Chương 5
Đang cười nói vui vẻ thì có người gõ cửa phòng kí túc xá. ~ cốc ~ cốc ~
Tôi đi ra mở cửa thì thấy một bạn nữ đứng đó, tôi liền mở lời:
- " Cậu tìm ai? "
- "...Ờ... Mình tìm Lưu Linh. Cho mình hỏi cậu ấy có ở đây không? "
- " Là mình đây. Có chuyện gì sao? "
- " À. Là vầy Tống Nhiên gọi điện cho cậu mãi không được nên có nhờ mình đến tìm cậu. "
- " A. Vậy à mình cảm ơn cậu nhé để mình gọi lại cho cậu ấy ngay... "
- " À. Không cần đâu. Cậu ấy đang đợi cậu ở dưới lầu á "
- " Vậy à. Mình cảm ơn cậu nhé. "
- " Không có gì. Vậy mình đi trước nhé. Bye bye "
- " bye bye "
Nói xong thì cô bạn đó rời đi tôi đang định xuống dưới thì Vũ Vân nói vong ra
- " Ấy chà. Lại hết thất tình rồi...hahah...."
- "..No..no... Tao chưa bao giờ thất tình...haha... Tao đi trước đã nhé "
- " Ok. Đi đi "
Tôi chạy vội ra tìm Tống Nhiên xem có phải có chuyện gì gấp gáp không mà cậu ấy đến tận kí túc xá để tìm tôi.
Tống Nhiên - là bạn chơi chung game cùng tôi trên mạng xã hội, chúng tôi quen nhau được 5 năm rồi. Hai đứa tôi học cùng trường cùng ngành nhưng Tống Nhiên học khoá sau tôi...haha... Có nghĩa là cậu ta thua tôi 1 tuổi..hehe...
Vừa chạy tới nơi tôi thở không ra hơi mà hỏi hắn
- " Tìm chị có chuyện gì vậy? "
- " ' CHỊ á '. Mơ đẹp quá ha. Hơn có 1 tuổi mà xuất ngày chị..chị.."
Tôi liếc mắt lườm hắn rồi nói:
- " 1 tuổi cũng là hơn. Mà có chuyện gì tìm tôi gấp vậy "
- " Có chuyện gì đâu. Nghe mọi người nó bà chia tay với Giang Thần rồi. Có thật không vậy "
- " Umk. Chia tay rồi "
- " Hap..."
Hắn bày ra vẻ thắng lợi làm tôi không hiểu chuyện gì xảy ra.
- " Hả. Cái gì? Sao tôi cảm thấy tôi chia tay mà cậu vui mừng quá vậy? "
- " Thì tôi mừng vì bà chia tay tên đểu đó mà "
Tôi gật đầu tỏ vẻ cũng đúng.
- " Mà cậu chạy tới đây chỉ để hỏi tôi câu này thôi ấy hả? "
- "...Hì..hì... Sao như thế được. Tìm bà dẫn bà đi ăn để chúc mừng bà về với hội độc thân...haha..."
Tôi chỉ lườm hắn mà không nói được thêm câu nào.
Tống Nhiên đặt một quán ăn gần trường cũng khá nổi tiếng dạo này thấy nhiều người tới review nên hắn cũng đặt để dẫn tôi đến đó.
Hai đứa tôi đi bộ qua vì cũng khá gần. Đi trên đường mà các nữ sinh cứ nhìn tôi với ánh mắt đằm đằm sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Cũng phải tôi ai bảo tôi đi bên cạnh người mà bao nhiêu người ao ước có được cơ chứ chính tôi cũng từng là một trong số những người đó. Tống Nhiên cậu ấy cao ráo đẹp trai cũng thuộc dạng học bá của trường và cũng là người có xuất thân từ gia đình giàu có cũng giống như Giang Thần vậy nhưng Tống Nhiên nổi tiếng hơn nhờ học lực luôn đạt top đầu của ngành.
Đến nơi chưa kịp đến chỗ ngồi vào bàn thì đã gặp ngay phải tên quỷ ám đúng là oan gia ngõ hẹp gặp ai không gặp lại gặp phải Giang Thần.
Giang Thần tiến lại chỗ tôi mà nói giọng kinh bỉ:
- " Hừm... Mới chia tay tôi được mấy ngày đã trèo lên được cành cao Tống Nhiên. Chắc không phải cô và hắn ta ở bên nhau lâu rồi mà vẫn qua lại với tôi đấy chứ? "
- " Đâu phải ai cũng như Giang đại thiếu gia đây. Loại người nào cũng có thể tiếp xúc cơ chứ...haha..."
Hắn tức sôi máu mặt đỏ bừng tay chỉ vào mặt tôi mà không nói được lời nào.
- " Mời Giang đại thiếu gia nhường đường cho tôi và bạn gái mình đi chút. À. Mà cũng phải cảm ơn Giang đại thiếu gia đã đồng ý chia tay với Linh Linh nên tôi mới có cơ hội để làm bạn trai của cô ấy "
Tôi đi ra mở cửa thì thấy một bạn nữ đứng đó, tôi liền mở lời:
- " Cậu tìm ai? "
- "...Ờ... Mình tìm Lưu Linh. Cho mình hỏi cậu ấy có ở đây không? "
- " Là mình đây. Có chuyện gì sao? "
- " À. Là vầy Tống Nhiên gọi điện cho cậu mãi không được nên có nhờ mình đến tìm cậu. "
- " A. Vậy à mình cảm ơn cậu nhé để mình gọi lại cho cậu ấy ngay... "
- " À. Không cần đâu. Cậu ấy đang đợi cậu ở dưới lầu á "
- " Vậy à. Mình cảm ơn cậu nhé. "
- " Không có gì. Vậy mình đi trước nhé. Bye bye "
- " bye bye "
Nói xong thì cô bạn đó rời đi tôi đang định xuống dưới thì Vũ Vân nói vong ra
- " Ấy chà. Lại hết thất tình rồi...hahah...."
- "..No..no... Tao chưa bao giờ thất tình...haha... Tao đi trước đã nhé "
- " Ok. Đi đi "
Tôi chạy vội ra tìm Tống Nhiên xem có phải có chuyện gì gấp gáp không mà cậu ấy đến tận kí túc xá để tìm tôi.
Tống Nhiên - là bạn chơi chung game cùng tôi trên mạng xã hội, chúng tôi quen nhau được 5 năm rồi. Hai đứa tôi học cùng trường cùng ngành nhưng Tống Nhiên học khoá sau tôi...haha... Có nghĩa là cậu ta thua tôi 1 tuổi..hehe...
Vừa chạy tới nơi tôi thở không ra hơi mà hỏi hắn
- " Tìm chị có chuyện gì vậy? "
- " ' CHỊ á '. Mơ đẹp quá ha. Hơn có 1 tuổi mà xuất ngày chị..chị.."
Tôi liếc mắt lườm hắn rồi nói:
- " 1 tuổi cũng là hơn. Mà có chuyện gì tìm tôi gấp vậy "
- " Có chuyện gì đâu. Nghe mọi người nó bà chia tay với Giang Thần rồi. Có thật không vậy "
- " Umk. Chia tay rồi "
- " Hap..."
Hắn bày ra vẻ thắng lợi làm tôi không hiểu chuyện gì xảy ra.
- " Hả. Cái gì? Sao tôi cảm thấy tôi chia tay mà cậu vui mừng quá vậy? "
- " Thì tôi mừng vì bà chia tay tên đểu đó mà "
Tôi gật đầu tỏ vẻ cũng đúng.
- " Mà cậu chạy tới đây chỉ để hỏi tôi câu này thôi ấy hả? "
- "...Hì..hì... Sao như thế được. Tìm bà dẫn bà đi ăn để chúc mừng bà về với hội độc thân...haha..."
Tôi chỉ lườm hắn mà không nói được thêm câu nào.
Tống Nhiên đặt một quán ăn gần trường cũng khá nổi tiếng dạo này thấy nhiều người tới review nên hắn cũng đặt để dẫn tôi đến đó.
Hai đứa tôi đi bộ qua vì cũng khá gần. Đi trên đường mà các nữ sinh cứ nhìn tôi với ánh mắt đằm đằm sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Cũng phải tôi ai bảo tôi đi bên cạnh người mà bao nhiêu người ao ước có được cơ chứ chính tôi cũng từng là một trong số những người đó. Tống Nhiên cậu ấy cao ráo đẹp trai cũng thuộc dạng học bá của trường và cũng là người có xuất thân từ gia đình giàu có cũng giống như Giang Thần vậy nhưng Tống Nhiên nổi tiếng hơn nhờ học lực luôn đạt top đầu của ngành.
Đến nơi chưa kịp đến chỗ ngồi vào bàn thì đã gặp ngay phải tên quỷ ám đúng là oan gia ngõ hẹp gặp ai không gặp lại gặp phải Giang Thần.
Giang Thần tiến lại chỗ tôi mà nói giọng kinh bỉ:
- " Hừm... Mới chia tay tôi được mấy ngày đã trèo lên được cành cao Tống Nhiên. Chắc không phải cô và hắn ta ở bên nhau lâu rồi mà vẫn qua lại với tôi đấy chứ? "
- " Đâu phải ai cũng như Giang đại thiếu gia đây. Loại người nào cũng có thể tiếp xúc cơ chứ...haha..."
Hắn tức sôi máu mặt đỏ bừng tay chỉ vào mặt tôi mà không nói được lời nào.
- " Mời Giang đại thiếu gia nhường đường cho tôi và bạn gái mình đi chút. À. Mà cũng phải cảm ơn Giang đại thiếu gia đã đồng ý chia tay với Linh Linh nên tôi mới có cơ hội để làm bạn trai của cô ấy "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất