Chương 26: Anh là bạn trai của em
Hoắc Đình Thâm trở về phòng, Vương Đan Hi vẫn còn say ngủ, có lẽ cô đã quá mệt mỏi, bị thuốc kích thích dày vò trong thời gian dài như vậy còn cố gắng khiến cho bản thân thanh tỉnh như vậy đã là rất giỏi rồi .
Còn cùng Hoắc Đình Thâm làm trong xe lâu như vậy ,chẳng trách cô lại mệt như vậy ,đến cả điện thoại kêu trên bàn cô cũng không nghe thấy .
Hoắc Đình Thâm đi đến cầm điện thoại của Vương Đan Hi lên, cuộc gọi hiển thị là ba cô gọi, Hoắc Đình Thâm liền nhấn nút nghe.
Tiểu Hi con đã đi đâu vậy ? Ba về nhà không thấy ai cả ? Đồ đạc cũng bừa bãi lộn xộn, có chuyện gì xảy ra vậy ?Bác Vương, con là Hoắc Đình Thâm ,con là bạn trai của Hi Nhi.Sao ? cậu nói gì cơ, cậu nói cậu là bạn trai của Tiểu Hi ư? Con bé đâu rồi? Sao cậu lại nghe điện thoại của nó .Cô ấy đang ngủ, bác Vương cháu phải nói cho bác biết chuyện này, hai mẹ con Lê Như Lan đã thừa dịp bác không có ở nhà, cho hết người làm nghỉ rồi hạ thuốc Hi Nhi, Bùi Bân đã định cưỡng bức cô ấy .Cái gì ?Ông Vương suýt chút nữa đánh rơi cả điện thoại, ông còn tưởng mình nghe lầm rồi, Lê Như Lan và Bùi Bân thế mà lại lần nữa ra tay với Tiểu Hi, xem ra bà ta chẳng có chút hối cải gì cả .
- Tiểu Hi sao rồi, con bé có chuyện gì không ? ta muốn nói chuyện với con bé.
Ông Vương vừa hoảng sợ ,vừa lo lắng.
Bác Vương, đã không sao rồi, cô ấy đã trốn thoát được, giờ cô ấy rất mệt mỏi, đã ngủ rồi. Cô ấy đang ở nhà cháu ,bác yên tâm, cháu sẽ không hại cô ấy. Khi nào Hi Nhi tỉnh cháu sẽ bảo cô ấy gọi lại cho bác. Bác đừng lo , cháu sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy . Còn hai người Lê Như Lan và Bùi Bân cháu cũng xử lý rồi, bọn chúng sẽ không hại được Hi Nhi nữa .Vậy ... Vậy tôi cảm ơn cậu. Mà cậu nói cậu là bạn trai của Tiểu Hi nhà tôi nhưng tôi chưa từng nghe con bé nhắc đến cậu .Bác Vương, cháu và cô ấy trước kia có chút hiếu lầm nên bọn cháu mới tách ra một thời gian, bây giờ chúng cháu đã quay lại với nhau rồi. Mong bác ủng hộ chúng cháu, khi nào có thời gian cháu sẽ đến nhà thăm bác .Nghe Hoắc Đình Thâm nói vậy, ông Vương cũng có chút yên lòng .
Nếu cậu đã nói như vậy ,tôi tạm thời gửi gắm Tiểu Hi ở chỗ cậu, mong cậu chăm sóc cho con bé thật tốt, nếu nó tỉnh lại, cậu bảo nó gọi lại cho tôi nhé .Còn hai mẹ con Lê Như Lan cậu đã làm gì họ rồi.Cháu không giết họ đâu, cháu chỉ cho họ nhận được cái họ đáng phải nhận thôi. Bác cứ hoàn tất thủ tục ly hôn với bà ta đi, cháu có người bạn làm luật sư, cả bên Bộ Tư pháp cũng có, cháu sẽ giúp bác xử lý chuyện này
Ông Vương nghe vậy ,cũng đoán được chàng trai này không phải là người bình thường, Tiểu Hi nhà ông từ khi nào lại yêu đương với người đàn ông này chứ. Đợi khi cô về nhà ông nhất định sẽ hỏi cho rõ mới được.
Được rồi, cảm ơn cậu.Dạ ,không có gì đâu ạ, cháu chào bác .Hoắc Đình Thâm cúp điện thoại ,anh cũng muốn sớm ngày ra mắt ba của Vương Đan Hi, anh thật sự muốn ở bên cô, anh không muốn họ lại bỏ lỡ nhau thêm năm năm nữa .
Đến tối ,cuối cùng Vương Đan Hi cũng tỉnh lại, cô mở mắt ra liền nhìn thấy Hoắc Đình Thâm đang sử dụng laptop ngồi bên giường.
Anh vì sợ cô tỉnh dậy không thấy mình nên đã mang công việc vào phòng ngủ đế xử lý.
Người ta nói đàn ông đẹp trai nhất là khi nghiêm túc làm việc. Quả nhiên đúng là như thế. Anh có cặp mày kiếm khí khái, sống mũi cao, anh đeo cặp kính gọng vàng đang tập trung làm việc bàn tay gõ bàn phím với những ngón tay thon dài lại rắn chắc.
Trong phút chốc Vương Đan Hi nhìn đến ngây người.
Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt của cô
Hoắc Đình Thâm liền quay ra. Anh mỉm cười nhìn cô .
Em tỉnh rồi . Sao vậy ? Nhìn anh đến thất thần như vậy ,anh đẹp trai lắm đúng không ?Khụ, khụ...Vương Đan Hi hoàn hồn, cô hắng giọng che giấu vẻ thất thố của mình.
- Đâu có đâu, em cũng vừa mới tỉnh, em sợ ảnh hưởng đến công việc của anh nên em không lên tiếng .
Hoắc Đình Thâm nhịn cười cũng không vạch trần cô gái nhỏ, anh khẽ xoa đầu cô nói.
Em thấy trong người thế nào ? Có đói không ? Anh đã sai người chuẩn bị bữa tối dưới nhà rồi. Em sửa soạn đi rồi mình xuống ăn tối. À ba em cũng gọi điện cho em, ông ấy nói khi nào em tỉnh thì gọi lại cho ông ấy .Ba em đã gọi cho em sao ? Vậy anh đã nói gì với ba em vậy ?Anh có nói cho ba em biết em bị mẹ con Lê Như Lan hãm hại, anh cũng nói với ông anh là bạn trai của em, hiện em đang ở tại nhà của anh.A, Hoắc Đình Thâm anh đã nói như vậy sao ?Hi Nhi, gọi anh là Đình Thâm, em định giấu ba em chuyện của hai chúng ta đến bao giờ ? Anh cảm thấy tổn thương đấy. Anh muốn chúng ta quay lại với nhau. Anh cũng muốn về ra mắt ba em, muốn dẫn em về ra mắt ba anh nữa .
Vương Đan Hi thoáng bối rối, cô cũng nghĩ sẽ dẫn anh về nói cho ba biết chuyện của hai người nhưng cô cũng sợ đi gặp ba của Hoắc Đình Thâm, nếu ông ấy biết cô là con gái của Lý Nhạn liệu ông ấy có đồng ý không đây ?
Còn cùng Hoắc Đình Thâm làm trong xe lâu như vậy ,chẳng trách cô lại mệt như vậy ,đến cả điện thoại kêu trên bàn cô cũng không nghe thấy .
Hoắc Đình Thâm đi đến cầm điện thoại của Vương Đan Hi lên, cuộc gọi hiển thị là ba cô gọi, Hoắc Đình Thâm liền nhấn nút nghe.
Tiểu Hi con đã đi đâu vậy ? Ba về nhà không thấy ai cả ? Đồ đạc cũng bừa bãi lộn xộn, có chuyện gì xảy ra vậy ?Bác Vương, con là Hoắc Đình Thâm ,con là bạn trai của Hi Nhi.Sao ? cậu nói gì cơ, cậu nói cậu là bạn trai của Tiểu Hi ư? Con bé đâu rồi? Sao cậu lại nghe điện thoại của nó .Cô ấy đang ngủ, bác Vương cháu phải nói cho bác biết chuyện này, hai mẹ con Lê Như Lan đã thừa dịp bác không có ở nhà, cho hết người làm nghỉ rồi hạ thuốc Hi Nhi, Bùi Bân đã định cưỡng bức cô ấy .Cái gì ?Ông Vương suýt chút nữa đánh rơi cả điện thoại, ông còn tưởng mình nghe lầm rồi, Lê Như Lan và Bùi Bân thế mà lại lần nữa ra tay với Tiểu Hi, xem ra bà ta chẳng có chút hối cải gì cả .
- Tiểu Hi sao rồi, con bé có chuyện gì không ? ta muốn nói chuyện với con bé.
Ông Vương vừa hoảng sợ ,vừa lo lắng.
Bác Vương, đã không sao rồi, cô ấy đã trốn thoát được, giờ cô ấy rất mệt mỏi, đã ngủ rồi. Cô ấy đang ở nhà cháu ,bác yên tâm, cháu sẽ không hại cô ấy. Khi nào Hi Nhi tỉnh cháu sẽ bảo cô ấy gọi lại cho bác. Bác đừng lo , cháu sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy . Còn hai người Lê Như Lan và Bùi Bân cháu cũng xử lý rồi, bọn chúng sẽ không hại được Hi Nhi nữa .Vậy ... Vậy tôi cảm ơn cậu. Mà cậu nói cậu là bạn trai của Tiểu Hi nhà tôi nhưng tôi chưa từng nghe con bé nhắc đến cậu .Bác Vương, cháu và cô ấy trước kia có chút hiếu lầm nên bọn cháu mới tách ra một thời gian, bây giờ chúng cháu đã quay lại với nhau rồi. Mong bác ủng hộ chúng cháu, khi nào có thời gian cháu sẽ đến nhà thăm bác .Nghe Hoắc Đình Thâm nói vậy, ông Vương cũng có chút yên lòng .
Nếu cậu đã nói như vậy ,tôi tạm thời gửi gắm Tiểu Hi ở chỗ cậu, mong cậu chăm sóc cho con bé thật tốt, nếu nó tỉnh lại, cậu bảo nó gọi lại cho tôi nhé .Còn hai mẹ con Lê Như Lan cậu đã làm gì họ rồi.Cháu không giết họ đâu, cháu chỉ cho họ nhận được cái họ đáng phải nhận thôi. Bác cứ hoàn tất thủ tục ly hôn với bà ta đi, cháu có người bạn làm luật sư, cả bên Bộ Tư pháp cũng có, cháu sẽ giúp bác xử lý chuyện này
Ông Vương nghe vậy ,cũng đoán được chàng trai này không phải là người bình thường, Tiểu Hi nhà ông từ khi nào lại yêu đương với người đàn ông này chứ. Đợi khi cô về nhà ông nhất định sẽ hỏi cho rõ mới được.
Được rồi, cảm ơn cậu.Dạ ,không có gì đâu ạ, cháu chào bác .Hoắc Đình Thâm cúp điện thoại ,anh cũng muốn sớm ngày ra mắt ba của Vương Đan Hi, anh thật sự muốn ở bên cô, anh không muốn họ lại bỏ lỡ nhau thêm năm năm nữa .
Đến tối ,cuối cùng Vương Đan Hi cũng tỉnh lại, cô mở mắt ra liền nhìn thấy Hoắc Đình Thâm đang sử dụng laptop ngồi bên giường.
Anh vì sợ cô tỉnh dậy không thấy mình nên đã mang công việc vào phòng ngủ đế xử lý.
Người ta nói đàn ông đẹp trai nhất là khi nghiêm túc làm việc. Quả nhiên đúng là như thế. Anh có cặp mày kiếm khí khái, sống mũi cao, anh đeo cặp kính gọng vàng đang tập trung làm việc bàn tay gõ bàn phím với những ngón tay thon dài lại rắn chắc.
Trong phút chốc Vương Đan Hi nhìn đến ngây người.
Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt của cô
Hoắc Đình Thâm liền quay ra. Anh mỉm cười nhìn cô .
Em tỉnh rồi . Sao vậy ? Nhìn anh đến thất thần như vậy ,anh đẹp trai lắm đúng không ?Khụ, khụ...Vương Đan Hi hoàn hồn, cô hắng giọng che giấu vẻ thất thố của mình.
- Đâu có đâu, em cũng vừa mới tỉnh, em sợ ảnh hưởng đến công việc của anh nên em không lên tiếng .
Hoắc Đình Thâm nhịn cười cũng không vạch trần cô gái nhỏ, anh khẽ xoa đầu cô nói.
Em thấy trong người thế nào ? Có đói không ? Anh đã sai người chuẩn bị bữa tối dưới nhà rồi. Em sửa soạn đi rồi mình xuống ăn tối. À ba em cũng gọi điện cho em, ông ấy nói khi nào em tỉnh thì gọi lại cho ông ấy .Ba em đã gọi cho em sao ? Vậy anh đã nói gì với ba em vậy ?Anh có nói cho ba em biết em bị mẹ con Lê Như Lan hãm hại, anh cũng nói với ông anh là bạn trai của em, hiện em đang ở tại nhà của anh.A, Hoắc Đình Thâm anh đã nói như vậy sao ?Hi Nhi, gọi anh là Đình Thâm, em định giấu ba em chuyện của hai chúng ta đến bao giờ ? Anh cảm thấy tổn thương đấy. Anh muốn chúng ta quay lại với nhau. Anh cũng muốn về ra mắt ba em, muốn dẫn em về ra mắt ba anh nữa .
Vương Đan Hi thoáng bối rối, cô cũng nghĩ sẽ dẫn anh về nói cho ba biết chuyện của hai người nhưng cô cũng sợ đi gặp ba của Hoắc Đình Thâm, nếu ông ấy biết cô là con gái của Lý Nhạn liệu ông ấy có đồng ý không đây ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất