Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Lọt Vào Mắt Xanh Của Sĩ Quan Lạnh Lùng

Chương 16:

Trước Sau
Nhất định không thể để người nhà họ Triệu nhìn thấy Trình Dao.

Cô giống người nhà họ Triệu như vậy, nếu để nhà họ Triệu nhìn thấy, chắc chắn sẽ nảy sinh nghi ngờ!

Mã Lan biết, ở kinh đô có một kỹ thuật gọi là xét nghiệm ADN.

Nếu để người nhà họ Triệu nhìn thấy Trình Dao, chắc chắn sẽ kéo Trình Dao đi xét nghiệm ADN.

Trình Dao vẫn luôn lớn lên ở nông thôn, Mã Lan vốn tưởng mình sẽ thấy một cô thôn nữ bùn đất lấm lem.

Không ngờ, Trình Dao lại có gương mặt của một tiểu thư danh giá.

Nhưng một người như con bé, có tư cách gì để làm tiểu thư danh giá?

Ánh mắt Mã Lan chợt âm u, rồi sau đó, mặt lại nở nụ cười niềm nở, tiếp tục nói: "Mấy năm không gặp, A Dao đã cao lớn như vậy rồi! Không biết mặc có vừa chiếc váy mà thím mua ở kinh đô không?"

Nói rồi, Mã Lan lấy ra từ trong túi một chiếc váy công chúa viền ren.

Kiếp trước.

Trình Dao chỉ thấy loại váy này trên tivi, cô không ngờ thím cô lại mang về cho mình, vì vậy, tràn đầy thiện cảm đối với người thím mới gặp vài lần này.



Cũng chính vì vậy.

Khi cha mẹ chô mới qua đời, Mã Lan nói muốn đưa cô vào thành phố sống cuộc sống tốt đẹp, cô liền không hề đề phòng mà đi theo.

Không ngờ rằng.

Mã Lan không những hủy hoại dung mạo của cô, càng không ngờ Mã Lan có thể bán cô sang Miến Điện.

Thấy chiếc váy trong tay Mã Lan, Lý Thục Phân mở to mắt, trên vẻ mặt tràn đầy sự vui mừng.

Em dâu lại có thể mua váy cho con gái mình.

Xem ra, em dâu có lẽ thật sự là người tốt!

Nghĩ đến đây, Lý Thục Phân thúc giục Trình Dao: "A Dao, con còn không mau cảm ơn thím!"

Trình Dao lúc này mới phản ứng lại, đưa tay nhận lấy chiếc váy từ tay Mã Lan, bày ra vẻ mặt hết sức mừng rỡ: "Cảm, cảm ơn thím."

"Không có gì," Mã Lan dịu dàng nói: "Thím và chú chỉ có mỗi một đứa con Quang Tông, sau này, chúng ta sẽ coi con như con gái ruột mà mến yêu! Con ngoan, con mau đi thử xem váy có vừa không."

"Dạ." Trình Dao cầm váy đi vào trong phòng.

Bà nội Trình có chút càu mày không vui.



Con trai con dâu về mà không mang gì cho bà, đã vậy lại còn mua váy cho đứa con hoang này.

Loại con hoang mà xứng mặc chiếc váy đẹp như vậy sao?

Thật là lãng phí!

Có lẽ thấy sắc mặt của bà nội Trình khó chịu, Mã Lan liền lấy ra một món quà khác từ trong túi: "Mẹ, đây là chiếc vòng tay bạc mà con và Phú Quý đặc biệt mua ở tiệm trang sức cho mẹ."

Thấy chiếc vòng tay bạc, bà nội Trình lập tức cười tươi: "Mẹ biết ngay mà vẫn là con trai thứ và con dâu thứ của mẹ hiếu thảo nhất! Không như một số người!"

Nói đến câu cuối, bà nội Trình lườm Lý Thục Phân một cái.

Lý Thục Phân biết 'một số người' ở đây của mẹ chồng chỉ là bà.

Trình Quang Huy kiếm được tiền đều giao cho bà nội Trình, Lý Thục Phân quanh năm làm ruộng, khó khăn lắm mới bán được ít nông sản, còn phải tích góp để đóng học phí cho Trình Dao, bà lấy đâu ra tiền để mua đồ cho mẹ chồng?

Lúc này.

Trình Dao đã thay xong váy từ trong nhà bước ra.

Da cô rất trắng, mắt rất to và đẹp, quả là có thể nói nghiêng nước nghiêng thành, mặc chiếc váy hồng, cả người trông sạch sẽ và xinh đẹp, toàn thân tỏa sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau