Chương 14: Thổ lộ
Ông A mấy năm trước có ghé lại khu Ngọc Nữ, Minh Tinh cũng là người được ông ta chọn để phục vụ và cũng là người mà bị ông hành xác tê dại hết cả người. Hôm nay ông ghé lại để có dịp gặp được người đẹp Minh Tinh, lâu rồi ông không chơi chắc có vẻ thiếu hơi gái lắm nhỉ?
" Bà kêu Minh Tinh ra tiếp tôi. "
" Vâng vâng có liền cho ông đây đại gia của tôi. "
Bà Dung mặt mày tươi tắn hẳn ra. Ông ấy giàu nên mỗi lần gặp được ông bà Dung như là gặp được tiền vậy. Minh Tinh từ bên trong bước ra, nhìn khuôn mặt già ấy cô cũng đã biết ông là người mà hành hạ cô thương tích đầy mình, cô hít một hơi thật sâu rồi nở một nụ cười đi lại ngồi sát bên ông ta.
" Lâu rồi anh không đến đây, em nhớ anh lắm đó. "
" Rồi rồi anh xin lỗi, bây giờ anh ghé lại để chiều cục cưng của anh nè. "
" Hôm nay em có hứng, nên em sẽ làm cho anh lên mây. "
Giọng nói yểu điệu, bàn tay vuốt ve từ trên xuống dưới, xoa dịu rót mật vào tai ông A. Mắt ông sáng lóa khi thấy được cô, cô mặc đầm hai dây và lộ rõ phần lưng thon dài trắng nõn ấy làm cho ông A phải xuýt xoa, tựa vào cổ hít những hương thơm trên cơ thể người đẹp quả thật rất ngon mà còn vừa miệng.
Ông ta nhìn bà Dung rồi ngoắc đầu ngỏ ý chuẩn bị phòng, ngồi ở ngoài sảnh trò chuyện trót rượi một hồi thì cũng đã đến công đoạn hưng phấn. Tay ông ta ôm qua eo cô, Minh Tinh thì đỡ ông vào phòng vì ông ấy có vẻ hơi mơ màng vì có chút men. Một căng phòng với hai con người đang nóng bổng, Minh Tinh đẩy ông A xuống, cởi những nút áo của ông ta. Ông A chỉ biết nằm im hưởng thụ sự sung sướng này.
" Anh cứ nằm im đi nhé, cứ để em lo. "
Minh Tinh ngồi lên người ông, nói nhỏ vào tai làm cho ông mê hoặc, không quên tặng cho ông một nụ hôn sâu. Cô cởi chiếc quần đang còn dang dở ấy, cậu bé của ông ta không biết lúc nào đã ngóc đầu dậy chào cô. Cô xoa bóp " cục cưng " của ông ta, nâng niu khiến ông cũng phải rên rỉ trong dục vọng. Từ đâu đó, Minh Tinh rút con dao ra và thủ tiêu cái đó của ông, khiến ông ấy cũng phải giật mình la hét trong vô vọng, cô ngồi lên người ông từng nhát dao đâm thẳng vào ngực, máu văng tung tóe thấm đẫm vào chiếc váy màu trắng cô đang mặc.
" Hôm nay tôi phải trả thù, đồ lão già ghê tởm. Này thì đánh tôi, này thì hành hạ tôi, ông hãy chết đi cáo già!! "
Cô vừa đâm vừa xõa cơn giận vào ông. Ông A chết không nhắm mắt, máu loang khắp miếng ga giường, bây giờ nhìn xung quanh chỉ là mùi máu tanh kinh tởm của ông. Sau khi trút giận xong, cô lau những vết máu trên mặt và cả bàn tay, không quên dọn sạch hiện trường một cách sạch sẽ, Minh Tinh lấy cuộn băng keo gần đó cố gắng hết sức cuộn tròn ông lại và dán lại thật chắc chắn. Cô để ông ấy vào một chiếc va li ở dưới gầm giường. Lấy trong tủ một bộ đồ mới để mặc và chuẩn bị kéo chiếc va li đi phân hủy, vì bà Dung không biết bà ấy đã đi đâu nên cô rất dễ dàng mà hoàn thành một cách dễ dàng.
Khi xong nhiệm vụ cô lấy hết tiền trong bóp của ông, xem như là tiền đền bù những vết thương đau đớn ấy ông gây ra cho cô. Tầm lát sau thì bà Dung đã về, bà còn hỏi tình hình ông A đã về chưa? Ông đã trả tiền chưa?
" Dạ đây là tiền ông ấy trả con ạ, má thấy hôm nay con có giỏi không. "
" Nay con gà chiến của má giỏi đó, thôi con gái cưng đi nghỉ ngơi rồi làm đẹp đi nha, để má kêu người làm mì ý cho con. "
Bà Dung cưng nựng hôn vào má của cô cười tít cả mắt. Cô cũng diễn chung với bà ấy mà cười tươi rồi gật gù ngoan ngoãn, khi bà Dung rời đi cô nhìn theo bóng lưng ấy mà cười khinh, cô lấy tay chùi đi vết hôn dơ bẩn ấy trên mặt mình rồi mau chóng về phòng.
Minh Tinh về phòng nhìn thấy Na Li nằm trên giường trông có vẻ mệt mỏi, cô gọi thì Na Li cũng không trả lời. Cô tiến lại dò xét mà thuận tay sờ lên trán xem nhiệt độ của Na Li. Bất ngờ khi thấy cô đã bệnh nữa rồi, Minh Tinh lay người Na Li thì cô cũng chịu ngồi dậy rất mệt mỏi.
" Em kêu chị có gì không. "
" Chị bệnh rồi. "
" Hmm không sao đâu, vài ngày nữa sẽ khỏe ấy mà. "
Minh Tinh liền đứng dậy đi vào bếp nấu cháo thịt cho cô. Tốc độ cô làm rất nhanh nên nhìn qua nhìn lại tô cháo thơm phức đã trước mặt Na Li.
" Ăn đi. "
" Um...chị cám ơn em."
Minh Tinh đút cho cô nhưng cũng im lặng không nói gì, Na Li vừa ăn vừa nhìn khuôn mặt vô cảm ấy mà ấy nấy không biết làm gì.
" Minh Tinh này, em có biết mấy bữa nay em đã phớt lờ chị không. Em hãy nói cho chị biết chị đã làm gì sai mà để cho em ghét chị đến như vậy không em, chị rất khó chịu khi thấy em không còn đối xử với chị như trước nữa, chị rất buồn đó em có biết không? Chị rất đau, chị đau ở đây này..."
Cô vừa than trách vừa chỉ vào ngực bên trái, Minh Tinh nghe thế thì chỉ ngậm ngùi im lặng một lúc rồi mới cất tiếng hồi đáp.
" Lọ thuốc là như thế nào?"
" Em đã biết rồi sao..."
" Đúng. Tôi đã biết tất cả chuyện của chị và bà già ấy, tôi thật thất vọng khi chị nghe lời xấu xa của bà Dung mà muốn hạ độc tôi!! "
" Minh Tinh à không phải như em nghĩ đâu. Em cho chị giải thích được không em..."
Na Ni ấy nấy nắm tay cô, xin cô có thể cho Na Li một cơ hội giải thích một cách rõ ràng, tránh lại bị cô hiểu lầm rồi oan cho Na Li.
" Đúng thật là bà ấy đưa lọ thuốc để giết em. Nhưng trong đầu chị không nghĩ đến chuyện giết em."
" Chứ suy nghĩ của chị là gì? "
" Chị tính thay vì làm điều đó với em thì chị sẽ làm ngược lại với bà ấy. Trong thâm tâm chị cũng đã rất thù bà ấy, mấy năm chị sống trong đây bị bà ấy răng đe làm những chuyện thất đức, thật sự chị rất muốn được thoải mái, chị chỉ muốn được làm một người bình thường như bao cô kỹ nữ kia. Nhưng bà ấy ràng buộc chị đủ điều, hâm dọa chị mọi thứ. Chị rất mệt Minh Tinh à..."
Minh Tinh nghe thế thì cũng hiểu ra mọi chuyện, cô chườm tới ôm Na Li và khóc. Cô thật hối hận khi đã hiểu lầm cô suốt mấy bữa nay.
" Em xin lỗi...sao chị không nói sớm hơn."
" Chị rất muốn nói nhưng em cứ phớt lờ chị nên chị không biết phải làm sao. "
" Hic...em xin lỗi, em đã hiểu lầm chị rồi. "
" Ngoan nín đi chị không trách em. Em nín đi đừng khóc nữa chị thương em nha."
Dỗ một hồi thì con mèo con cũng chịu nín, nhưng cô vẫn đang thắc mắc hành động chỉ vào tim lúc nãy của Na Li là gì.
" Mà lúc nãy...sao chị lại chỉ vào tim ạ."
" Chị...chị..."
" Chị nói đi mà, chị đừng có giấu em nữa. "
" Chị...chị thích em, chị rất thích em. Không phải chỉ thích mà chị còn yêu em nữa Minh Tinh à. "
Na Li nắm bàn tay ấy mà thổ lộ tình cảm tận sâu trong đáy lòng của cô, bao nhiêu năm âm thầm nay cô đã can đảm thổ lộ được tình cảm ấy, cô không quan tâm nữ với nữ yêu nhau. Cô chỉ theo cảm xúc mà cảm nhận được trái tim của cô đang hướng về đâu mà thôi.
" Nhưng mà chị à...em chỉ xem chị như là một người chị ruột của em vậy, em rất quý chị em cũng rất thương chị, nhưng nói về muốn tiến thêm mối quan hệ thì em nghĩ là..."
" Không sao. Chị hiểu mà, chỉ cần được bên em chị cũng mãn nguyện ngồi. "
" Chị đừng buồn em nha, em sẽ luôn bên chị mà. "
Minh Tinh xoa dịu bên má của cô xem như là lời từ chối vừa là lời an ủi ấy, Na Li cũng nắm lấy bàn tay đang xoa dịu trên gương mặt mình mà nở một nụ cười hạnh phúc, hạnh phúc vì đã nói hết những tâm tư, hạnh phúc vì Minh Tinh cũng đã hiểu được tình cảm của cô. Minh Tinh có phần e ngại nên rút tay về lấy cớ là đi tiếp khách.
" Chị ăn xong rồi uống thuốc đi nhé, em đi làm tiếp đây. "
" Chị biết rồi mà, thôi em đi đi."
" Bà kêu Minh Tinh ra tiếp tôi. "
" Vâng vâng có liền cho ông đây đại gia của tôi. "
Bà Dung mặt mày tươi tắn hẳn ra. Ông ấy giàu nên mỗi lần gặp được ông bà Dung như là gặp được tiền vậy. Minh Tinh từ bên trong bước ra, nhìn khuôn mặt già ấy cô cũng đã biết ông là người mà hành hạ cô thương tích đầy mình, cô hít một hơi thật sâu rồi nở một nụ cười đi lại ngồi sát bên ông ta.
" Lâu rồi anh không đến đây, em nhớ anh lắm đó. "
" Rồi rồi anh xin lỗi, bây giờ anh ghé lại để chiều cục cưng của anh nè. "
" Hôm nay em có hứng, nên em sẽ làm cho anh lên mây. "
Giọng nói yểu điệu, bàn tay vuốt ve từ trên xuống dưới, xoa dịu rót mật vào tai ông A. Mắt ông sáng lóa khi thấy được cô, cô mặc đầm hai dây và lộ rõ phần lưng thon dài trắng nõn ấy làm cho ông A phải xuýt xoa, tựa vào cổ hít những hương thơm trên cơ thể người đẹp quả thật rất ngon mà còn vừa miệng.
Ông ta nhìn bà Dung rồi ngoắc đầu ngỏ ý chuẩn bị phòng, ngồi ở ngoài sảnh trò chuyện trót rượi một hồi thì cũng đã đến công đoạn hưng phấn. Tay ông ta ôm qua eo cô, Minh Tinh thì đỡ ông vào phòng vì ông ấy có vẻ hơi mơ màng vì có chút men. Một căng phòng với hai con người đang nóng bổng, Minh Tinh đẩy ông A xuống, cởi những nút áo của ông ta. Ông A chỉ biết nằm im hưởng thụ sự sung sướng này.
" Anh cứ nằm im đi nhé, cứ để em lo. "
Minh Tinh ngồi lên người ông, nói nhỏ vào tai làm cho ông mê hoặc, không quên tặng cho ông một nụ hôn sâu. Cô cởi chiếc quần đang còn dang dở ấy, cậu bé của ông ta không biết lúc nào đã ngóc đầu dậy chào cô. Cô xoa bóp " cục cưng " của ông ta, nâng niu khiến ông cũng phải rên rỉ trong dục vọng. Từ đâu đó, Minh Tinh rút con dao ra và thủ tiêu cái đó của ông, khiến ông ấy cũng phải giật mình la hét trong vô vọng, cô ngồi lên người ông từng nhát dao đâm thẳng vào ngực, máu văng tung tóe thấm đẫm vào chiếc váy màu trắng cô đang mặc.
" Hôm nay tôi phải trả thù, đồ lão già ghê tởm. Này thì đánh tôi, này thì hành hạ tôi, ông hãy chết đi cáo già!! "
Cô vừa đâm vừa xõa cơn giận vào ông. Ông A chết không nhắm mắt, máu loang khắp miếng ga giường, bây giờ nhìn xung quanh chỉ là mùi máu tanh kinh tởm của ông. Sau khi trút giận xong, cô lau những vết máu trên mặt và cả bàn tay, không quên dọn sạch hiện trường một cách sạch sẽ, Minh Tinh lấy cuộn băng keo gần đó cố gắng hết sức cuộn tròn ông lại và dán lại thật chắc chắn. Cô để ông ấy vào một chiếc va li ở dưới gầm giường. Lấy trong tủ một bộ đồ mới để mặc và chuẩn bị kéo chiếc va li đi phân hủy, vì bà Dung không biết bà ấy đã đi đâu nên cô rất dễ dàng mà hoàn thành một cách dễ dàng.
Khi xong nhiệm vụ cô lấy hết tiền trong bóp của ông, xem như là tiền đền bù những vết thương đau đớn ấy ông gây ra cho cô. Tầm lát sau thì bà Dung đã về, bà còn hỏi tình hình ông A đã về chưa? Ông đã trả tiền chưa?
" Dạ đây là tiền ông ấy trả con ạ, má thấy hôm nay con có giỏi không. "
" Nay con gà chiến của má giỏi đó, thôi con gái cưng đi nghỉ ngơi rồi làm đẹp đi nha, để má kêu người làm mì ý cho con. "
Bà Dung cưng nựng hôn vào má của cô cười tít cả mắt. Cô cũng diễn chung với bà ấy mà cười tươi rồi gật gù ngoan ngoãn, khi bà Dung rời đi cô nhìn theo bóng lưng ấy mà cười khinh, cô lấy tay chùi đi vết hôn dơ bẩn ấy trên mặt mình rồi mau chóng về phòng.
Minh Tinh về phòng nhìn thấy Na Li nằm trên giường trông có vẻ mệt mỏi, cô gọi thì Na Li cũng không trả lời. Cô tiến lại dò xét mà thuận tay sờ lên trán xem nhiệt độ của Na Li. Bất ngờ khi thấy cô đã bệnh nữa rồi, Minh Tinh lay người Na Li thì cô cũng chịu ngồi dậy rất mệt mỏi.
" Em kêu chị có gì không. "
" Chị bệnh rồi. "
" Hmm không sao đâu, vài ngày nữa sẽ khỏe ấy mà. "
Minh Tinh liền đứng dậy đi vào bếp nấu cháo thịt cho cô. Tốc độ cô làm rất nhanh nên nhìn qua nhìn lại tô cháo thơm phức đã trước mặt Na Li.
" Ăn đi. "
" Um...chị cám ơn em."
Minh Tinh đút cho cô nhưng cũng im lặng không nói gì, Na Li vừa ăn vừa nhìn khuôn mặt vô cảm ấy mà ấy nấy không biết làm gì.
" Minh Tinh này, em có biết mấy bữa nay em đã phớt lờ chị không. Em hãy nói cho chị biết chị đã làm gì sai mà để cho em ghét chị đến như vậy không em, chị rất khó chịu khi thấy em không còn đối xử với chị như trước nữa, chị rất buồn đó em có biết không? Chị rất đau, chị đau ở đây này..."
Cô vừa than trách vừa chỉ vào ngực bên trái, Minh Tinh nghe thế thì chỉ ngậm ngùi im lặng một lúc rồi mới cất tiếng hồi đáp.
" Lọ thuốc là như thế nào?"
" Em đã biết rồi sao..."
" Đúng. Tôi đã biết tất cả chuyện của chị và bà già ấy, tôi thật thất vọng khi chị nghe lời xấu xa của bà Dung mà muốn hạ độc tôi!! "
" Minh Tinh à không phải như em nghĩ đâu. Em cho chị giải thích được không em..."
Na Ni ấy nấy nắm tay cô, xin cô có thể cho Na Li một cơ hội giải thích một cách rõ ràng, tránh lại bị cô hiểu lầm rồi oan cho Na Li.
" Đúng thật là bà ấy đưa lọ thuốc để giết em. Nhưng trong đầu chị không nghĩ đến chuyện giết em."
" Chứ suy nghĩ của chị là gì? "
" Chị tính thay vì làm điều đó với em thì chị sẽ làm ngược lại với bà ấy. Trong thâm tâm chị cũng đã rất thù bà ấy, mấy năm chị sống trong đây bị bà ấy răng đe làm những chuyện thất đức, thật sự chị rất muốn được thoải mái, chị chỉ muốn được làm một người bình thường như bao cô kỹ nữ kia. Nhưng bà ấy ràng buộc chị đủ điều, hâm dọa chị mọi thứ. Chị rất mệt Minh Tinh à..."
Minh Tinh nghe thế thì cũng hiểu ra mọi chuyện, cô chườm tới ôm Na Li và khóc. Cô thật hối hận khi đã hiểu lầm cô suốt mấy bữa nay.
" Em xin lỗi...sao chị không nói sớm hơn."
" Chị rất muốn nói nhưng em cứ phớt lờ chị nên chị không biết phải làm sao. "
" Hic...em xin lỗi, em đã hiểu lầm chị rồi. "
" Ngoan nín đi chị không trách em. Em nín đi đừng khóc nữa chị thương em nha."
Dỗ một hồi thì con mèo con cũng chịu nín, nhưng cô vẫn đang thắc mắc hành động chỉ vào tim lúc nãy của Na Li là gì.
" Mà lúc nãy...sao chị lại chỉ vào tim ạ."
" Chị...chị..."
" Chị nói đi mà, chị đừng có giấu em nữa. "
" Chị...chị thích em, chị rất thích em. Không phải chỉ thích mà chị còn yêu em nữa Minh Tinh à. "
Na Li nắm bàn tay ấy mà thổ lộ tình cảm tận sâu trong đáy lòng của cô, bao nhiêu năm âm thầm nay cô đã can đảm thổ lộ được tình cảm ấy, cô không quan tâm nữ với nữ yêu nhau. Cô chỉ theo cảm xúc mà cảm nhận được trái tim của cô đang hướng về đâu mà thôi.
" Nhưng mà chị à...em chỉ xem chị như là một người chị ruột của em vậy, em rất quý chị em cũng rất thương chị, nhưng nói về muốn tiến thêm mối quan hệ thì em nghĩ là..."
" Không sao. Chị hiểu mà, chỉ cần được bên em chị cũng mãn nguyện ngồi. "
" Chị đừng buồn em nha, em sẽ luôn bên chị mà. "
Minh Tinh xoa dịu bên má của cô xem như là lời từ chối vừa là lời an ủi ấy, Na Li cũng nắm lấy bàn tay đang xoa dịu trên gương mặt mình mà nở một nụ cười hạnh phúc, hạnh phúc vì đã nói hết những tâm tư, hạnh phúc vì Minh Tinh cũng đã hiểu được tình cảm của cô. Minh Tinh có phần e ngại nên rút tay về lấy cớ là đi tiếp khách.
" Chị ăn xong rồi uống thuốc đi nhé, em đi làm tiếp đây. "
" Chị biết rồi mà, thôi em đi đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất