Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Chương 404: Nhân Sinh Đối Lập (56)
Edit: Kim
Một tên đàn ông ngoại tình mua dâm, cô cũng không chê, trong lòng Thang Tuyết hận muốn chết.
Sau nghi thức khởi động máy, đoàn làm phim nhanh chóng đẩy nhanh tiến độ công việc, nhưng đối với việc tuyển diễn viên của bộ phim, đã gây xôn xao dư luận.
【Ai, thật là thất vọng, đạo diễn Trang đã hết thời rồi sao, làm cái gì vậy?】
【Cô nữ chính kia có quan hệ gì với Trang Nghị, mà có thể khiến Trang Nghị ưu ái cô ta tới vậy?】
【Đạo diễn và diễn viên, nhất định là có giao dịch nào đó.】
【Không riêng gì nữ chính không có tiếng tăm, mà còn có cả Khương Tấn Ngôn, một nghệ sĩ mang tiếng xấu, bây giờ lại muốn trở lại màn ảnh một lần nữa.】
【Bộ phim thối nát thế này không thể xem được, tẩy chay bộ phim, tẩy chay nghệ sĩ xấu.】
【Tẩy chay +1】
【Tẩy chay +10086】
Còn có người tag vợ Trang Nghị là Cát Lị, để Cát Lị đề phòng, Trang Nghị ưu ái một người mới như vậy, không ổn!
Lời này chính là giữa hai người bọn họ khẳng định có mối quan hệ không chính đáng, đạo diễn đã bị sắc dục làm cho mất lý trí.
Cát Lị chỉ nói, đối với công việc của chồng, cô sẽ không can thiệp vào.
Trang Nghị là người nào, hắn hoàn toàn là một cái đầu gỗ.
Trên mạng ồn ào tẩy chay khiến đoàn làm phim có chút nóng nảy, ánh mắt nhìn Trúc Sanh và Khương Tấn Ngôn thực phức tạp, đều là vì hai cục cứt chuột này làm hỏng nồi cháo.
Đặc biệt là Khương Tấn Ngôn tới đóng phim còn mang theo một đứa trẻ, tuy đứa trẻ không gây chuyện, rất nghe lời, nhưng nhìn thấy đứa trẻ đi tới bên cạnh đạo diễn Trang, giúp một số việc nhỏ.
Đạo diễn Trang cũng không nói gì, thật sự khiến người ta có chút ghen ghét.
Có vài người bị ảnh hưởng bởi những bình luận trên mạng, ánh mắt nhìn Trang Nghị và Trúc Sanh đều không đúng.
Trang Nghị vẫn như bình thường, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, thời điểm cầm lấy chiếc loa, chính là một đạo diễn táo bạo.
Trúc Sanh cũng không mấy để ý, rốt cuộc thì cũng không đáng sợ bằng việc không có tiền, chỉ cần thuận lợi diễn bộ phim này, cô sẽ có tiền để nghỉ ngơi một thời gian, cho dù không có phim đóng cũng không sốt ruột.
Cô cần phải nỗ lực để ở lại.
Có thể là do áp lực tâm lý, biểu hiện của Trúc Sanh có chút đi xuống, Trang Nghị cau mày nói: “Cô làm gì vậy, cô bắt chước Thang Tuyết làm gì, cô diễn chính mình ấy.”
Lời này của Trang Nghị vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Thang Tuyết, Thang Tuyết mỉm cười không nói gì, mà Trúc Sanh lại hoàn toàn mờ mịt.
Bắt chước Thang Tuyết, cô không có nha, cô từng xem qua Thang Tuyết diễn, nhưng hoàn toàn không hề học, sao trên người cô lại có bóng dáng của Thang Tuyết.
Nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Trúc Sanh, trong lòng Thang Tuyết cảm thấy nhẹ nhõm khó tả, bây giờ, mọi người đều nói Trúc Sanh đang bắt chước cô.
Lời nói của Trang Nghị phát ra, từ nay Trúc Sanh sẽ không thể vượt qua cô được.
Trang Nghị nói thẳng: “Cô điều chỉnh lại đi, quay những người khác trước.”
Trúc Sanh gật đầu: “Vâng.”
Cô cau mày, cầm kịch bản lên đọc, toàn bộ quá trình đều cau mày, Nam Chi bưng nước đi đến, “Dì ơi, uống nước.”
Trên mặt Trúc Sanh hiện lên một nụ cười, “Cảm ơn Mỹ Bảo.”
Nam Chi cười tươi đến mức chỉ nhìn thấy hàm răng đều như gạo kê: “Không cần cám ơn, không cần cám ơn, dì là tuyệt nhất.”
Thang Tuyết có chút cạn lời, sao con nhóc thối này lại ân cần với Trúc Sanh như vậy, chẳng lẽ là vì Trúc Sanh chấp nhận một người có thanh danh không tốt, sự nghiệp bế tắc, còn có một đứa con kéo chân sau là Khương Tấn Ngôn?
Cô cũng giống như kiếp trước, ở bộ phim đầu tiên cô tham gia thì gặp được Khương Tấn Ngôn.
Chẳng lẽ Trúc Sanh vẫn sẽ đi theo con đường của mình, ở bên Khương Tấn Ngôn?
Thang Tuyết gửi tin nhắn cho người đại diện: “Kiếp tục kích động phong trào tẩy chay bộ phim này đi.”
Cho dù không thể khiến Trang Nghị áp lực mà thay đổi diễn viên, nhưng có thể khiến trạng thái của Trúc Sanh không tốt, một khi có áp lực, sẽ diễn không tốt, cho dù Trang Nghị có nhất quyết giữ Trúc Sanh lại, cũng sẽ khiến những người khác bất mãn.
Nói không chừng Trang Nghị sẽ tước bỏ vị trí nữ chính của Trúc Sanh.
Thang Tuyết không mong chờ mình có thể trở thành nữ chính, chỉ cần không phải là Trúc Sanh là được.
Những nghi ngờ trên mạng càng lớn, áp lực của Trúc Sanh lại càng lớn.
Khương Tấn Ngôn vẫn còn đang mặc trang phục diễn, trên trán là một lọn tóc rũ xuống, khiến cho khí chất của Khương Tấn Ngôn càng thêm ưu việt, rõ ràng là một sát thủ, lại tỏa ra khí chất bình thản.
Thật là một sát thủ đẹp trai.
Khương Tấn Ngôn nói với Trúc Sanh: “Đừng nóng vội, càng nóng vội càng dễ mắc sai lầm.”
Trúc Sanh gật đầu, “Tôi biết.” Vai nữ chính này của cô vốn dĩ đã có nhiều người không phục, như hổ rình mồi, một khi cô biểu hiện không tốt, chỉ gặp phải những lời chỉ trích gấp bội.
Thang Tuyết nhìn thấy cảnh này, nắm chặt điện thoại, bọn họ, bọn họ thật sự sẽ ở bên nhau sao?
Bộ dạng Khương Tấn Ngôn phụ đạo Trúc Sanh bây giờ, giống với bộ dạng Khương Tấn Ngôn phụ đạo cô trước kia.
Không, Khương Tấn Ngôn còn thân mật với Trúc Sanh hơn, mà cô phải thật vất vả, dùng một chút thủ đoạn mới có thể tới gần Khương Tấn Ngôn, khiến Khương Tấn Ngôn nhìn tới mình.
Nhưng bây giờ Khương Tấn Ngôn lại chủ động tìm Trúc Sanh nói chuyện, giúp đỡ Trúc Sanh, khác biệt rất lớn, làm Thang Tuyết có chút căm giận.
Cho dù Khương Tấn Ngôn bây giờ có vô dụng, nhưng những thành tựu kiếp trước của hắn vẫn in đậm trong đầu Thang Tuyết, nhìn thấy Trúc Sanh leo lên người Khương Tấn Ngôn, Thang Tuyết vẫn không vui.
“Cô Thang, chuẩn bị tới lượt cô diễn, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.” Người phụ trách nói với Thang Tuyết.
Thang Tuyết lập tức dịu dàng lễ phép nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn anh.”
Đoàn làm phim có nhiều người nổi tiếng trong giới, trong đoàn làm phim như vậy không thể chơi trò chèn ép được, không chỉ không thể chơi, cô còn phải tẩy trắng những tai tiếng trên mạng gần đây.
“Quá giống.” Đạo diễn Trang nhìn Thang Tuyết diễn, thần thái cùng một số cử chỉ đều rất giống, mọi người ở đây đều nhìn ra, ánh mắt nhìn Trúc Sanh có chút vi diệu.
Khương Tấn Ngôn rất nghi hoặc, tại sao lại giống như vậy, giữa Thang Tuyết và Trúc Sanh còn có mối hận cũ, Trúc Sanh cũng không thể đi bắt chước phong cách của người có mâu thuẫn với mình đi.
Trúc Sanh bị mọi người dùng ánh mắt khác thường đánh giá, cô nhìn Thang Tuyết chằm chằm, nghiêm túc xem Thang Tuyết diễn.
Chờ đến khi Thang Tuyết diễn xong rồi, Trúc Sanh vẫn còn đang âm thầm suy nghĩ, Thang Tuyết đi tới trước mặt Trúc Sanh, nói: “Tuy rằng bắt chước có thể nhanh chóng nâng cao kỹ thuật diễn xuất, là đường tắt, nhưng đi đường tắt sẽ không thể đột phá được.”
Cô lấy thân phận tiền bối mà đứng trên cao nhìn xuống dạy dỗ hậu bối.
“Cảm ơn tiền bối Thang Tuyết đã dạy dỗ.” Trúc Sanh nở nụ cười xán lạn với Thang Tuyết, không chút khói mù, nhẹ nhàng tự tại, lại khiến ánh mắt Thang Tuyết tối sầm.
Sao cô còn có thể cười được, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị đuổi khỏi đoàn phim.
Thang Tuyết đột nhiên nói: “Lúc cô đóng phim còn giúp Khương Tấn Ngôn trông đứa trẻ, cô đủ thời gian để cân nhắc kịch bản sao?”
Trúc Sanh liếc mắt đánh giá khuôn mặt Thang Tuyết, nụ cười có chút nghiền ngẫm, nói: “Không đâu, Mỹ Bảo là đứa trẻ rất đáng yêu, nhìn thấy con bé, mọi phiền não của tôi đều tan biến.”
Thang Tuyết:……
Thật là rẻ tiền!
Vội vàng muốn làm mẹ kế của người ta.
Trên đời này có nhiều đàn ông như vậy, sao cứ nhất định phải là Khương Tấn Ngôn?
Một tên đàn ông ngoại tình mua dâm, cô cũng không chê, trong lòng Thang Tuyết hận muốn chết.
Sau nghi thức khởi động máy, đoàn làm phim nhanh chóng đẩy nhanh tiến độ công việc, nhưng đối với việc tuyển diễn viên của bộ phim, đã gây xôn xao dư luận.
【Ai, thật là thất vọng, đạo diễn Trang đã hết thời rồi sao, làm cái gì vậy?】
【Cô nữ chính kia có quan hệ gì với Trang Nghị, mà có thể khiến Trang Nghị ưu ái cô ta tới vậy?】
【Đạo diễn và diễn viên, nhất định là có giao dịch nào đó.】
【Không riêng gì nữ chính không có tiếng tăm, mà còn có cả Khương Tấn Ngôn, một nghệ sĩ mang tiếng xấu, bây giờ lại muốn trở lại màn ảnh một lần nữa.】
【Bộ phim thối nát thế này không thể xem được, tẩy chay bộ phim, tẩy chay nghệ sĩ xấu.】
【Tẩy chay +1】
【Tẩy chay +10086】
Còn có người tag vợ Trang Nghị là Cát Lị, để Cát Lị đề phòng, Trang Nghị ưu ái một người mới như vậy, không ổn!
Lời này chính là giữa hai người bọn họ khẳng định có mối quan hệ không chính đáng, đạo diễn đã bị sắc dục làm cho mất lý trí.
Cát Lị chỉ nói, đối với công việc của chồng, cô sẽ không can thiệp vào.
Trang Nghị là người nào, hắn hoàn toàn là một cái đầu gỗ.
Trên mạng ồn ào tẩy chay khiến đoàn làm phim có chút nóng nảy, ánh mắt nhìn Trúc Sanh và Khương Tấn Ngôn thực phức tạp, đều là vì hai cục cứt chuột này làm hỏng nồi cháo.
Đặc biệt là Khương Tấn Ngôn tới đóng phim còn mang theo một đứa trẻ, tuy đứa trẻ không gây chuyện, rất nghe lời, nhưng nhìn thấy đứa trẻ đi tới bên cạnh đạo diễn Trang, giúp một số việc nhỏ.
Đạo diễn Trang cũng không nói gì, thật sự khiến người ta có chút ghen ghét.
Có vài người bị ảnh hưởng bởi những bình luận trên mạng, ánh mắt nhìn Trang Nghị và Trúc Sanh đều không đúng.
Trang Nghị vẫn như bình thường, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, thời điểm cầm lấy chiếc loa, chính là một đạo diễn táo bạo.
Trúc Sanh cũng không mấy để ý, rốt cuộc thì cũng không đáng sợ bằng việc không có tiền, chỉ cần thuận lợi diễn bộ phim này, cô sẽ có tiền để nghỉ ngơi một thời gian, cho dù không có phim đóng cũng không sốt ruột.
Cô cần phải nỗ lực để ở lại.
Có thể là do áp lực tâm lý, biểu hiện của Trúc Sanh có chút đi xuống, Trang Nghị cau mày nói: “Cô làm gì vậy, cô bắt chước Thang Tuyết làm gì, cô diễn chính mình ấy.”
Lời này của Trang Nghị vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Thang Tuyết, Thang Tuyết mỉm cười không nói gì, mà Trúc Sanh lại hoàn toàn mờ mịt.
Bắt chước Thang Tuyết, cô không có nha, cô từng xem qua Thang Tuyết diễn, nhưng hoàn toàn không hề học, sao trên người cô lại có bóng dáng của Thang Tuyết.
Nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Trúc Sanh, trong lòng Thang Tuyết cảm thấy nhẹ nhõm khó tả, bây giờ, mọi người đều nói Trúc Sanh đang bắt chước cô.
Lời nói của Trang Nghị phát ra, từ nay Trúc Sanh sẽ không thể vượt qua cô được.
Trang Nghị nói thẳng: “Cô điều chỉnh lại đi, quay những người khác trước.”
Trúc Sanh gật đầu: “Vâng.”
Cô cau mày, cầm kịch bản lên đọc, toàn bộ quá trình đều cau mày, Nam Chi bưng nước đi đến, “Dì ơi, uống nước.”
Trên mặt Trúc Sanh hiện lên một nụ cười, “Cảm ơn Mỹ Bảo.”
Nam Chi cười tươi đến mức chỉ nhìn thấy hàm răng đều như gạo kê: “Không cần cám ơn, không cần cám ơn, dì là tuyệt nhất.”
Thang Tuyết có chút cạn lời, sao con nhóc thối này lại ân cần với Trúc Sanh như vậy, chẳng lẽ là vì Trúc Sanh chấp nhận một người có thanh danh không tốt, sự nghiệp bế tắc, còn có một đứa con kéo chân sau là Khương Tấn Ngôn?
Cô cũng giống như kiếp trước, ở bộ phim đầu tiên cô tham gia thì gặp được Khương Tấn Ngôn.
Chẳng lẽ Trúc Sanh vẫn sẽ đi theo con đường của mình, ở bên Khương Tấn Ngôn?
Thang Tuyết gửi tin nhắn cho người đại diện: “Kiếp tục kích động phong trào tẩy chay bộ phim này đi.”
Cho dù không thể khiến Trang Nghị áp lực mà thay đổi diễn viên, nhưng có thể khiến trạng thái của Trúc Sanh không tốt, một khi có áp lực, sẽ diễn không tốt, cho dù Trang Nghị có nhất quyết giữ Trúc Sanh lại, cũng sẽ khiến những người khác bất mãn.
Nói không chừng Trang Nghị sẽ tước bỏ vị trí nữ chính của Trúc Sanh.
Thang Tuyết không mong chờ mình có thể trở thành nữ chính, chỉ cần không phải là Trúc Sanh là được.
Những nghi ngờ trên mạng càng lớn, áp lực của Trúc Sanh lại càng lớn.
Khương Tấn Ngôn vẫn còn đang mặc trang phục diễn, trên trán là một lọn tóc rũ xuống, khiến cho khí chất của Khương Tấn Ngôn càng thêm ưu việt, rõ ràng là một sát thủ, lại tỏa ra khí chất bình thản.
Thật là một sát thủ đẹp trai.
Khương Tấn Ngôn nói với Trúc Sanh: “Đừng nóng vội, càng nóng vội càng dễ mắc sai lầm.”
Trúc Sanh gật đầu, “Tôi biết.” Vai nữ chính này của cô vốn dĩ đã có nhiều người không phục, như hổ rình mồi, một khi cô biểu hiện không tốt, chỉ gặp phải những lời chỉ trích gấp bội.
Thang Tuyết nhìn thấy cảnh này, nắm chặt điện thoại, bọn họ, bọn họ thật sự sẽ ở bên nhau sao?
Bộ dạng Khương Tấn Ngôn phụ đạo Trúc Sanh bây giờ, giống với bộ dạng Khương Tấn Ngôn phụ đạo cô trước kia.
Không, Khương Tấn Ngôn còn thân mật với Trúc Sanh hơn, mà cô phải thật vất vả, dùng một chút thủ đoạn mới có thể tới gần Khương Tấn Ngôn, khiến Khương Tấn Ngôn nhìn tới mình.
Nhưng bây giờ Khương Tấn Ngôn lại chủ động tìm Trúc Sanh nói chuyện, giúp đỡ Trúc Sanh, khác biệt rất lớn, làm Thang Tuyết có chút căm giận.
Cho dù Khương Tấn Ngôn bây giờ có vô dụng, nhưng những thành tựu kiếp trước của hắn vẫn in đậm trong đầu Thang Tuyết, nhìn thấy Trúc Sanh leo lên người Khương Tấn Ngôn, Thang Tuyết vẫn không vui.
“Cô Thang, chuẩn bị tới lượt cô diễn, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.” Người phụ trách nói với Thang Tuyết.
Thang Tuyết lập tức dịu dàng lễ phép nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn anh.”
Đoàn làm phim có nhiều người nổi tiếng trong giới, trong đoàn làm phim như vậy không thể chơi trò chèn ép được, không chỉ không thể chơi, cô còn phải tẩy trắng những tai tiếng trên mạng gần đây.
“Quá giống.” Đạo diễn Trang nhìn Thang Tuyết diễn, thần thái cùng một số cử chỉ đều rất giống, mọi người ở đây đều nhìn ra, ánh mắt nhìn Trúc Sanh có chút vi diệu.
Khương Tấn Ngôn rất nghi hoặc, tại sao lại giống như vậy, giữa Thang Tuyết và Trúc Sanh còn có mối hận cũ, Trúc Sanh cũng không thể đi bắt chước phong cách của người có mâu thuẫn với mình đi.
Trúc Sanh bị mọi người dùng ánh mắt khác thường đánh giá, cô nhìn Thang Tuyết chằm chằm, nghiêm túc xem Thang Tuyết diễn.
Chờ đến khi Thang Tuyết diễn xong rồi, Trúc Sanh vẫn còn đang âm thầm suy nghĩ, Thang Tuyết đi tới trước mặt Trúc Sanh, nói: “Tuy rằng bắt chước có thể nhanh chóng nâng cao kỹ thuật diễn xuất, là đường tắt, nhưng đi đường tắt sẽ không thể đột phá được.”
Cô lấy thân phận tiền bối mà đứng trên cao nhìn xuống dạy dỗ hậu bối.
“Cảm ơn tiền bối Thang Tuyết đã dạy dỗ.” Trúc Sanh nở nụ cười xán lạn với Thang Tuyết, không chút khói mù, nhẹ nhàng tự tại, lại khiến ánh mắt Thang Tuyết tối sầm.
Sao cô còn có thể cười được, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị đuổi khỏi đoàn phim.
Thang Tuyết đột nhiên nói: “Lúc cô đóng phim còn giúp Khương Tấn Ngôn trông đứa trẻ, cô đủ thời gian để cân nhắc kịch bản sao?”
Trúc Sanh liếc mắt đánh giá khuôn mặt Thang Tuyết, nụ cười có chút nghiền ngẫm, nói: “Không đâu, Mỹ Bảo là đứa trẻ rất đáng yêu, nhìn thấy con bé, mọi phiền não của tôi đều tan biến.”
Thang Tuyết:……
Thật là rẻ tiền!
Vội vàng muốn làm mẹ kế của người ta.
Trên đời này có nhiều đàn ông như vậy, sao cứ nhất định phải là Khương Tấn Ngôn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất