Tn80: Người Đẹp Trong Đại Tạp Viện

Chương 37: Xung Đột 4

Trước Sau
“Vừa đúng lúc ba anh và em trai anh ở đây, trước mắt chúng ta không nói đến chuyện Bắc Bắc bị ngã. Trương Tuyết Hoa, không phải cô nói là tôi không cho con cô ăn cơm sao? Tại đây tôi sẽ nói rõ ràng với các người.”

Lý Thục Phân chán nản, bà cũng không muốn miễn cưỡng duy trì vẻ hòa bình ngoài mặt ở trong nhà.

“Hồi đó chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rõ ràng, ba anh và tôi bỏ tiền xây cho anh hai ăn sương phòng này, cũng tính rõ là đã chia nhà với anh, sau này tiền lương của anh cũng sẽ phải nộp lên một nửa, ba anh và tôi vẫn còn làm việc được không cần các anh đưa tiền dưỡng lão, cũng không quan tâm đến ăn uống của mấy người nhà anh.”

“Nói đúng ra, mặc dù chúng ta sống trong cùng một sân, nhưng thực sự là người của hai nhà!”

Nhìn sắc mặt của Tô Hướng Đông lập tức tái nhợt, Lý Thục Phân hoàn toàn không có ý muốn dừng lại, bà nói tiếp: “Bình thường gọi các anh đến nhà chính cùng nhau ăn cơm không phải là nghĩa vụ của chúng tôi, chỉ là ba mẹ chăm sóc con cái. Các anh không cảm ơn tôi tôi cũng không để bụng. Nhưng cơm này nếu tôi không chủ động kêu anh ăn, cũng không đưa tới cho anh, anh không hỏi mà tự lấy thì chính là ăn cắp!”

“Dáng vẻ trả đũa này của Trương Tuyết Hoa không phải là có tật giật mình thì là gì!”



Khuôn mặt Tô Hướng Đông hiện lên một chút xấu hổ, thân là con trai trưởng mà lại chia nhà với ba mẹ là nỗi sỉ nhục của cả đời anh ấy.

Ngay cả em trai thứ 3 của anh ấy không ăn ở nhà không sống ở nhà nhưng mỗi tháng đều về đưa tiền, bởi vì em ba và ba mẹ chưa chia nhà.

Chỉ có anh ấy, vốn là con trai cả có nghĩa vụ phụng dưỡng ba mẹ, vậy mà lại là người đầu tiên bị ba mẹ cho ra ở riêng.

Ngoài lúc vừa mới chia nhà náo loạn đến quá xấu hổ, thời gian trôi qua, ba mẹ anh ấy bắt đầu gọi họ đến nhà chính ăn cơm, anh ấy cũng quen cứ tan làm là lại đến nhà chính ăn cơm, giống như thể họ chưa bao giờ chia nhà.

Nhưng bây giờ, mẹ anh ấy lại chính tay xé bỏ chuyện này…

“Trương Tuyết Hoa, cô cút lại đây cho tôi, cùng nhau xin lỗi mẹ.” Tô Hướng Đông trừng mắt nhìn Trương Tuyết Hoa rồi mắng: “Vì sao cô lại muốn đến nhà chính trộm đồ ăn! Nếu bọn trẻ đói thì cô nói với mẹ một tiếng, chẳng lẽ mẹ còn có thể không cho đứa nhỏ ăn sao? Sống tốt thì cô không muốn, thế nào cũng phải châm ngòi gây chuyện đúng không! Lúc trước tôi thật sự không nên cưới cô!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau