Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Lọt Vào Mắt Xanh Của Sĩ Quan Lạnh Lùng

Chương 9:

Trước Sau
Trình Dao tuổi nhỏ như vậy…

Chắc hẳn không thể phát hiện ra tờ nào là giả đâu.

Lúc này, Trình Dao đang đếm tiền, liền lấy ra từ trong xấp tiền hai tờ 100 tệ đưa cho ông chủ: “Làm phiền ông đổi giùm cháu hai tờ.”

Ông chủ ngẩn người.

Nếu ông ta nhìn không nhầm, chính là hai tờ một trăm làm giả mà ông ta đã đánh dấu.

Lẽ nào…

Trình Dao nhìn ra gì đó rồi?

Không!

Không thể nào!

Trình Dao mới vài tuổi đầu?

Làm sao cô phát hiện ra gì được?

Nghĩ tới điểm này, dáng vẻ ông chủ nhẹ nhõm vài phần: “Cô bé, đổi gì mà đổi? Tiền này không mới sao!”

Trình Dao vẻ mặt thản nhiên: “Mới thì cũng khá mới đấy, chỉ sợ là dùng không nổi, ông chủ, hôm nay cháu không muốn làm lớn chuyện này.”

Năm 97.

Tiền giả đã âm thầm lưu thông trên thị trường.

Nếu đổi thành Trình Dao của kiếp trước, chắc chắn không nhìn ra hai tờ tiền giả này.

Nhưng kiếp trước cô với tiền gắn liền cả đời, tay cô có thể so với máy dò tiền được luôn rồi.



Nghe tới câu cuối, trên trán ông chủ nhất thời đổ mồ hôi lạnh.

Ông không ngờ rằng, Trình Dao lại có thể nhận ra tờ tiền giả!

Hai tờ tiền giả này là do ông nhận từ tay tên bán hàng trên núi tuần trước.

Khi đó, ngay cả ông ta cũng không nhìn ra.

Ông chủ ý thức được Trình Dao không phải người dễ chọc, liền lập tức lấy hai tờ tiền giả từ tay cô: “Đổi đổi đổi! Cô bé, tôi đổi cho cháu ngay”

Đổi tiền xong.

Trình Dao đem sâm núi đưa cho ông chủ, ngữ điệu rõ ràng: “Ông chủ, sống làm người chính trực sẽ được báo đáp tốt, trong buôn bán cũng vậy.”

Nói hết câu, Trình Dao xoay người rời đi.

Nhìn theo bóng lưng Trình Dao, ông chủ liền lau mồ hôi trên trán, sau đó lấy que diêm, đốt hai tờ tiền giả đi.

Bán sâm núi xong, Trình Dao tới chợ nông sản mua một cân thịt lợn.

Rời khỏi chợ nông sản, Trình Dao tìm một quán hoành thánh, nhờ chủ quán nấu cho một bát hoành thánh lớn.

Năm 90 vẫn chưa có mấy loại thuốc tăng trọng.

Nước cốt xương bò nguyên chất rất thơm. Sau khi lấy hoành thánh ra khỏi nồi, rắc một nắm hành lá vào bát hoành thánh rồi uống một ngụm, hương vị đó ngon miễn bàn.

Quan trọng là còn rẻ nữa.

Một bát hoành thánh thịt bò bán có hai tệ mốt một bát.

Ăn xong bát hoành thánh, Trình Dao liền chuẩn bị đi mua thêm vài thứ khác.

Cô vừa bước ra đường, liền bị một người đi về phía mình đụng phải.

Người đụng cô phải trông rất kì lạ.



Thời tiết đang là tháng tư mà lại quấn kín mít người, còn đeo khẩu trang và đội mũ.

Trình Dao liền nhận ra có điều không đúng.

Sờ túi tiền.

Quả nhiên.

Tất cả tiền của cô để ở túi ngoài liền không thấy đâu!

Trình Dao khẽ cau mày, lập tức đuổi theo người vừa đụng cô: “Ăn trộm! Bắt lấy tên trộm!”

Tên trộm chạy rất nhanh.

Trình Dao vừa ăn xong, hơn nữa chân tay ở kiếp trước tuy không tệ nhưng cô vừa sống lại, cơ thể vẫn hơi yếu đuối, đối mặt với tên trộm này có chút lực bất tòng tâm.

Mắt nhìn tên trộm chạy ngày càng xa, Trình Dao nhanh trí cởi giày, nhìn theo hướng tên trộm mà ném.

Bụp!

Chiếc giày vẽ một đường cong hoàn hảo trên không trung, rồi bay thẳng vào đầu tên trộm.

Tên trộm ngơ ngác một hồi, tận dụng cơ hội này, Trình Dao tăng tốc chạy, trực tiếp lao tới cho hắn một cước.

Phịch!

Tên trộm ngã lăn ra đất.

Trình Dao một chân đặt trên người tên trộm, một tay túm tóc tên trộm: “Tiền của bà mày cũng dám cướp, không muốn sống nữa à?”

“Lấy tiền ra đây.”

Tên trộm không ngờ hôm nay hắn lại xui xẻo như vậy, hắn đi theo cả một quãng đường thấy cô vào tiệm thuốc, biết Trình Dao bán nhân sâm đổi được không ít tiền, vốn tưởng rằng có thể nuốt trọn đống tiền này rồi phát tài, không ngờ kẻ cắp này lại gặp phải bà già.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau