sí ở Dorset tinh đang một bên tiến hành huấn luyện hằng ngày một bên đợi mệnh, đầu gối đột nhiên đau đến muốn lấy mạng, gần đây dường như vẫn hay như thế, chờ huấn luyện xong đến phòng y tế nhìn xem.
"Cậu muốn đi đế quốc tìm A Mộc, ta rất lý giải" Dù sao Phil cũng là lão đại nhiều năm, rất bình tĩnh mà nói "Nhưng hiện tại cậu không thể cứ như vậy mà đi luôn. Tuy rằng không biết cậu cùng Phong Liệt Vân hứa hẹn cứu ai, nếu đã hứa, thì không thể bỏ dở giữa chừng. Ít nhất lúc này cậu phải giải quyết vấn đề của bọn họ mới có thể yên tâm đi, có phải không?"
"Vâng!" Đầu óc Lê Hân lúc này vô cùng rõ ràng, tinh thần tập trung cao độ làm hắn nghĩ kỹ kế tiếp sẽ làm thế nào "Phil, ngươi nghe ta nói chuyện hắc ám tinh, năng lực của ta, cùng với một loại trùng mới xuất hiện khiến đế quốc không thể chống cự."
Lê Hân hệ thống rõ ràng, lại tín nhiệm Phil, đem chuyện xảy ra mấy ngày nay nhất nhất kể ra. Tiếp tục ra sức noi theo kế hoạch hệ thống, quả thật từng chuyện giống như máy bay ném bom nổ tung trong đầu Phil, hoàn toàn đem hắn tạc ngốc. Phil không giống Phong Liệt Vân, tính cách Phong Liệt Vân tùy ý, có chuyện xảy ra y chỉ cần nghĩ bản thân còn sống hay không là được, chuyện khác đều không sao cả. Mà Phil lại không giống, hắn đã quen làm lão đại, Fire nhiều người như vậy, hắn không trù tính thì đã sớm xong đời.
"Tiếp thu 10468 người hắc ám tinh, một người trong đó còn là tội phạm truy nã của đế quốc; lực lượng tín ngưỡng tăng lên, lực lượng tăng lên rất có khả năng giải quyết được vấn đề tinh thần dị biến; có thể ký sinh não người, trùng khống chế người, thiên địch của nhân loại, mà cậu có thể thắng được chúng." Phil đem tất cả mọi chuyện kết nối, rất nhanh đã bắt được trọng điểm.
"Những việc này quả thật rất nghiêm trọng, chính là đều có quan hệ, xem ra, trước mắt chúng ta chỉ cần làm một chuyện là được." Sau khi suy tư Phil bắt lấy trọng điểm "Chính là tăng số người tín ngưỡng, để những bài nhạc của cậu có thể được bọn họ thích. Chính là loại chuyện này ở Emir không thể triển khai quy mô lớn, nơi này bị viện nghiên cứu nhìn chằm chằm như nhà lao, nếu nhiều người biết sẽ khó giữ bí mật, không được. Nhân số ở nguyên thủy tinh không đủ, cậu nói ít nhất phải có 1 tỷ người, cũng chỉ có thể đến đế quốc!"
"Không sai" Lê Hân dùng sức gật đầu, mong chờ mà nhìn Phil "Ta cũng biết sẽ rất gian nan, nhưng vì A Mộc cũng được, vì tất cả những người tin tưởng ta cũng được, ta nhất định phải có được lực tín ngưỡng từ đế quốc."
"Chúng ta vẫn là nói trước về chuyện thu hơn 1 vạn người này đi" Phil nói một cách dứt khoát "Kỳ thật muốn thu nhận bọn họ không khó, Lê Hân lại có thể bảo đảm tinh thần bọn họ không biến dị, như vậy liền đơn giản, để cho bọn họ đều 'chết' một lần."
"'Chết' như thế nào?" Sự tình liên quan tới người hắc ám tinh, Phong Liệt Vân tương đối xem trọng.
"Hủy đi thiết bị đầu cuối cá nhân" Phil nói "Ở Emir, thành viên nội bộ của Fire đều không có thiết bị đầu cuối cá nhân của 'chính mình', họ đều là người chết trong hồ sơ của đế quốc."
"'Chính mình'?" Không chỉ có Phong Liệt Vân hỏi chuyện, còn có Lê Hân, bọn họ rất nhanh đã bắt được trọng điểm.
"Đây chính là cơ mật a......" Phil thở dài, bất đắc dĩ mà vỗ nhẹ trán Lê Hân, đem cái trán hắn vỗ sưng, thấy hắn buồn bực xoa xoa, lúc này mới vừa lòng nói "Không phải thành viên nội bộ thì không thể đề cập đến cơ mật. Tổ chức ngầm của Fire chúng ta, làm sao buôn lậu đồ từ đế quốc đến Emir, lại còn có chiến hạm? Ít nhiều đều nhờ vào Blake, trước khi gặp được hắn, chúng ta rất gian nan.
Trước đó Fire có một biện pháp, chính là làm người duy trì trạng thái chết giả, khiến cho thiết bị đầu cuối cá nhân đình chỉ. Nhưng không có thiết bị đầu cuối cá nhân ở đế quốc thật sự quá bất tiện, chính là chúng ta lại không bằng lòng vì đầu cuối mà lúc nào cũng bị đế quốc giám sát, dù cho có rất nhiều người vẫn luôn mạo hiểm qua lại giữa đế quốc. Mà sau khi Blake gia nhập Fire, đã phát minh một loại đầu cuối 'giả'. Nói là giả, kỳ thật không có khả năng, bởi vì đầu cuối đều do đế quốc phân phát, là lúc vừa sinh ra đã có, chúng ta lại không thể xâm nhập trang web nội bộ của đế quốc tạo ra thân phận rỗng. Blake làm, chính là thay thế. Hắn chỉnh hình một người này thành bộ dạng một người khác, hơn nữa đem dịch tủy của người kia tiêm vào trong tủy xương, để khi mọi người rút dịch tủy, chỉ có thể rút ra dịch tủy của người kia được giấu bên trong cơ thể. Biện pháp này là cơ mật độc nhất vô nhị của Blake, không có hắn thì không thể hoàn thành."
"Nói cách khác, chỉ cần giết một người, liền có thể thay thế người kia đúng không?" Phong Liệt Vân cười đến tràn đầy tà khí.
"Là thế này không sai, bất quá ta không định dùng người ở hắc ám tinh" Phil nói "Các ngươi nhân số quá nhiều, cũng không cần tiến vào đế quốc, trước khi quen thuộc với Emir cũng không cần buôn lậu, nếu chỉ cần sống ở Emir, hủy đi thiết bị đầu cuối cá nhân và chỉnh dung một chút không để người nhận ra là được. Ta nói thay đổi thân phận và dung mạo, là chỉ Lê Hân."
"Nếu cậu nhất định phải đi đế quốc, ta sẽ chuẩn bị ra một thân phận tới, để Blake giúp cậu chỉnh dung thành dáng vẻ của thân phận kia, sau đó cậu lấy thân phận ấy đến nơi gần nhất lần nữa đăng ký lại thiết bị đầu cuối cá nhân. Dịch tủy bọn họ rút ra từ người cậu, sẽ là cái thân phận kia. Từ đây về sau, cậu chính là người bình thường ở đế quốc." Phil nói với Lê Hân.
"Như vậy...... Chính là phải giết người sao?" Lê Hân hỏi.
"Dưới tình huống đặc biệt, chúng ta sẽ làm như vậy" Phil không thèm để ý mà nói, dù sao hắn cũng là lão đại xã hội đen, mạng của một người với hắn mà nói không tính là gì "Bất quá giết chóc quá nhiều sẽ khiến đế quốc xem trọng, hơn nữa khả năng phá hủy thiết bị đầu cuối cá nhân rất nhỏ, nếu như nhân số quá nhiều, cũng sẽ bị hoài nghi. Cho nên giống như đã nói, miễn là không cần phải thay thế một nhân vật cụ thể, chúng ta đều có nơi để lấy được thân phận."
"Nơi nào?"
"Đám người tự sát, chúng ta biết được một số nơi thường xuyên có người tự sát, đầu tiên sẽ tìm ra thi thể, rút dịch tủy, che giấu cái chết của người tự tử và thay thế họ." Phil nói một cách lạnh lùng "Đích xác sẽ làm người nhà của họ không biết họ tử vong, nhưng nếu họ đã lựa chọn cái chết để trốn tránh số mệnh, như vậy đã đại biểu họ không có ý định chịu trách nhiệm với gia đình mình, người như vậy, sự tồn tại chúng ta ngược lại sẽ khiến người nhà họ được an ủi hơn."
Lợi dụng thân phận người chết a...... Lê Hân thở dài, hắn có một chút không ủng hộ với quan điểm của Phil, nhưng chỉ có loại thân phận này mới khiến hắn không có gánh nặng, muốn tự do mà đến đế quốc, chỉ có thể như vậy.
"Ta sẽ giúp cậu chuẩn bị thân phận có vóc người và tuổi tác không khác lắm, chờ có tin tức sẽ nói cho cậu, chúng ta cần có thời cơ, cậu kiên nhẫn chờ. Không cần lo lắng vấn đề dung mạo, chờ đến lúc cậu muốn khôi phục về thân phận của mình, Blake sẽ giúp cậu chỉnh hình lại." Phil an bài. "Mà trong thời gian chờ đợi này, cậu cũng không thể nhàn rỗi. Phải biết rằng, người hắc ám tinh bất đồng với người khác, tinh thần bọn họ dị biến nhiều lần, rời khỏi cậu sẽ rất dễ bị dị biến, cho dù cậu muốn rời đi cũng phải tìm biện pháp duy trì tinh thần của bọn họ."
"Ta nghĩ kỹ rồi" Lê Hân nói. "Ta sẽ lưu lại đĩa nhạc. Ta nói rồi, tín ngưỡng càng nhiều năng lực càng mạnh, hiện tại ta có thể chủ động đem năng lượng lưu vào tiếng nhạc, hiệu lực này đại khái có thể duy trì một tháng, chỉ cần mỗi ngày đều nghe, bọn họ sẽ không dị biến tinh thần. Trong khoảng thời gian này, ta sẽ không ngừng thu nhạc, cho mấy người bọn họ, đủ để chống đỡ một hai năm. Đĩa nhạc này phải giữ trong tay ngươi, sau khi mất đi công dụng liền phát cái mới, để tránh bị người viện nghiên cứu Emir phát hiện. Còn có, sau khi ta đến được đế quốc, chỉ cần có chỗ ở riêng, ta vẫn có thể thu đĩa nhạc, thông qua chiến hạm buôn lậu đưa về Emir, sẽ không để cho bọn họ dị biến.
Ta cũng không phải hồ nháo muốn đi đế quốc, ta có nghĩ tới những người này, sẽ không vứt bỏ bọn họ."
Lê Hân nói một cách nghiêm túc, Phil nhịn không được ôm hắn một cái: "Cậu đúng là hảo hài tử."
Phong Liệt Vân ngồi dựa trên ghế, trong lòng là tình cảm nói không nên lời. Ở lúc Lê Hân nói muốn đến đế quốc, y nghĩ, quả nhiên những người kia vẫn bị vứt bỏ, người nhà vứt bỏ bọn họ, đế quốc vứt bỏ bọn họ, hiện giờ Lê Hân cũng muốn vì tình yêu vứt bỏ bọn họ.
Chính là Lê Hân không có, hắn thật sự thực hiện lời hứa của mình, sẽ không từ bỏ những người này.
Ngay khi cả hai người họ đều có chút cảm động, Lê Hân đột nhiên nói: "Ta không phải hảo hài tử, đĩa nhạc này không phải miễn phí, làm sao có thể có người không làm mà hưởng a? Cái kia, Phil, sau khi người hắc ám tinh tới Emir, làm việc sẽ có phát tiền lương đi? Ngươi định ra giá đĩa nhạc, nhớ phải khấu trừ tiền lương của bọn họ, đến lúc đó chuyển tới tài khoản ta."
Phil, Phong Liệt Vân: "......"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất