Thập Niên 80: Mua Nhà Làm Giàu

Chương 12:

Trước Sau
Tháng bảy, trời nóng thật đấy.

Uống xong nước ngọt, Lâm Du bắt đầu xem những thứ khác, cô lần lượt xem từng tủ trưng bày một.

Lâm Du trước tiên tiến đến một tủ thực phẩm, bên trong tủ bày đủ loại bánh quy, có bánh quy trứng nhỏ, bánh quy hình động vật, kẹo hoa quả, bánh ngọt, trong đó kẹo sữa Bạch Thỏ là nổi bật nhất, một đồng rưỡi một cân. Điều đáng ngạc nhiên là có thể mua lẻ, năm xu một viên.

Một túi bánh lớn giá ba đồng, thực sự rất lớn.

Những thứ này không cần tem phiếu, chỉ cần tiền.

Nhưng Lâm Du chỉ nhìn mà không có ý định mua, sau đó quay sang tủ trưng bày thứ hai.

Tủ trưng bày thứ hai bán nội y và băng vệ sinh cùng một số đồ dùng phụ nữ, nội y bây giờ khác với nội y sau này, còn khá bảo thủ, giống áo ba lỗ, Lâm Du cũng mặc loại này.

Hai đồng một cái, kiểu dáng tùy chọn, phần lớn là màu trắng và màu vàng nhạt. Băng vệ sinh thì màu sắc tươi sáng hơn, phần lớn là màu đỏ và màu mẫu đơn, một đồng hai một cái.

Lâm Du tiếp tục nhìn sang tủ trưng bày khác trong hợp tác xã, tủ bày bán dầu ăn, muối, xì dầu, giấm. Dầu đậu nành tám hào một cân, nhưng nếu mang theo chai thì tám hào, không có chai thì một đồng một túi. Giấm là hai hào, không có chai thì năm hào một túi, muối thì năm hào một túi.

Sau đó Lâm Du lại nhìn sang sữa mạch nha, năm đồng một hộp. Dây buộc tóc là năm xu một cái, hoa cài tóc là hai hào một cái, có đủ màu sắc.

Lâm Du từng uống sữa mạch nha loại này, rất ngon, hương vị sữa đậm đà.

Bên cạnh, nhân viên bán hàng thấy chỉ hỏi mà không mua, rất nhanh đã mất kiên nhẫn, nhưng cuối cùng vẫn nể mặt Tạ Quân Hiền ăn mặc thời thượng ở bên cạnh, không nói gì.

Lâm Du rất nhanh đã hiểu giá cả đại khái, tính toán trong đầu khoảng bao nhiêu tiền.

Cuối cùng cô mua hai mươi hộp diêm, năm hộp sữa mạch nha, mười túi muối, hai mươi dây buộc tóc và hoa cài tóc, loại hoa cài này đang thịnh hành, nghe nói ngôi sao điện ảnh cũng đeo loại này.



Nhưng Lâm Du không mua nhiều, ngoài ra cô còn mua năm cái nội y, năm cái băng vệ sinh. Mười cái vỏ gối, mười cái khăn mặt.

Cô chọn những loại có hoa văn sặc sỡ hơn, thêu các loại hoa mẫu đơn, hoa hồng, còn có chim uyên ương, đôi chim biểu tượng cho điềm lành hạnh phúc.

Cuối cùng cô còn mua hai mươi viên kẹo Bạch Thỏ, một cái đèn pin, tiêu tốn mười đồng, cô sợ đôi khi về muộn, đường không có đèn, không có ánh sáng thì không tốt.

Tất cả những thứ trên không cần tem phiếu, lặt vặt nhìn thì không nhiều, nhưng cộng lại thì đắt, đặc biệt là đối với Lâm Du bây giờ rất nghèo, đây là một khoản tiền lớn.

Khi lấy tiền từ túi ra, Lâm Du cảm thấy trái tim mình lạnh buốt.

Bảy mươi hai đồng!

Phải bỏ ra nhiều tiền như thế!

Tiền lương một tháng của cô còn chưa đến hai mươi, bây giờ một lần tiêu nhiều tiền như vậy...

Thật sự khiến Lâm Du đau lòng.

Nói thật, cô lớn đến vậy chưa bao giờ tiêu nhiều tiền như vậy...

“Nhắc nhở cô một chút, ở đây chúng tôi không nhận đổi trả.”

Nhân viên bán hàng lấy túi đựng từng món đồ cho Lâm Du, vừa đựng vừa nói.

Lâm Du biết người bán hàng có ý tốt, cũng không để ý đến giọng điệu của người bán hàng.



“Được rồi.”

Nhân viên bán hàng thấy Lâm Du như vậy, không nói gì thêm.

Lúc này, Tạ Quân Hiền bên cạnh thấy bạn thân mua một lần nhiều như vậy, hết lần này đến lần khác đều muốn nói lại thôi.

Thật lòng Tạ Quân Hiền nghĩ rằng những thứ này của Lâm Du chắc chắn không dễ bán, nhưng thân là bạn thân của Lâm Du, Tạ Quân Hiền cũng không muốn làm mhucj chí của đối phương.

Khó quá!

Lúc này ở Lâm gia

“ Bây giờ nhìn đúng là rộng rãi hơn trước nhiều rồi.” Mẹ Lâm vừa dọn dẹp nhà cửa vừa nói.

Cô cả Lâm cũng phụ họa: “Đúng vậy, khi nào con gái tôi là Chiêu Đệ kết hôn, tôi cũng sẽ sửa lại nhà như thế này.”

Hai ngày nay, cô cả Lâm Du đến giúp nấu ăn. Nhà em trai sửa nhà, cần người giúp, nên cô cả Lâm Du tự nguyện đến hỗ trợ. Những việc như thế này không cần trả công, chỉ cần lo một bữa ăn là được.

“Phải rồi, con bé Nhị Nha nhà chị giờ ở trong nhà máy à?”

Cô cả Lâm Du tò mò hỏi. Bà ta không tin lắm, công nhân tạm thời cũng có thể ở ký túc xá sao? Không được, bà ta phải về hỏi con gái lớn Chiêu Đệ xem, nếu có thể thì bảo Chiêu Đệ cũng đi ở ký túc xá cho rồi.

“Đúng vậy.” Mẹ Lâm ánh mắt chớp chớp.

Thực ra mẹ Lâm cũng không biết Lâm Du đi đâu. Mấy ngày nay bận rộn thuê người xây tường mới, ngoài lúc nấu ăn và giặt giũ thỉnh thoảng nghĩ đến con gái, mong con ở nhà thì tốt.

Thời gian còn lại mẹ Lâm đều bận rộn với việc sửa nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau