Chương 42: Nhìn Nhầm
• Năm tháng sau…
Năm nay, Phùng Khiếu Khâm đã có Tô Hà Xuyên ở bên cạnh cùng ngắm pháo hoa đón mừng năm mới. Tuy nhiên, nó không được trọn vẹn, bởi vì Tết âm lịch cả hai phải xa nhau, do anh chẳng thể sang thành phố B cùng cô và ngược lại.
Thế nhưng, mùng ba Tết Phùng Khiếu Khâm đã sang đó chúc Tết gia đình cô, ở chơi hai hôm và sau đó cô cùng anh về thành phố X, quay lại cuộc sống ngày thường.
Từng ngày trôi qua là những niềm vui với Hà Xuyên, cả hai rất ít khi tranh cãi hay giận nhau, hoàn toàn là cô tự cãi rồi tự giận và sau đó được anh dỗ dành, cô cảm thấy điều đó rất thú vị xem như mình đã chọn đúng người.
Tối nay, Phùng Khiếu Khâm và Tô Hà Xuyên cùng nhau đi dự tiệc kết hôn, là con trai của người bạn thân thiết với ba anh, thậm chí có cả Sở Hàn Đông và Trịnh Dĩ Khê tham gia.
“ Lâu quá không gặp hai cậu. ”
Lý Đại Sơn đón tiếp cả hai, tuy mối quan hệ không quá thân thiết nhưng cả ba từng học chung từ cấp một đến cấp ba, lại thêm quen biết nhau từ nhỏ nên chẳng quá xa lạ.
“ Hiện tại cậu đang làm ở đâu? ”
“ Tôi đang làm việc tại Văn phòng luật của Phó Tôn Trạch. ”
Nghe thế, Sở Hàn Đông lại hỏi:
“ Cậu ở thành phố B hả? ”
“ Ừ, ít về đây nên không có hẹn các cậu uống vài ly, với sợ các cậu bận việc thành ra cũng ngại. Này, Phùng Khiếu Khâm và Sở Hàn Đông, khi nào gửi thiệp mời cho tôi đây? ”
Vừa nói, Lý Đại Sơn vừa cười trêu cả hai, ánh mắt lướt qua Tô Hà Xuyên và Trịnh Dĩ Khê đang đứng bên cạnh hai người họ.
Cùng một thời gian, ở một bàn tiệc xa xa, Mã Tiêu Lộ và Bạch Chi đang ngồi trò chuyện, vừa mới quen biết nhưng cả hai cũng khá thân thiết, có nhiều vấn đề bàn luận liên quan đến thời trang.
Bỗng dưng, ánh mắt của Mã Tiêu Lộ dừng lại ngay Tô Hà Xuyên khi đang cố tình tìm kiếm bạn trai Lý Đại Sơn. Và rồi, cô ấy khá bất ngờ và ngạc nhiên không nghĩ có thể gặp người quen tại đây, vốn dĩ trong đầu đinh ninh cho rằng đấy là ‘ Hề Dung Diệp ’.
“ Dung Diệp và chủ tịch Phùng thực sự quen nhau, vậy mà lúc trước ai hỏi, cứ bảo là bạn bè bình thường. ”
“ Ủa chị? Chị nói ai vậy? Dung Diệp là người nào? ”
“ Thì Dung Diệp, người đứng cạnh Phùng Khiếu Khâm đấy. Nhưng gia đình anh Đại Sơn có quen biết với chủ tịch Phùng à, sao chị không nghe anh ấy nói? ”
Nghe vậy, Bạch Chi vô cùng hoang mang và khó hiểu, sau đó lên tiếng giải thích:
“ Chú Lý và chú Phùng là bạn bè cùng với ba em nữa, hai anh ấy cũng là bạn học. Thế nhưng, chị nói ai đứng cạnh anh Khiếu Khâm? Cô ta tên là Tô Hà Xuyên mà! ”
Mã Tiêu Lộ chăm chú cố tình quan sát kỹ lưỡng hơn nữa, xác định danh tính rõ ràng, nhưng càng nhìn cô ấy càng chắc chắn cho rằng không thể sai được, trịnh trọng lên tiếng:
“ Là Dung Diệp mà, tuy chị với cậu ấy làm việc chung ở tập đoàn Vũ Thị hơn bảy tháng và đã lâu không gặp, nhưng góc nghiêng lẫn vóc dáng đó thì làm sao sai được, cho dù cắt tóc ngắn chị cũng chẳng thể nhìn nhầm. ”
Lúc này ở vị trí có ba người đàn ông và hai cô gái đang đứng, trong họ ai ai cũng vui vẻ trò chuyện. Nhận được câu hỏi của Lý Đại Sơn, Phùng Khiếu Khâm khẽ cười gian xảo, bàn tay vòng qua đặt lên phần eo của Tô Hà Xuyên, cúi nhìn xuống cô và trả lời:
“ Khi nào bạn gái tôi gật đầu! ”
Nghe thế, Sở Hàn Đông cũng lên tiếng tiếp lời:
“ Tôi cũng thế đấy, còn cậu? Có bạn gái chưa? Khi nào chúng tôi được uống rượu mừng đây? ”
Lý Đại Sơn bật cười vui vẻ với cả hai, đập tay xuống vai của Sở Hàn Đông, cất tiếng:
“ Năm nay anh hai tôi, năm sau chắc đến tôi, nhưng quan trọng vẫn là bạn gái tôi có gật đầu đồng ý hay không. ”
Sau đó, Lý Đại Sơn lại nói tiếp:
“ Tôi dẫn hai cậu đến bàn tiệc. ”
Cả năm người cùng nhau đi đến bàn tiệc, nhưng đột nhiên Phùng Khiếu Khâm và Sở Hàn Đông dừng lại lễ phép chào hỏi khi gặp một người bạn khá thân với ba họ. Thấy vậy, Lý Đại Sơn bỏ đi tiếp tục đón khách, vốn dĩ là bữa tiệc của gia đình anh ấy.
Bỗng dưng, Mã Tiêu Lộ đi nhanh tiến đến lập tức nắm lấy cánh tay của Lý Đại Sơn ngăn lại, nghiêm túc lên tiếng:
“ Đại Sơn, anh và Phùng Khiếu Khâm có quen biết với nhau hả? ”
“ Đúng rồi, có gì không em? ”
“ À không, cô gái đi cùng là bạn gái của anh ta đúng không? ”
“ Ừ, có vấn đề gì sao? ”
Hiện tại ở khoảng cách khá gần, nhưng Mã Tiêu Lộ vẫn chưa nhận ra bởi Tô Hà Xuyên đang quay lưng với cô ấy, nên chắc chắn cho rằng là Hề Dung Diệp, căn bản dáng người thanh mảnh nhỏ nhắn y hệt.
“ Em và bạn gái của Phùng Khiếu Khâm từng là đồng nghiệp, em muốn đến hỏi thăm cậu ấy, đã rất lâu không liên lạc. ”
Thế nhưng, trùng hợp lúc này Hà Xuyên xoay sang thì thầm vào tai Trịnh Dĩ Khê và sau đó cả hai cùng nhau bật cười. Khoảnh khắc nhìn rõ ràng khuôn mặt như thế, Mã Tiêu Lộ trợn mắt biểu cảm vô cùng ngạc nhiên, phát hiện bản thân thực sự đã nhìn nhầm.
Nhưng mà, sao họ lại giống nhau như thế? Chẳng lẽ là chị em ư?
Còn nữa, Phùng Khiếu Khâm…?
Năm nay, Phùng Khiếu Khâm đã có Tô Hà Xuyên ở bên cạnh cùng ngắm pháo hoa đón mừng năm mới. Tuy nhiên, nó không được trọn vẹn, bởi vì Tết âm lịch cả hai phải xa nhau, do anh chẳng thể sang thành phố B cùng cô và ngược lại.
Thế nhưng, mùng ba Tết Phùng Khiếu Khâm đã sang đó chúc Tết gia đình cô, ở chơi hai hôm và sau đó cô cùng anh về thành phố X, quay lại cuộc sống ngày thường.
Từng ngày trôi qua là những niềm vui với Hà Xuyên, cả hai rất ít khi tranh cãi hay giận nhau, hoàn toàn là cô tự cãi rồi tự giận và sau đó được anh dỗ dành, cô cảm thấy điều đó rất thú vị xem như mình đã chọn đúng người.
Tối nay, Phùng Khiếu Khâm và Tô Hà Xuyên cùng nhau đi dự tiệc kết hôn, là con trai của người bạn thân thiết với ba anh, thậm chí có cả Sở Hàn Đông và Trịnh Dĩ Khê tham gia.
“ Lâu quá không gặp hai cậu. ”
Lý Đại Sơn đón tiếp cả hai, tuy mối quan hệ không quá thân thiết nhưng cả ba từng học chung từ cấp một đến cấp ba, lại thêm quen biết nhau từ nhỏ nên chẳng quá xa lạ.
“ Hiện tại cậu đang làm ở đâu? ”
“ Tôi đang làm việc tại Văn phòng luật của Phó Tôn Trạch. ”
Nghe thế, Sở Hàn Đông lại hỏi:
“ Cậu ở thành phố B hả? ”
“ Ừ, ít về đây nên không có hẹn các cậu uống vài ly, với sợ các cậu bận việc thành ra cũng ngại. Này, Phùng Khiếu Khâm và Sở Hàn Đông, khi nào gửi thiệp mời cho tôi đây? ”
Vừa nói, Lý Đại Sơn vừa cười trêu cả hai, ánh mắt lướt qua Tô Hà Xuyên và Trịnh Dĩ Khê đang đứng bên cạnh hai người họ.
Cùng một thời gian, ở một bàn tiệc xa xa, Mã Tiêu Lộ và Bạch Chi đang ngồi trò chuyện, vừa mới quen biết nhưng cả hai cũng khá thân thiết, có nhiều vấn đề bàn luận liên quan đến thời trang.
Bỗng dưng, ánh mắt của Mã Tiêu Lộ dừng lại ngay Tô Hà Xuyên khi đang cố tình tìm kiếm bạn trai Lý Đại Sơn. Và rồi, cô ấy khá bất ngờ và ngạc nhiên không nghĩ có thể gặp người quen tại đây, vốn dĩ trong đầu đinh ninh cho rằng đấy là ‘ Hề Dung Diệp ’.
“ Dung Diệp và chủ tịch Phùng thực sự quen nhau, vậy mà lúc trước ai hỏi, cứ bảo là bạn bè bình thường. ”
“ Ủa chị? Chị nói ai vậy? Dung Diệp là người nào? ”
“ Thì Dung Diệp, người đứng cạnh Phùng Khiếu Khâm đấy. Nhưng gia đình anh Đại Sơn có quen biết với chủ tịch Phùng à, sao chị không nghe anh ấy nói? ”
Nghe vậy, Bạch Chi vô cùng hoang mang và khó hiểu, sau đó lên tiếng giải thích:
“ Chú Lý và chú Phùng là bạn bè cùng với ba em nữa, hai anh ấy cũng là bạn học. Thế nhưng, chị nói ai đứng cạnh anh Khiếu Khâm? Cô ta tên là Tô Hà Xuyên mà! ”
Mã Tiêu Lộ chăm chú cố tình quan sát kỹ lưỡng hơn nữa, xác định danh tính rõ ràng, nhưng càng nhìn cô ấy càng chắc chắn cho rằng không thể sai được, trịnh trọng lên tiếng:
“ Là Dung Diệp mà, tuy chị với cậu ấy làm việc chung ở tập đoàn Vũ Thị hơn bảy tháng và đã lâu không gặp, nhưng góc nghiêng lẫn vóc dáng đó thì làm sao sai được, cho dù cắt tóc ngắn chị cũng chẳng thể nhìn nhầm. ”
Lúc này ở vị trí có ba người đàn ông và hai cô gái đang đứng, trong họ ai ai cũng vui vẻ trò chuyện. Nhận được câu hỏi của Lý Đại Sơn, Phùng Khiếu Khâm khẽ cười gian xảo, bàn tay vòng qua đặt lên phần eo của Tô Hà Xuyên, cúi nhìn xuống cô và trả lời:
“ Khi nào bạn gái tôi gật đầu! ”
Nghe thế, Sở Hàn Đông cũng lên tiếng tiếp lời:
“ Tôi cũng thế đấy, còn cậu? Có bạn gái chưa? Khi nào chúng tôi được uống rượu mừng đây? ”
Lý Đại Sơn bật cười vui vẻ với cả hai, đập tay xuống vai của Sở Hàn Đông, cất tiếng:
“ Năm nay anh hai tôi, năm sau chắc đến tôi, nhưng quan trọng vẫn là bạn gái tôi có gật đầu đồng ý hay không. ”
Sau đó, Lý Đại Sơn lại nói tiếp:
“ Tôi dẫn hai cậu đến bàn tiệc. ”
Cả năm người cùng nhau đi đến bàn tiệc, nhưng đột nhiên Phùng Khiếu Khâm và Sở Hàn Đông dừng lại lễ phép chào hỏi khi gặp một người bạn khá thân với ba họ. Thấy vậy, Lý Đại Sơn bỏ đi tiếp tục đón khách, vốn dĩ là bữa tiệc của gia đình anh ấy.
Bỗng dưng, Mã Tiêu Lộ đi nhanh tiến đến lập tức nắm lấy cánh tay của Lý Đại Sơn ngăn lại, nghiêm túc lên tiếng:
“ Đại Sơn, anh và Phùng Khiếu Khâm có quen biết với nhau hả? ”
“ Đúng rồi, có gì không em? ”
“ À không, cô gái đi cùng là bạn gái của anh ta đúng không? ”
“ Ừ, có vấn đề gì sao? ”
Hiện tại ở khoảng cách khá gần, nhưng Mã Tiêu Lộ vẫn chưa nhận ra bởi Tô Hà Xuyên đang quay lưng với cô ấy, nên chắc chắn cho rằng là Hề Dung Diệp, căn bản dáng người thanh mảnh nhỏ nhắn y hệt.
“ Em và bạn gái của Phùng Khiếu Khâm từng là đồng nghiệp, em muốn đến hỏi thăm cậu ấy, đã rất lâu không liên lạc. ”
Thế nhưng, trùng hợp lúc này Hà Xuyên xoay sang thì thầm vào tai Trịnh Dĩ Khê và sau đó cả hai cùng nhau bật cười. Khoảnh khắc nhìn rõ ràng khuôn mặt như thế, Mã Tiêu Lộ trợn mắt biểu cảm vô cùng ngạc nhiên, phát hiện bản thân thực sự đã nhìn nhầm.
Nhưng mà, sao họ lại giống nhau như thế? Chẳng lẽ là chị em ư?
Còn nữa, Phùng Khiếu Khâm…?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất