Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 149
Những lời mà Hoàng Tuyết nói ra đều là sự thật không thể chối bỏ suốt những năm qua Hoàng Tuyết đã luôn muốn nói,Hạ Vũ có công sinh Hoàng Băng và Hoàng Tuyết ra nhưng chưa từng nuôi nấng bọn họ đàng hoàng,Hạ Vũ gặp Hoàng Tuyết thì chỉ có học hành và tiền,gặp Hoàng Băng thì buộc Hoàng Băng phải học thật nhiều đến nỗi khiến Hoàng Băng quên đi bản thân muốn gì.
Hạ Vũ bị những lời đó của Hoàng Tuyết công kích nhưng vẫn không cảm thấy thấy xấu hổ mà quát lớn:
“Tao sinh bọn mà ra thì đó là điều đương nhiên bọn mày phải làm để trả lại cho tao,hai đứa bọn mày đứa nào đứa nấy đều bất hiếu như nhau”
Hoàng Thiên nghe những lời ả nói khiến tài gã vô cùng chướng những lời nói khó nghe gã không muốn đôi co với những hạng người như này nữa, Hoàng Thiên đi về phía của Hạ Vũ với gương mặt sắc lạnh khiến ả ta sợ hãi vô thức lùi về sau, Hoàng Thiên trực tiếp nắm lấy cổ của Hạ Vũ sau đó ném thẳng ả ta xuống biển lạnh nhạt nói:
“Tự xuống đó mà nếm thử đi”
Hoàng Thiên quay lại nhìn Hoàng Tuyết và Thư ký Vy nói:
“Những người còn lại cũng ném hết xuống biển đi”
Nghe đến đây những người bắt tay với Hạ Vũ chì chiết Ôn Tuyền ban nãy liền bàng hoàng, Phương phu nhân liền lên tiếng:
“Tôi không cố ý đâu thưa Hoàng Tổng, ngài,…”
Bà ta chưa nói hết thì đã bị đàn em của Hoàng Thiên bịt miệng sau đó ném thẳng xuống biển, trợ lý Úc tức giận nói:
“Tôi là người của Úc Thị các người không được chạm vào,…”
Hoàng Thiên nhìn trợ lý Úc gằn giọng:
“Úc Thị là cái thá gì trong mắt tao,bọn mày động đến giới hạn của tao thì phải biết cách gánh hậu quả”
Hoàng Thiên vừa dứt lời thì đã trực tiếp nắm lấy áo trợ lý Úc rồi ném thẳng hắn ta xuống biển như những người còn lại cũng chung số phận,Hàn Lãng đứng bên cạnh mà rầu rĩ “Tên này lên cơn điên thì chẳng ai cản nổi “.
Sau khi mọi chuyện được giải quyết xong thì mọi người cũng chẳng ai dám bàn tán về chuyện này, Hoàng Thiên cực kỳ tức giận đi thẳng đến chỗ của Úc Tổng và Phương Tổng để nói chuyện,bọn họ đã phải đến tận nơi để xin lỗi Ôn Tuyền nếu không Hoàng Thiên thật sự sẽ ra tay giết người.
Cho tới 9 giờ tối cuộc họp cũng bắt đầu nhưng vẫn chưa thấy bốn người Ôn Dương tới nên,Hàn Lãng và Hoàng Thiên có chút sốt ruột,một người đàn ông tuổi đã trung niên với chòm râu và mái tóc bạc màu ngồi ở vị trí đầu của cái bàn hình chữ nhật khổng lồ - Tống An Ca lên tiếng:
“Hình như vẫn có người chưa tới đủ thì phải,ta nghe bảo rằng Hoàng Thị và Hàn Thị vẫn còn thiếu người”
Hàn Lãng không cảm xúc ngồi ở vị trí gần với Tống An Ca đáp:
“Cuộc họp cứ bắt đầu bình thường là được dù sao cũng là cho người kế thừa giao lưu, cũng không có gì quan trọng đến trễ một chút cũng không sao”
Tống Diễn Ca ngồi đối diện Hàn Lãng nói:
“Buổi tiệc quan trọng lại đến trễ xem ra giáo dục trong nhà cũng chẳng ra gì”
Hoàng Thiên liền gắt gỏng lên tiếng:
“Bọn nhỏ có chút ham chơi thôi!!!Dù sao cũng là trẻ con chơi nhiều một chút mới tốt”
Tống Diễn Ca nhìn qua những người kế thừa đang ngồi một bàn khác ở bên kia nghĩ “Bây giờ thì các người tính thế nào đây,con của các người đang được Húc Minh Yên giữ lại các ngươi nghĩ có thể làm được gì đây”.Tống An Ca nhìn bọn họ lại nhìn những người thừa kế nghĩ “Không có bất kỳ đứa nào nổi bật,kể cả bốn đưa đang được Tống Diễn Ca bắt giữ cũng không có đứa nào khiến ta cảm thấy bị uy hiếp “.“Nhưng người bên phía tên Tống Diễn Ca lại muốn ta cẩn thận với một đám không nổi trội này là có ý gì,một đám nhóc cũng không xử lý được,quá vô dụng rồi”.
Thanh Bang Chủ quay sang nhìn Hoàng Thiên hỏi:
“Cuộc họp bị trễ rồi sao con của các vị còn chưa đến đủ,đây là quá xem thường những bậc tiền bối như chúng ta rồi”
Long Bang cũng lên tiếng:
“Đúng là quá xem thường các bậc tiền bối, chúng ta vậy mà phải ngồi đợi một đám nhóc “
Hà Bang lên tiếng nói đỡ:
“Trẻ con dễ mắc sai lầm cứ bình tĩnh trước đã đợi thêm một lúc đi”
Xà Bang lên tiếng:
“Không thể đây là không tôn trọng rồi, không có giáo dục gì hết”
“BẰNG”
Một tiếng súng được nổ ra viên đạn sượt ngang mặt Xà Bang Chủ khiến hắn ta phải rùng mình,đưa mắt nhìn Ôn Tuyền đang thản nhiên để ngón trỏ vào ngay cò súng mà xoay xoay khẩu súng,Ôn Tuyền nhìn Xà Bang Chủ cười nhẹ nói:
“Xin lỗi ta bị trượt tay”
Xà Bang Chủ tức giận đập mạnh bàn nói lớn:
“Ngươi có ý gì hả!!!”
Gương mặt xinh đẹp của Ôn Tuyền hơi nghiên lại, tắt đi nụ cười ánh mắt màu tím loé lên sự nguy hiểm gương mặt cũng dần xám lại giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến người khác lạnh thấu xương:
“Chắc các vị không muốn ta quậy một lần nữa đâu nhỉ!!Lần trước ta chỉ mới quậy một lần vẫn chưa đã đâu!!!”
Hạ Vũ bị những lời đó của Hoàng Tuyết công kích nhưng vẫn không cảm thấy thấy xấu hổ mà quát lớn:
“Tao sinh bọn mà ra thì đó là điều đương nhiên bọn mày phải làm để trả lại cho tao,hai đứa bọn mày đứa nào đứa nấy đều bất hiếu như nhau”
Hoàng Thiên nghe những lời ả nói khiến tài gã vô cùng chướng những lời nói khó nghe gã không muốn đôi co với những hạng người như này nữa, Hoàng Thiên đi về phía của Hạ Vũ với gương mặt sắc lạnh khiến ả ta sợ hãi vô thức lùi về sau, Hoàng Thiên trực tiếp nắm lấy cổ của Hạ Vũ sau đó ném thẳng ả ta xuống biển lạnh nhạt nói:
“Tự xuống đó mà nếm thử đi”
Hoàng Thiên quay lại nhìn Hoàng Tuyết và Thư ký Vy nói:
“Những người còn lại cũng ném hết xuống biển đi”
Nghe đến đây những người bắt tay với Hạ Vũ chì chiết Ôn Tuyền ban nãy liền bàng hoàng, Phương phu nhân liền lên tiếng:
“Tôi không cố ý đâu thưa Hoàng Tổng, ngài,…”
Bà ta chưa nói hết thì đã bị đàn em của Hoàng Thiên bịt miệng sau đó ném thẳng xuống biển, trợ lý Úc tức giận nói:
“Tôi là người của Úc Thị các người không được chạm vào,…”
Hoàng Thiên nhìn trợ lý Úc gằn giọng:
“Úc Thị là cái thá gì trong mắt tao,bọn mày động đến giới hạn của tao thì phải biết cách gánh hậu quả”
Hoàng Thiên vừa dứt lời thì đã trực tiếp nắm lấy áo trợ lý Úc rồi ném thẳng hắn ta xuống biển như những người còn lại cũng chung số phận,Hàn Lãng đứng bên cạnh mà rầu rĩ “Tên này lên cơn điên thì chẳng ai cản nổi “.
Sau khi mọi chuyện được giải quyết xong thì mọi người cũng chẳng ai dám bàn tán về chuyện này, Hoàng Thiên cực kỳ tức giận đi thẳng đến chỗ của Úc Tổng và Phương Tổng để nói chuyện,bọn họ đã phải đến tận nơi để xin lỗi Ôn Tuyền nếu không Hoàng Thiên thật sự sẽ ra tay giết người.
Cho tới 9 giờ tối cuộc họp cũng bắt đầu nhưng vẫn chưa thấy bốn người Ôn Dương tới nên,Hàn Lãng và Hoàng Thiên có chút sốt ruột,một người đàn ông tuổi đã trung niên với chòm râu và mái tóc bạc màu ngồi ở vị trí đầu của cái bàn hình chữ nhật khổng lồ - Tống An Ca lên tiếng:
“Hình như vẫn có người chưa tới đủ thì phải,ta nghe bảo rằng Hoàng Thị và Hàn Thị vẫn còn thiếu người”
Hàn Lãng không cảm xúc ngồi ở vị trí gần với Tống An Ca đáp:
“Cuộc họp cứ bắt đầu bình thường là được dù sao cũng là cho người kế thừa giao lưu, cũng không có gì quan trọng đến trễ một chút cũng không sao”
Tống Diễn Ca ngồi đối diện Hàn Lãng nói:
“Buổi tiệc quan trọng lại đến trễ xem ra giáo dục trong nhà cũng chẳng ra gì”
Hoàng Thiên liền gắt gỏng lên tiếng:
“Bọn nhỏ có chút ham chơi thôi!!!Dù sao cũng là trẻ con chơi nhiều một chút mới tốt”
Tống Diễn Ca nhìn qua những người kế thừa đang ngồi một bàn khác ở bên kia nghĩ “Bây giờ thì các người tính thế nào đây,con của các người đang được Húc Minh Yên giữ lại các ngươi nghĩ có thể làm được gì đây”.Tống An Ca nhìn bọn họ lại nhìn những người thừa kế nghĩ “Không có bất kỳ đứa nào nổi bật,kể cả bốn đưa đang được Tống Diễn Ca bắt giữ cũng không có đứa nào khiến ta cảm thấy bị uy hiếp “.“Nhưng người bên phía tên Tống Diễn Ca lại muốn ta cẩn thận với một đám không nổi trội này là có ý gì,một đám nhóc cũng không xử lý được,quá vô dụng rồi”.
Thanh Bang Chủ quay sang nhìn Hoàng Thiên hỏi:
“Cuộc họp bị trễ rồi sao con của các vị còn chưa đến đủ,đây là quá xem thường những bậc tiền bối như chúng ta rồi”
Long Bang cũng lên tiếng:
“Đúng là quá xem thường các bậc tiền bối, chúng ta vậy mà phải ngồi đợi một đám nhóc “
Hà Bang lên tiếng nói đỡ:
“Trẻ con dễ mắc sai lầm cứ bình tĩnh trước đã đợi thêm một lúc đi”
Xà Bang lên tiếng:
“Không thể đây là không tôn trọng rồi, không có giáo dục gì hết”
“BẰNG”
Một tiếng súng được nổ ra viên đạn sượt ngang mặt Xà Bang Chủ khiến hắn ta phải rùng mình,đưa mắt nhìn Ôn Tuyền đang thản nhiên để ngón trỏ vào ngay cò súng mà xoay xoay khẩu súng,Ôn Tuyền nhìn Xà Bang Chủ cười nhẹ nói:
“Xin lỗi ta bị trượt tay”
Xà Bang Chủ tức giận đập mạnh bàn nói lớn:
“Ngươi có ý gì hả!!!”
Gương mặt xinh đẹp của Ôn Tuyền hơi nghiên lại, tắt đi nụ cười ánh mắt màu tím loé lên sự nguy hiểm gương mặt cũng dần xám lại giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến người khác lạnh thấu xương:
“Chắc các vị không muốn ta quậy một lần nữa đâu nhỉ!!Lần trước ta chỉ mới quậy một lần vẫn chưa đã đâu!!!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất