Chương 136: Người mới của Bộ Hung ti (2)
Theo màn phòng hộ của Pháp Chu hiện lên, đáy lòng Hứa Thanh cũng thoáng trở lên yên ổn.
Sau khi khoanh chân ngồi xuống, hắn cũng không lập tức tu hành, mà suy nghĩ về tất cả những gì xảy ra hôm nay.
Bên phía đội trưởng, Hứa Thanh không nhìn thấu, nhưng hắn cũng ghi tạc lời nói của đối phương vào trong lòng, trực giác của hắn tự nói với mình, những lời đối phương nói, là sự thật.
Bên Trương Tam, Hứa Thanh mơ hồ phát hiện đối phương hình như ẩn giấu loại cảm xúc nào đó, giống như có chút kiêng kị bộ dáng của mình.
Còn có tên đệ tử điểm cống hiến về không, không cách nào tự rời khỏi, tuyệt vọng nhìn bầu trời, cuối cùng bị trận pháp gạt bỏ, hóa thành tro bụi. Kiến thức ngày hôm nay, khiến cho Hứa Thanh ý thức được một điều, đệ tử có thể sinh tồn trong hoàn cảnh hung tàn của chủ thành Thất Huyết Đồng, đa số đều không đơn giản, hết thảy không thể chỉ nhìn mặt ngoài.
Như đội trưởng hoặc là Trương Tam, ném bất kỳ một người nào tới doanh địa của thập hoang giả, sợ là đều có thể đùa bỡn người khác giữa lòng bàn tay, nắm quyền sinh sát trong tay.
Mà toàn bộ Thất Huyết Đồng, giờ phút này này trong mắt Hứa Thanh xem ra, thật sự phảng phất giống như là một loại cấm khu khác, cho nên hắn càng cần cố gắng tu luyện.
Nhất là khi hắn nghĩ đến người thanh niên mặc áo bào tím nhạt ban ngày kia, đối phương chỉ là Ngưng Khí, nhưng thân phận cao quý, với cả thái độ của những người chung quanh, khiến cho Hứa Thanh cảm nhận được sự quen thuộc của chênh lệch đẳng cấp.
Sự chênh lệch đẳng cấp này, hắn từ nhỏ đến lớn, đã trông thấy rất nhiều, cũng biết xử lý như thế nào.
Mặt khác, cũng căn cứ vào cảnh giác, Hứa Thanh không có đi hỏi đội trưởng về tin tức cụ thể của người đó. Đối phương nếu muốn xuất hiện, tự nhiên sẽ xuất hiện, nếu không muốn xuất hiện, Hứa Thanh cũng sẽ không cưỡng cầu đáp án.
- Có lẽ không phải là người được Bách đại sư chiếu cố.
Hứa Thanh thở sâu, nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện.
Một lúc lâu sau, sắc trời bên ngoài hoàn toàn hạ xuống, trong sự yên tĩnh, Hứa Thanh mở mắt ra, trong mắt lộ ra do dự.
Hắn cảm nhận được tốc độ tu luyện giảm xuống rất nhiều so với ngày hôm qua, cũng biết nguyên do của việc này.
Nếu như ví von thân xác thành một thứ vật chứa, hôm qua hắn, trong thùng hơn phân nửa đều là trống không, cho nên không cần mất công, liền hấp thu được thêm rất nhiều linh năng, nhưng bây giờ thùng vật chứa là hắn đã đầy không ít, vì vậy khi tu luyện, cần phải tăng lên năng lực thu nạp, để thu hút linh năng bên ngoài tới.
- Trừ phi, không cần mất công thu nạp, liền có thể khiến cho linh năng tự tràn vào, nhưng điều này cần linh năng bên ngoài cực kỳ nồng đậm mới có thể làm được.
Hứa Thanh cúi đầu, sau khi trầm ngâm liền dùng tay phải bấm niệm pháp quyết, chỉ một ngón tay về một bên boong thuyền. Chỗ bị hắn chỉ lập tức lập lòe tia sáng, hiện ra một đạo ánh sáng, tràn ngập toàn bộ bên trong Pháp Chu, tựa như một cái trận pháp.
Cái trận pháp này rõ ràng đang vận hành, khiến cho linh năng bên ngoài tuy là chậm chạp nhưng đang liên tục vọt tới, đây cũng là lý do tại sao tốc độ tu luyện ở bên trong Pháp Chu sẽ nhanh hơn so với bên ngoài.
Bởi vì trận pháp này, tên là tụ linh.
- Phải tăng nguồn động lực lên một chút.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, thông qua ngọc giản của Pháp Chu, hắn biết rõ cách tăng con thuyền lên, ngoại trừ tài liệu sinh vật gia trì bên ngoài, còn có một trọng điểm. Đó chính là nguồn động lực.
Đây là hạch tâm của một chiếc thuyền, gióng như trái tim vậy, quyết định động lực trên thân thuyền, có thể tăng lên vô hạn, là bộ phận quý nhất. Toàn bộ Pháp Chu của đệ tử ngọn núi thứ bảy, lúc mới bắt đầu, nguồn động lực cũng chỉ là một cái trận tụ linh mà thôi, có thể chậm rãi hấp thu linh năng từ bốn phía, chứa đựng tư cách thay thế lên thành nguồn động lực.
Nếu như đệ tử nào cảm thấy động lực chưa đủ, cũng có thể tự đặt linh thạch vào, động lực sẽ phát ra năng lượng mạnh hơn, uy năng của trận pháp sẽ lớn hơn.
Trừ thứ này, còn có một trái tim của dị thú cường đại, thường là tài liệu tốt nhất để làm nguồn động lực, mà lực lượng của động lực càng mạnh, uy lực của tụ linh trận lại càng lớn, đồng thời bất kể tốc độ hay là phòng hộ của con thuyền...
Cũng cũng có thể phát huy ra trình độ lớn nhất. Bằng không mà nói, cấp độ nguồn động lực chưa đủ, coi như là phối trí bên ngoài cho tốt, cũng rất khó phát huy hoàn toàn được. Nghĩ tới đây, Hứa Thanh cắn răng một cái, từ trong vẻn vẹn còn có mưới khối linh thạch lấy ra một miếng, đặt ở trên trận pháp, trong nháy mắt tiếp theo, linh thạch tan biến, mà Pháp Chu của Hứa Thanh ầm ầm chấn động.
Trận pháp phát ra ánh sáng rực rỡ, toàn bộ Pháp Chu tựa như trở thành một cái vòng xoáy, linh năng so với trước kia càng trở nên nồng đậm, bị cưỡng ép hút tới từ bát phương.
Hứa Thanh lập tức tu hành, lần này, tốc độ tu luyện của hắn rõ ràng nhanh rất nhiều.
Sau khi khoanh chân ngồi xuống, hắn cũng không lập tức tu hành, mà suy nghĩ về tất cả những gì xảy ra hôm nay.
Bên phía đội trưởng, Hứa Thanh không nhìn thấu, nhưng hắn cũng ghi tạc lời nói của đối phương vào trong lòng, trực giác của hắn tự nói với mình, những lời đối phương nói, là sự thật.
Bên Trương Tam, Hứa Thanh mơ hồ phát hiện đối phương hình như ẩn giấu loại cảm xúc nào đó, giống như có chút kiêng kị bộ dáng của mình.
Còn có tên đệ tử điểm cống hiến về không, không cách nào tự rời khỏi, tuyệt vọng nhìn bầu trời, cuối cùng bị trận pháp gạt bỏ, hóa thành tro bụi. Kiến thức ngày hôm nay, khiến cho Hứa Thanh ý thức được một điều, đệ tử có thể sinh tồn trong hoàn cảnh hung tàn của chủ thành Thất Huyết Đồng, đa số đều không đơn giản, hết thảy không thể chỉ nhìn mặt ngoài.
Như đội trưởng hoặc là Trương Tam, ném bất kỳ một người nào tới doanh địa của thập hoang giả, sợ là đều có thể đùa bỡn người khác giữa lòng bàn tay, nắm quyền sinh sát trong tay.
Mà toàn bộ Thất Huyết Đồng, giờ phút này này trong mắt Hứa Thanh xem ra, thật sự phảng phất giống như là một loại cấm khu khác, cho nên hắn càng cần cố gắng tu luyện.
Nhất là khi hắn nghĩ đến người thanh niên mặc áo bào tím nhạt ban ngày kia, đối phương chỉ là Ngưng Khí, nhưng thân phận cao quý, với cả thái độ của những người chung quanh, khiến cho Hứa Thanh cảm nhận được sự quen thuộc của chênh lệch đẳng cấp.
Sự chênh lệch đẳng cấp này, hắn từ nhỏ đến lớn, đã trông thấy rất nhiều, cũng biết xử lý như thế nào.
Mặt khác, cũng căn cứ vào cảnh giác, Hứa Thanh không có đi hỏi đội trưởng về tin tức cụ thể của người đó. Đối phương nếu muốn xuất hiện, tự nhiên sẽ xuất hiện, nếu không muốn xuất hiện, Hứa Thanh cũng sẽ không cưỡng cầu đáp án.
- Có lẽ không phải là người được Bách đại sư chiếu cố.
Hứa Thanh thở sâu, nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện.
Một lúc lâu sau, sắc trời bên ngoài hoàn toàn hạ xuống, trong sự yên tĩnh, Hứa Thanh mở mắt ra, trong mắt lộ ra do dự.
Hắn cảm nhận được tốc độ tu luyện giảm xuống rất nhiều so với ngày hôm qua, cũng biết nguyên do của việc này.
Nếu như ví von thân xác thành một thứ vật chứa, hôm qua hắn, trong thùng hơn phân nửa đều là trống không, cho nên không cần mất công, liền hấp thu được thêm rất nhiều linh năng, nhưng bây giờ thùng vật chứa là hắn đã đầy không ít, vì vậy khi tu luyện, cần phải tăng lên năng lực thu nạp, để thu hút linh năng bên ngoài tới.
- Trừ phi, không cần mất công thu nạp, liền có thể khiến cho linh năng tự tràn vào, nhưng điều này cần linh năng bên ngoài cực kỳ nồng đậm mới có thể làm được.
Hứa Thanh cúi đầu, sau khi trầm ngâm liền dùng tay phải bấm niệm pháp quyết, chỉ một ngón tay về một bên boong thuyền. Chỗ bị hắn chỉ lập tức lập lòe tia sáng, hiện ra một đạo ánh sáng, tràn ngập toàn bộ bên trong Pháp Chu, tựa như một cái trận pháp.
Cái trận pháp này rõ ràng đang vận hành, khiến cho linh năng bên ngoài tuy là chậm chạp nhưng đang liên tục vọt tới, đây cũng là lý do tại sao tốc độ tu luyện ở bên trong Pháp Chu sẽ nhanh hơn so với bên ngoài.
Bởi vì trận pháp này, tên là tụ linh.
- Phải tăng nguồn động lực lên một chút.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, thông qua ngọc giản của Pháp Chu, hắn biết rõ cách tăng con thuyền lên, ngoại trừ tài liệu sinh vật gia trì bên ngoài, còn có một trọng điểm. Đó chính là nguồn động lực.
Đây là hạch tâm của một chiếc thuyền, gióng như trái tim vậy, quyết định động lực trên thân thuyền, có thể tăng lên vô hạn, là bộ phận quý nhất. Toàn bộ Pháp Chu của đệ tử ngọn núi thứ bảy, lúc mới bắt đầu, nguồn động lực cũng chỉ là một cái trận tụ linh mà thôi, có thể chậm rãi hấp thu linh năng từ bốn phía, chứa đựng tư cách thay thế lên thành nguồn động lực.
Nếu như đệ tử nào cảm thấy động lực chưa đủ, cũng có thể tự đặt linh thạch vào, động lực sẽ phát ra năng lượng mạnh hơn, uy năng của trận pháp sẽ lớn hơn.
Trừ thứ này, còn có một trái tim của dị thú cường đại, thường là tài liệu tốt nhất để làm nguồn động lực, mà lực lượng của động lực càng mạnh, uy lực của tụ linh trận lại càng lớn, đồng thời bất kể tốc độ hay là phòng hộ của con thuyền...
Cũng cũng có thể phát huy ra trình độ lớn nhất. Bằng không mà nói, cấp độ nguồn động lực chưa đủ, coi như là phối trí bên ngoài cho tốt, cũng rất khó phát huy hoàn toàn được. Nghĩ tới đây, Hứa Thanh cắn răng một cái, từ trong vẻn vẹn còn có mưới khối linh thạch lấy ra một miếng, đặt ở trên trận pháp, trong nháy mắt tiếp theo, linh thạch tan biến, mà Pháp Chu của Hứa Thanh ầm ầm chấn động.
Trận pháp phát ra ánh sáng rực rỡ, toàn bộ Pháp Chu tựa như trở thành một cái vòng xoáy, linh năng so với trước kia càng trở nên nồng đậm, bị cưỡng ép hút tới từ bát phương.
Hứa Thanh lập tức tu hành, lần này, tốc độ tu luyện của hắn rõ ràng nhanh rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất