Lên Giường Cùng Sói

Chương 69: Anh Duật Chị Ngôn Nửa Đêm Thám Hiểm Tầng Hầm

Trước Sau
Trước đó, Cố Ngôn đã vào hỏi người giúp việc một câu, đó là bà ta có nhìn rõ khuôn mặt của người thai phụ vào chiều hôm đó không, không chỉ là bóng lưng của thai phụ.

Mà lời của người giúp việc đã làm cho suy đoán của Cố Ngôn trở nên chắc chắn hơn.

Sau khi suy nghĩ kỹ, bà ta xác nhận rằng mình không nhìn thấy trực tiếp khuôn mặt của thai phụ, chỉ nhìn thấy bóng lưng.

Vì vậy, vào thời điểm đó, thai phụ đã chết.

Thai phụ mà người giúp việc nhìn thấy là "cô bạn thân" mặc bộ đồ của cô ấy, đeo một cái bụng giả để đóng vai.

Toàn bộ quá trình này thực sự rất kinh hoàng, nhưng để khiến tất cả hoàn toàn rõ ràng chỉ còn thiếu một vấn đề, chỉ cần giải quyết, tất cả sẽ trở nên dễ dàng hơn.

"Thời gian tạm giam và thẩm vấn chỉ có hai mươi bốn giờ, nếu sau thời gian này chúng ta vẫn chưa có bằng chứng rõ ràng, chúng ta sẽ phải thả anh ta ra." Lục Nguyên lại nói.

Không thể phủ nhận rằng Lý Trường Vũ thực sự là một tay gây án tỉ mỉ, mỗi bước đi đều chặt chẽ, nếu không phải trong quá trình điều tra, phát hiện ra giọt nước đọng lạnh, thật sự khó để nghi ngờ đến anh ta.

Cố Ngôn trông bề ngoài có vẻ bình tĩnh, nhưng bên trong cô cũng lo lắng, bởi vì ai cũng biết rằng người đàn ông này chính là một con quỷ!

Một khi đã thả ra, hắn chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội để bỏ chạy, kẻ không có giới hạn như vậy, không ai biết hắn sẽ làm ra điều gì kinh khủng...!

Trong đầu Cố Ngôn có vô vàn ý nghĩ, cuối cùng cô nói một câu:

"Tôi đi ra ngoài một chút, đừng làm phiền tôi."



Mắt thấy có thể đưa hắn ra trước công lý ngay bây giờ, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi, cô nhất định sẽ không từ bỏ.

Sau khi cô rời khỏi, Thẩm Duật và Lục Nguyên nhìn nhau, lần đầu tiên họ hiểu rõ nhau đến như vậy, không ai đi tới làm phiền cô.

Sau một cuộc thẩm vấn nữa, bầu trời bên ngoài đã nhuốm màu đen.

Trăng lạnh treo cao trên trời, vài ngôi sao lấp lánh lơ lửng trên không trung.

Một cơn gió đột ngột thổi đến, lá cây trong sân trường xào xạc, những thân cây cao ngất nằm dưới ánh trăng lạnh lẽo, tạo ra những bóng cây rải rác trên mặt đất. Tiếng ve râm ran từ bên trong cỏ, làm cho đêm trở nên yên bình.

Cố Ngôn ngồi yên trên chiếc xe lăn, hơi nhắm hai mắt, không nghĩ về điều gì cả.

Sau một thời gian làm việc mệt mỏi, cô cần phải để tâm trí trống trải, có lẽ mới có thể tiếp cận đến sự thật.

Theo lý thuyết, người bạn thân chắc chắn đã rời khỏi vào chiều tối, vậy cô ta đã rời đi như thế nào? Khi nào cô ta rời đi?

Camera an ninh ở cổng khu nhà không ghi lại hình ảnh, có nghĩa là cô ta có thể đã rời đi bằng ô tô.

Nhưng dù đi bằng ô tô, đó cũng phải là ô tô của Lý Trường Vũ.

Dù sao, việc này cũng liên quan đến vụ án mạng.

Nhưng người giúp việc và Lý Trường Vũ đã cùng nhau rời khỏi, đi bằng chiếc xe của anh ta. Nếu cô ta ở trong xe, làm sao người giúp việc không biết được...?



Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, Cố Ngôn nghĩ đến điều gì đó, mở to đôi mắt!

Cô biết rồi!

Thẩm Duật đang ở trong đại sảnh, nhưng vào lúc này đột nhiên anh nghe thấy cô dùng sức bình sinh hét lớn:

"Thẩm Duật!"

Hay thật, đây là lần đầu tiên anh nghe cô kêu lớn như vậy.

Thẩm Duật nhanh chóng sải bước đi tới, Cố Ngôn nhanh chóng nói với anh:

"Nhanh, chúng ta đi ra ngoài một chút, đến dưới tòa nhà công ty của Lý Trường Vũ!"

Nói cụ thể hơn, là đến tầng hầm gửi xe dưới tòa nhà công ty của hắn.

Trong cốp xe của hắn, chắc chắn có thứ gì đó!

Khi Lục Nguyên nghe thấy tiếng đi ra, nhìn thấy Cố Ngôn hạ cửa sổ xe, nói với mình:

"Đã tìm thấy bằng chứng, hãy theo dõi anh ta cho đến khi chúng tôi quay lại!"

Chắc chắn sẽ quay lại trước khi thả hắn ra, đưa hắn đến bước đường tử!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau