Sống Lại Từ Tro Tàn

Chương 21: Bão Tố Và Ánh Sáng

Trước Sau
Gia Hân, cô gái hai mươi tuổi với gương mặt thanh tú và đôi mắt sáng, luôn mang trong mình một sự lạc quan và tự tin. Là sinh viên năm hai của Học viện Tài chính, Gia Hân không chỉ nổi bật về thành tích học tập mà còn được bạn bè ngưỡng mộ vì tính cách độc lập và khả năng tự lập đáng kinh ngạc. Sau những biến cố lớn trong cuộc đời, Gia Hân đã dần học cách đứng vững trên đôi chân của mình, dọn ra ở riêng và sống một cuộc sống tự lập, năng động.

Sáu giờ sáng, chuông báo thức reo vang trong căn hộ nhỏ xinh của Gia Hân. Cô nhẹ nhàng rời giường, khởi động một ngày mới với bài tập yoga ngắn gọn nhưng đầy năng lượng. Hơi thở đều đặn và các động tác uyển chuyển giúp cô thư giãn tâm trí và chuẩn bị sẵn sàng cho một ngày mới đầy bận rộn. Sau khi tập yoga, cô bước vào phòng tắm, nước lạnh giúp cô tỉnh táo và sảng khoái.

Bảy giờ sáng, Gia Hân đã sẵn sàng với bữa sáng nhẹ nhàng gồm một ly sinh tố xanh và một đĩa trái cây tươi. Cô thường dành thời gian này để đọc sách hoặc nghe podcast về kinh tế và tài chính, những lĩnh vực mà cô rất đam mê. Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ loa di động, tạo nên một không gian yên bình và thư thái.

Tám giờ sáng, cô rời khỏi căn hộ để đến trường. Gia Hân thường đi bộ hoặc đi xe đạp đến trường, vì cô tin rằng việc này không chỉ tốt cho sức khỏe mà còn giúp tiết kiệm chi phí và bảo vệ môi trường. Đường phố buổi sáng mát mẻ, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp.

Chín giờ sáng, Gia Hân có mặt tại Học viện Tài chính, nơi cô theo học ngành Kinh tế đối ngoại. Buổi sáng thường bắt đầu với các lớp học chuyên ngành, nơi cô chăm chú lắng nghe giảng viên và ghi chép tỉ mỉ. Gia Hân luôn chủ động tham gia thảo luận và đặt câu hỏi, điều này giúp cô không chỉ nắm vững kiến thức mà còn phát triển kỹ năng tư duy phản biện và giao tiếp.

Mười hai giờ trưa, Gia Hân thường ăn trưa tại căng tin của trường hoặc mang theo hộp cơm tự chuẩn bị. Bữa trưa của cô đơn giản nhưng đầy đủ dinh dưỡng, thường là salad hoặc các món ăn nhẹ nhàng nhưng bổ dưỡng. Sau bữa trưa, cô thường dành thời gian để thư giãn, trò chuyện với bạn bè hoặc đọc sách trong thư viện trường.

Một giờ chiều, Gia Hân tiếp tục tham gia các lớp học buổi chiều hoặc làm bài tập nhóm. Cô rất năng động trong việc tham gia các câu lạc bộ học thuật và hoạt động ngoại khóa, điều này giúp cô không chỉ mở rộng kiến thức mà còn phát triển các kỹ năng mềm cần thiết cho công việc tương lai.

Năm giờ chiều, Gia Hân thường kết thúc các lớp học và trở về nhà. Cô dành một chút thời gian để tập thể dục nhẹ nhàng hoặc chạy bộ quanh khu phố. Thời gian này giúp cô xả stress và tái tạo năng lượng sau một ngày học tập căng thẳng.

Bảy giờ tối, Gia Hân tự tay nấu bữa tối. Cô rất yêu thích nấu ăn và thường thử nghiệm các công thức mới, đặc biệt là các món ăn tốt cho sức khỏe. Bữa tối của cô thường là các món ăn gia đình đơn giản nhưng đầy đủ dinh dưỡng. Sau bữa tối, cô dành thời gian để làm bài tập hoặc nghiên cứu tài liệu cho các dự án học tập.

Chín giờ tối, Gia Hân thường dành thời gian để thư giãn, đọc sách hoặc xem một bộ phim yêu thích. Cô thường kết thúc ngày bằng một tách trà thảo mộc và một cuốn sách nhẹ nhàng trước khi đi ngủ. Điều này giúp cô thư giãn tâm trí và chuẩn bị cho một giấc ngủ ngon.

Mười giờ tối, Gia Hân tắt đèn, kết thúc một ngày bình thường nhưng đầy ý nghĩa. Cô chìm vào giấc ngủ với lòng biết ơn vì những cơ hội học tập và phát triển mà cô đã có được, cũng như sự lạc quan về tương lai phía trước.

Một buổi sáng nắng nhẹ, Gia Hân ngồi trong phòng khách của căn hộ nhỏ xinh mà cô tự lập dọn ra sống từ khi vào đại học. Tiếng chim hót ríu rít ngoài cửa sổ tạo nên bầu không khí thanh bình và thoải mái. Bỗng nhiên, chuông điện thoại vang lên, thông báo có thư mới. Gia Hân nhanh chóng mở hòm thư và đọc lướt qua.

Nội dung bức thư:

THƯ MỜI THAM DỰ HỘI NGHỊ KINH TẾ QUỐC TẾ

Trân trọng kính mời:

Cô Gia Hân, Sinh viên Học viện Tài chính

Kính gửi cô Gia Hân,

Nhân dịp diễn ra Hội nghị Kinh tế Quốc tế lần thứ 15, chúng tôi trân trọng mời cô tham dự buổi hội nghị đặc biệt này. Hội nghị sẽ có sự góp mặt của các doanh nhân hàng đầu từ nhiều tập đoàn lớn trong và ngoài nước, cùng với sự hiện diện của các chính khách danh tiếng.

Thời gian: 19:00, ngày 15 tháng 6 năm 2024



Địa điểm: Sảnh Hội nghị JW Marriott Hotel Hà Nội, Số 8, Đỗ Đức Dục, Phường Mễ Trì, Quận Nam Từ Liêm, Thành phố Hà Nội.

Nội dung chính:

- 18:30: Đón khách và giao lưu.

- 19:00: Khai mạc hội nghị.

- 19:30: Thuyết trình và chia sẻ kinh nghiệm từ các doanh nhân.

- 20:30: Tiệc nhẹ và giao lưu với các đại biểu.

- 21:30: Kết thúc và cảm ơn khách mời.

Chúng tôi hy vọng cô sẽ dành thời gian tham dự và đóng góp ý kiến cho hội nghị. Đây sẽ là cơ hội tuyệt vời để cô mở rộng mối quan hệ, học hỏi kinh nghiệm và tiếp cận các cơ hội hợp tác mới.

Rất mong nhận được sự hiện diện của cô!

Trân trọng cảm ơn,

Ban Tổ Chức Hội nghị Kinh tế Quốc tế.

Gia Hân đọc đi đọc lại bức thư, trong lòng cô tràn ngập niềm vui và sự phấn khởi. Một cơ hội tuyệt vời để học hỏi và mở rộng mối quan hệ đang ở ngay trước mắt. Cô nghĩ đến việc gặp gỡ những doanh nhân thành đạt và các chính khách danh tiếng, cảm giác như thế giới kinh tế đang mở ra trước mắt cô với bao nhiêu điều mới mẻ và cơ hội.

Gia Hân, xuất thân từ một gia đình danh giá, đã từ chối nhờ cậy sự sắp đặt của bố mẹ. Cô muốn tự mình chinh phục mọi thử thách bằng khả năng và lòng kiên trì. Bản tính chân thật và chất phác của cô khiến cô không mảy may nghi ngờ tính xác thực của bức thư, càng không nghĩ rằng có ai đó dựng lên một hội nghị giả để hại cô.

Khi đã xác nhận tham dự, Gia Hân chuẩn bị kỹ lưỡng cho buổi hội nghị. Cô chọn một chiếc váy trắng thanh lịch, đơn giản nhưng quý phái. Lối trang điểm nhẹ nhàng làm tôn lên vẻ đẹp tự nhiên, trong sáng của cô. Trước khi rời nhà, Gia Hân gửi tin nhắn cho ba người em thân thiết: Bính Minh, Ngọc Hoàng và Trần Tâm, thông báo về buổi hội nghị cô sắp tham dự.

Đến khách sạn Marriott, Gia Hân bước vào sảnh chính rộng lớn, lòng ngập tràn háo hức. Địa điểm trang trọng này dường như phù hợp hoàn hảo với một hội nghị quy mô lớn. Cô tự tin và sẵn sàng đón nhận những cơ hội mới. Tuy nhiên, khi bước vào khán phòng được chỉ định, Gia Hân bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn. Thay vì không khí nghiêm túc và chuyên nghiệp, cô lại thấy những ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc ồn ào và những khuôn mặt trẻ trung, không hề phù hợp với một hội nghị kinh tế nghiêm túc.

Một chàng trai trẻ, vẻ ngoài bóng bẩy, ánh mắt láo liên, tiến lại gần cô với nụ cười không thật. “Chào em! Rất vui vì em đã đến. Mời em ngồi và thưởng thức một ly rượu vang nhé. Đêm nay sẽ rất thú vị đấy!”

Gia Hân cảm thấy hơi bối rối, nhưng vẫn giữ phép lịch sự. Cô mỉm cười và nhận ly rượu từ tay anh ta. “Cảm ơn anh. Nhưng đây là hội nghị kinh tế phải không? Em thấy mọi thứ có vẻ khác thường quá.”

Chàng trai cười lớn, ánh mắt đầy ẩn ý. “Ôi, không cần căng thẳng đâu. Hội nghị là để thư giãn và mở rộng mối quan hệ mà. Nào, uống đi, em sẽ thấy mọi thứ thật tuyệt vời.”

Nhẹ dạ cả tin, Gia Hân uống một ngụm lớn. Chỉ sau vài phút, đầu óc cô quay cuồng, cơ thể trở nên nặng nề và mơ màng. Thuốc mê trong rượu bắt đầu có tác dụng, Gia Hân gục xuống bàn, rơi vào trạng thái mê man.



Trong lúc đó, Bính Minh, Ngọc Hoàng và Trần Tâm cũng đã đến khách sạn. Khi nhận được thông tin từ Gia Hân, họ đã nghi ngờ và sử dụng các mối quan hệ của mình để điều tra. Phát hiện rằng không có hội nghị nào được tổ chức, họ lập tức đến địa điểm mà Gia Hân đã nói.

Khi đến khách sạn, họ cảm nhận rõ sự khác thường. Bính Minh bước vào sảnh, nhíu mày nhìn quanh. “Không thể nào có hội nghị ở đây. Không khí này hoàn toàn là giả dối.”

Ngọc Hoàng sốt ruột, nhìn quanh tìm kiếm. “Chúng ta phải tìm chị Gia Hân ngay lập tức. Chị ấy có thể đang gặp nguy hiểm.”

Họ nhanh chóng phát hiện ra khán phòng nơi Gia Hân đang bị những kẻ xấu bao vây. Bính Minh và Ngọc Hoàng lao vào, không ngần ngại tẩn cho bọn kia một trận, trong khi Trần Tâm cố gắng đánh thức Gia Hân. Một trong những kẻ xấu cố gắng lẩn đi nhưng bị Bính Minh tóm gọn. “Này, chúng mày định chạy đi đâu hả?” Bính Minh hét lớn.

Ngọc Hoàng tiếp lời. “Hôm nay đừng hòng ai rời khỏi đây,” ánh mắt đầy quyết tâm.

Trước khi đi, ba người Minh, Ngọc, Hoàng đã kịp báo cho bố của Gia Hân. Ông tức tốc đến khách sạn cùng đội ngũ bảo vệ và an ninh riêng của mình. Khi đến nơi, thấy con gái mình trong tình trạng mê man, lòng ông tràn ngập sự giận dữ và thất vọng.

Ông tiến đến, ánh mắt sắc bén nhìn quanh. “Ai dám động vào con gái tao?” Ông hét lên, giọng đầy quyền uy.

Một trong những kẻ xấu lắp bắp, cố gắng bào chữa, nhưng bị ông ngăn lại. “Không lời nào có thể biện minh cho hành động của chúng mày,” ông ra hiệu cho đội an ninh vào tóm lấy chúng.

Đội ngũ an ninh nhanh chóng khống chế những kẻ xấu và đưa ra khỏi khách sạn trong sự nhục nhã. Những kẻ này biết rằng họ không chỉ đối mặt với pháp luật mà còn đối mặt với sự trừng phạt từ một trong những người quyền lực nhất Việt Nam.

Gia Hân dần tỉnh lại trong vòng tay an toàn của những người em thân thiết. Cô bàng hoàng, không tin vào những gì đã xảy ra. Nhìn bố, cô thấy trong mắt ông sự lo lắng và tình yêu thương vô bờ bến.

“Bố, con xin lỗi!”

Bố Gia Hân bước nhanh về phía con gái, ánh mắt đầy lo lắng nhưng cũng toát lên sự cương nghị. Ông nhẹ nhàng đỡ Gia Hân dậy, vòng tay ôm lấy cô, truyền cho cô sự ấm áp và an toàn. Giọng ông trầm ấm, đầy an ủi: “Không sao đâu, con gái. Bố ở đây rồi, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

Gia Hân vẫn còn bàng hoàng, nước mắt rơi xuống không ngừng. Cô cảm nhận được tình yêu và sự bảo vệ từ vòng tay của bố, khiến cô bớt đi phần nào nỗi sợ hãi. “Bố, con xin lỗi. Con đã không cẩn thận…”

Ông đặt một tay lên vai cô, ánh mắt tràn ngập sự thông cảm. “Con không cần phải xin lỗi. Quan trọng là con an toàn. Những tên này sẽ phải trả giá cho hành động của chúng.”

Rồi ông quay sang ba người bạn của Gia Hân, ánh mắt đầy sự biết ơn. “Cảm ơn các cháu, nếu không có lòng dũng cảm và sự nhanh trí của các cháu, Gia Hân có thể đã gặp nguy hiểm lớn hơn. Các cháu thật sự là những người bạn đáng quý.”

Bính Minh đáp lại bằng một nụ cười nhẹ. “Chúng cháu chỉ làm những gì cần làm thôi, chú,” Ngọc Hoàng gật đầu đồng tình

Trần Tâm nhẹ nhàng nắm lấy tay Gia Hân, tiếp thêm sức mạnh cho cô. “Chị Gia Hân, chị không cần lo lắng nữa. Có bọn em và chú ở đây mọi chuyện đã qua rồi.”

Bố Gia Hân mỉm cười. “Bây giờ, chúng ta về nhà thôi. Hôm nay con phải về ở với mẹ nhé, không thì mẹ lo lắm đấy.”

Gia Hân tựa đầu vào vai bố, cảm nhận được tình yêu thương và sự bảo vệ từ ông. “Dạ, hôm nay con sẽ ngủ với mẹ,” cô biết rằng dù thế giới bên ngoài có đáng sợ thế nào, thì cô vẫn luôn có gia đình để về và những người bạn thân yêu sẵn sàng bảo vệ và hỗ trợ cô trong mọi hoàn cảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau