Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Bị Các Nam Chính Nhìn Thấu Tiếng Lòng

Chương 38: Dùng Độc Của Cô Độc Câm Cô

Trước Sau
“Thái phó.”

Hành lễ xong muốn rời đi, ban ngày hôm nay nàng không có suất diễn, nhiều lời một câu đều tính là tăng ca.

Nữ nhân thời đại mới, tuyệt đối không tăng ca.

Nhưng Liễu Thịnh đột nhiên mở miệng: “Bản quan tim đen sao?”

Cả người Diệp Khanh Oản cứng đờ, giống như sấm sét chém thẳng lên đỉnh đầu, hoảng sợ nhìn khắp xung quanh, đôi tay không ngừng sờ soạng trên người?

Có máy theo dõi sao?

Hay là bị người ta ghi âm?

Sao hắn biết mình vẫn luôn mắng hắn như vậy?

Vào lúc này, Liễu Thịnh đi đến trước mặt cô, mặt đối mặt nói: “Không chỉ có tim đen, còn dơ sao?”

“Rầm.”



Diệp Khanh Oản nuốt nước bọt, vai hề lại là bản thân ta.

“Sao có thể chứ, thái phó phong độ dịu dàng, ôn nhuận như ngọc, đối với bọn ta càng tràn ngập kiên nhẫn, có thể gặp được lão sư tốt như ngươi, quả thực là phúc khí đời trước bọn ta tu luyện ra.”

“Có phải có người khua môi múa mép linh tinh không? Thái phó ngươi nói cho ta biết là ai, ta xé miệng hắn ra.”

“Vậy sao?” Liễu Thịnh híp mắt, trong mắt lộ ra ánh sáng nguy hiểm.

“Đương nhiên, thái phó là thái phó tốt nhất khắp thiên hạ mà.”

Lúc này Liễu Thịnh mới cười hài lòng:

“Không cần xé miệng nàng, lần sau lại để ta nghe thấy, ta sẽ độc câm nàng… Dùng độc của Diệp tiểu thư.”

Diệp Khanh Oản: …

Dùng độc của cô độc câm cô, lão thái phó này đúng là tàn nhẫn.

Diệp Khanh Oản cười gượng, lúc này Liễu Thịnh mới xua tay bảo cô đi vào.

Tìm được đường sống từ trong chỗ chết, vẻ mặt Diệp Khanh Oản như đưa đám đi vào thư thục ngồi xuống.



Cái quái gì vậy, sao lão thái phó biết mình mắng hắn?

Ở mặt ngoài cô thể hiện mình rất cung kính mà.

Hơn nữa hai ngày nay lão thái phó vẫn luôn kỳ lạ, thường xuyên nháo ra một ít chuyện không giống cốt truyện, rốt cuộc là hắn muốn làm gì?

Thêm diễn cho mình sao?

Hơn nữa…

Diệp Khanh Oản đột nhiên nhìn về phía Nam Cung Mộ Vân đang ngồi, phát hiện hắn ta hoảng loạn quay đầu đi, làm bộ như nói chuyện với thập gia, rõ ràng là vừa rồi còn nhìn chằm chằm cô.

Đám nam chính này, là tập thể trúng gió sao?

Buồn bực!

Hiện giờ chỉ có thể dựa vào bạn học Hạ Tuyết Kiến, tối nay cô nhất định phải bỏ sức đấy, phải đánh tôi thật mạnh, đánh đến khi tôi không dậy nổi.

Ngàn vạn lần đừng thủ hạ lưu tình, đừng thương hương tiếc ngọc, ta da dày thịt béo, cho dù đánh tôi mặt đầy máu, tôi vẫn có thể kiên trì diễn xong, đây chính là chuyên nghiệp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau