Trọng Sinh Trở Về: Tôi Quyến Rũ Anh Trai Của Kẻ Thù!
Chương 9: Giá như anh không phải anh trai của Tưởng Du Vãn thì tốt biết mấy
Cùng nhau ngồi hưởng thức bữa cơm chiều xong.Cả bốn người họ lại đến chiếc bàn gần đó ngồi ngắm hoàng hôn cùng nhau.
Dù đi bốn người nhưng chỉ nghe mỗi tiếng nói của Tưởng Du Vãn,lâu lâu lại nghe giọng nói của Cố Tuyết Nhi lên tiếng phụ họa.Còn Tưởng Thiên Dịch cùng Ngô Tú Hoài chỉ im lặng ngắm hoàng hôn.
Khung cảnh xinh đẹp như những câu chuyện cổ tính ngày xưa vẫn hay được nghe.Cố Tuyết Nhi dựa vào người Tưởng Thiên Dịch,bàn tay cô chà sát vào áo Tưởng Thiên Dịch để tạo hơi ấm.Không cần nghỉ ngợi nhiều cả hai cũng đã ăn ý như đọc được suy nghĩ của đối phương.
Có lẽ do sống với nhau trong ba năm.Không muốn biết cũng vô thức biết.
Cố Tuyết Nhi nhìn sang Tưởng Thiên Dịch nghĩ ngợi bỗng khẽ nói" Ông xã,chúng ta sau này có thể đi như vậy được không?"
Chúng ta sau này có thể như vậy được không?
Khi anh biết cô lấy anh chỉ vì trả thù thì anh có đối xử với cô như vậy không?
Nếu như anh biết cô kết hôn với anh chỉ vì trả thù em gái của anh thì anh có tha thứ cho cô được không?
Giá như anh không phải anh trai của Tưởng Du Vãn thì tốt biết mấy.
Hàng ngàn câu hỏi lặp lại trong đầu Cố Tuyết Nhi.Nhưng cô biết chúng sẽ chẳng có đáp án.
Hơi thở Tưởng Thiên Dịch phả vào mặt Cố Tuyết Nhi,mùi bạc hà nhẹ nhẹ nhưng lại khiến cô cảm thấy thoải mái,dễ chịu,nghe câu hỏi của cô anh im lặng một lúc mới lên tiếng:
" Có thể.Nếu sau này em là vợ của anh thì có thể"
Cố Tuyết Nhi nghe được câu trả lời thì im lặng không chút cảnh giác mà ngủ gật trong lòng Tưởng Thiên Dịch từ lâu nào không hay.
Trại đã được dựng từ trước.Tưởng Thiên Dịch bế Cố Tuyết Nhi theo kiểu công chúa rồi đưa vào lều.
Anh ân cần cẩn thận đặt cô xuống thật nhẹ nhàng để tránh cô tỉnh giấc.Còn mình thì ra ngoài chuẩn bị vài món ăn nhẹ để phòng khi cô thức dậy vào giữa tối giữa không có gì ăn.
Cứ như vậy một đêm đã trôi qua.Cố Tuyết Nhi nằm trong lòng Tưởng Thiên Dịch ngủ đến sáng.
....
Ngày hôm sau,Cố Tuyết Nhi tỉnh dậy đã thấy bên cạnh lạnh tanh.Hơi ấm cũng sớm đã nguội từ lâu.Tưởng Thiên Dịch chắc đã ra khỏi lều từ sớm.
Cố Tuyết Nhi ra ngoài,đập vào mắt cô là một bàn đồ ăn.Ly sữa nóng còn ngây ngút khói,những món ăn tuy nhìn thịnh soạn nhưng lại là món ăn đạm bạc giàu chất dinh dưỡng.
Tưởng Thiên Dịch nhìn thấy cô đã thức thì đi lại.Ôm lấy vai cô cất tiếng" Em thức rồi à? Vệ sinh cá nhân rồi vào ăn sáng"
Cố Tuyết Nhi ậm ừ,rồi đi vệ sinh cá nhân.
Lúc đi ra Tưởng Du Vãn cùng Ngô Tú Hoài cũng đã có mặt.
Cả bốn người cùng ăn sáng khá ngon lành tuy nhiên Cố Tuyết Nhi là phụ nữ mang thai nên rất khó ăn.
Dù một bàn đồ ăn đầy ấp nhưng cô cũng chẳng ăn được món nào ra hồn.Chỉ được một miếng thì lại buồn nôn kéo theo Tưởng Thiên Dịch kế bên cũng chẳng thể ngồi im.
Xong bữa ăn cũng đã dần đến trưa.Không khí hơi se lạnh khiến Cố Tuyết Nhi không muốn ra khỏi lều.Lúc này cô chỉ muốn nằm ngủ trong liều cho đến tối rồi về nhà. Truyện Quan Trường
Tuy nhiên hiếm khi đến đây.Nếu để một ngày trôi qua trong nhạt nhẽo như vậy thì thà ở nhà còn hơn.
Vậy nên Cố Tuyết Nhi bật dậy cầm lấy bàn tay của Tưởng Thiên Dịch đang nằm kế bên cô lên cất tiếng" Ông xã,chúng ta ra ngoài chơi đi.Đừng để một ngày lãng phí như vậy!"
Tưởng Thiên Dịch đang lim dim mắt,anh đã trông cô suốt đêm qua buổi sáng lại phải thức sớm làm đồ ăn cho cô.Cơ thể đã mệt đến mức có thể lăn ra đất ngủ lúc nào cũng được.Từ trước đến nay anh chưa từng phải hầu hạ ai.Cho đến khi Cố Tuyết Nhi xuất hiện,mọi suy nghĩ hành động của Tưởng Thiên Dịch lại thay đổi.Có thể nói anh như biến thành một người khác.
Tưởng Thiên Dịch mặc áo ấm cho Cố Tuyết Nhi,hai tay đan vào nhau cùng đi ra ngoài.
Quả thật khung cảnh xinh đẹp này nếu không thử ngắm một lần thì lại quá phí cảnh quan ông trời đã ban tặng.
Đi được một lúc Tưởng Thiên Dịch và Cố Tuyết Nhi bắt gặp Tưởng Du Vãn và Ngô Tú Hoài cách bọn họ không xa.
Khi nhìn thấy Tưởng Thiên Dịch,Tưởng Du Vãn liếc liếc nhìn anh tỏ vẻ kinh ngạc nói" Không ngờ anh hai em cũng biết đi ngắm cảnh.Chị dâu không biết đấy thôi,từ trước anh em đã là người mù đường cũng chẳng biết trân quý thiên nhiên hay cảnh vật.Suốt ngày chỉ trong phòng đọc sách.Nhưng từ ngày cưới chị anh em thay đổi hẳn.Lúc trước em có khóc cạn nước mắt cũng chẳng bao giờ đưa em ra ngoài chơi dù chỉ một lần,chỉ có mỗi anh ba Thiên Hạo đưa em đi thôi.Đâu ngờ,con người ta khi có vợ lại thay đổi như vậy ha ha..."
"..."
Tưởng Thiên Dịch lườm Tưởng Du Vãn một phát khiến Tưởng Du Vãn câm nín.Cố Tuyết Nhi bật cười chọc vào tay anh nhỏ giọng nói" Ông xã của em là vì yêu em nên thay đổi chăng?"
Dù đi bốn người nhưng chỉ nghe mỗi tiếng nói của Tưởng Du Vãn,lâu lâu lại nghe giọng nói của Cố Tuyết Nhi lên tiếng phụ họa.Còn Tưởng Thiên Dịch cùng Ngô Tú Hoài chỉ im lặng ngắm hoàng hôn.
Khung cảnh xinh đẹp như những câu chuyện cổ tính ngày xưa vẫn hay được nghe.Cố Tuyết Nhi dựa vào người Tưởng Thiên Dịch,bàn tay cô chà sát vào áo Tưởng Thiên Dịch để tạo hơi ấm.Không cần nghỉ ngợi nhiều cả hai cũng đã ăn ý như đọc được suy nghĩ của đối phương.
Có lẽ do sống với nhau trong ba năm.Không muốn biết cũng vô thức biết.
Cố Tuyết Nhi nhìn sang Tưởng Thiên Dịch nghĩ ngợi bỗng khẽ nói" Ông xã,chúng ta sau này có thể đi như vậy được không?"
Chúng ta sau này có thể như vậy được không?
Khi anh biết cô lấy anh chỉ vì trả thù thì anh có đối xử với cô như vậy không?
Nếu như anh biết cô kết hôn với anh chỉ vì trả thù em gái của anh thì anh có tha thứ cho cô được không?
Giá như anh không phải anh trai của Tưởng Du Vãn thì tốt biết mấy.
Hàng ngàn câu hỏi lặp lại trong đầu Cố Tuyết Nhi.Nhưng cô biết chúng sẽ chẳng có đáp án.
Hơi thở Tưởng Thiên Dịch phả vào mặt Cố Tuyết Nhi,mùi bạc hà nhẹ nhẹ nhưng lại khiến cô cảm thấy thoải mái,dễ chịu,nghe câu hỏi của cô anh im lặng một lúc mới lên tiếng:
" Có thể.Nếu sau này em là vợ của anh thì có thể"
Cố Tuyết Nhi nghe được câu trả lời thì im lặng không chút cảnh giác mà ngủ gật trong lòng Tưởng Thiên Dịch từ lâu nào không hay.
Trại đã được dựng từ trước.Tưởng Thiên Dịch bế Cố Tuyết Nhi theo kiểu công chúa rồi đưa vào lều.
Anh ân cần cẩn thận đặt cô xuống thật nhẹ nhàng để tránh cô tỉnh giấc.Còn mình thì ra ngoài chuẩn bị vài món ăn nhẹ để phòng khi cô thức dậy vào giữa tối giữa không có gì ăn.
Cứ như vậy một đêm đã trôi qua.Cố Tuyết Nhi nằm trong lòng Tưởng Thiên Dịch ngủ đến sáng.
....
Ngày hôm sau,Cố Tuyết Nhi tỉnh dậy đã thấy bên cạnh lạnh tanh.Hơi ấm cũng sớm đã nguội từ lâu.Tưởng Thiên Dịch chắc đã ra khỏi lều từ sớm.
Cố Tuyết Nhi ra ngoài,đập vào mắt cô là một bàn đồ ăn.Ly sữa nóng còn ngây ngút khói,những món ăn tuy nhìn thịnh soạn nhưng lại là món ăn đạm bạc giàu chất dinh dưỡng.
Tưởng Thiên Dịch nhìn thấy cô đã thức thì đi lại.Ôm lấy vai cô cất tiếng" Em thức rồi à? Vệ sinh cá nhân rồi vào ăn sáng"
Cố Tuyết Nhi ậm ừ,rồi đi vệ sinh cá nhân.
Lúc đi ra Tưởng Du Vãn cùng Ngô Tú Hoài cũng đã có mặt.
Cả bốn người cùng ăn sáng khá ngon lành tuy nhiên Cố Tuyết Nhi là phụ nữ mang thai nên rất khó ăn.
Dù một bàn đồ ăn đầy ấp nhưng cô cũng chẳng ăn được món nào ra hồn.Chỉ được một miếng thì lại buồn nôn kéo theo Tưởng Thiên Dịch kế bên cũng chẳng thể ngồi im.
Xong bữa ăn cũng đã dần đến trưa.Không khí hơi se lạnh khiến Cố Tuyết Nhi không muốn ra khỏi lều.Lúc này cô chỉ muốn nằm ngủ trong liều cho đến tối rồi về nhà. Truyện Quan Trường
Tuy nhiên hiếm khi đến đây.Nếu để một ngày trôi qua trong nhạt nhẽo như vậy thì thà ở nhà còn hơn.
Vậy nên Cố Tuyết Nhi bật dậy cầm lấy bàn tay của Tưởng Thiên Dịch đang nằm kế bên cô lên cất tiếng" Ông xã,chúng ta ra ngoài chơi đi.Đừng để một ngày lãng phí như vậy!"
Tưởng Thiên Dịch đang lim dim mắt,anh đã trông cô suốt đêm qua buổi sáng lại phải thức sớm làm đồ ăn cho cô.Cơ thể đã mệt đến mức có thể lăn ra đất ngủ lúc nào cũng được.Từ trước đến nay anh chưa từng phải hầu hạ ai.Cho đến khi Cố Tuyết Nhi xuất hiện,mọi suy nghĩ hành động của Tưởng Thiên Dịch lại thay đổi.Có thể nói anh như biến thành một người khác.
Tưởng Thiên Dịch mặc áo ấm cho Cố Tuyết Nhi,hai tay đan vào nhau cùng đi ra ngoài.
Quả thật khung cảnh xinh đẹp này nếu không thử ngắm một lần thì lại quá phí cảnh quan ông trời đã ban tặng.
Đi được một lúc Tưởng Thiên Dịch và Cố Tuyết Nhi bắt gặp Tưởng Du Vãn và Ngô Tú Hoài cách bọn họ không xa.
Khi nhìn thấy Tưởng Thiên Dịch,Tưởng Du Vãn liếc liếc nhìn anh tỏ vẻ kinh ngạc nói" Không ngờ anh hai em cũng biết đi ngắm cảnh.Chị dâu không biết đấy thôi,từ trước anh em đã là người mù đường cũng chẳng biết trân quý thiên nhiên hay cảnh vật.Suốt ngày chỉ trong phòng đọc sách.Nhưng từ ngày cưới chị anh em thay đổi hẳn.Lúc trước em có khóc cạn nước mắt cũng chẳng bao giờ đưa em ra ngoài chơi dù chỉ một lần,chỉ có mỗi anh ba Thiên Hạo đưa em đi thôi.Đâu ngờ,con người ta khi có vợ lại thay đổi như vậy ha ha..."
"..."
Tưởng Thiên Dịch lườm Tưởng Du Vãn một phát khiến Tưởng Du Vãn câm nín.Cố Tuyết Nhi bật cười chọc vào tay anh nhỏ giọng nói" Ông xã của em là vì yêu em nên thay đổi chăng?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất