Tn80: Người Đẹp Trong Đại Tạp Viện

Chương 25: Gặp Mặt 3

Trước Sau
Ở kiếp trước độ của Tô Bắc Bắc đối với anh không tốt, nhưng Tô Đại Sơn và Lý Thục Phân lại đối xử với anh như con ruột của mình.

Anh mím môi, nhẹ giọng đáp: “Bác gái, bác yên tâm. Cháu biết những chuyện này là cú sốc rất lớn với cô ấy, cho dù cô ấy nói gì hay làm gì cháu cũng sẽ không để ý.”

Lý Thục Phân nghe thấy lời này, bà đột nhiên nghĩ đến buổi chiều khi nhìn thấy Tô Bắc Bắc. Lúc ấy chỉ có Tô Bắc Bắc đứng đó một mình, xem ra Phong Việt đã rời đi rồi.

Lúc đó bà chỉ lo lắng cho thân thể của Tô Bắc Bắc, sau khi trở về nhà lại xảy ra rất nhiều chuyện, bà cũng quên hỏi Tô Bắc Bắc nguyên nhân.

Bây giờ trong lòng bà có một suy đoán mờ mịt, bà nghĩ có lẽ con gái mình tỉnh lại nửa đường thì phát hiện đang được Phong Việt cõng, cho nên tức giận với Phong Việt. Nếu không Phong Việt sẽ không thể không đưa cô về tận nhà.

Nói như vậy, lời nói của Phong Việt cũng có lý.

Lý Thục Phân mỉm cười xin lỗi với Phong Việt, sau đó xoay người tiếp tục đi về phía trước.

Khi đến cửa phòng của Tô Bắc Bắc, bà giơ tay gõ cửa hai lần, sau khi nghe thấy bên trong nói “mời vào”, bà đẩy cửa đi vào cùng Phong Việt.



-

Lúc Tô Bắc Bắc nhìn thấy Phong Việt thì không hề ngạc nhiên, còn âm thầm ngưỡng mộ ngoại hình của ông chủ lớn khi còn trẻ, quả nhiên ngoại hình của anh rất phù hợp với thẩm mỹ của cô.

Tuy rằng dựa theo trí nhớ của nguyên chủ cô đã biết diện mạo của Phong Việt khi còn trẻ, nhưng đó là Phong Việt dưới cái nhìn mang theo cảm xúc chán ghét của nguyên chủ, tất nhiên sẽ khác khi cô nhìn với cảm xúc thưởng thức.

Trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi chiều nay, cô vẫn đang chìm sâu trong tác động của việc xuyên không. Cô hoàn toàn không nhận ra rằng người cõng cô trên lưng là ông chủ lớn Phong Việt, còn cảm thấy anh vô cùng kỳ lạ.

Bây giờ nghĩ đến hình tượng “tảng băng trôi” của ông chủ lớn, cô không hề cảm thấy phản ứng của Phong Việt lúc đó có gì không đúng.

Lý Thục Phân thấy phản ứng của Tô Bắc Bắc rất bình thường, dường như cô không có chút chán ghét nào vì bà đã đưa Phong Việt vào đây.

Trong lòng bà thở phào nhẹ nhõm một hơi, mỉm cười nói: “Bắc Bắc, Tiểu Phong lo lắng vết thương trên trán con nên đặc biệt mang thuốc mỡ cho con.”

Nghe được lời này, cuối cùng Tô Bắc Bắc cũng có thể quang minh chính đại nhìn Phong Việt đang đứng một bên với vẻ mặt khó hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau