Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 126: Ràng buộc trong gió: Sợi tơ nỗi nhớ hai chiều 33

Trước Sau
Thiều Kim Công Quán đứng sừng sững trong gió lạnh yên tĩnh đầu xuân, tầng phòng chơi điện tử bỗng mở ra phát ra một trận cảnh báo chói tai.

Omega bò sát từ trong võng bừng tỉnh, vội vàng cầm một cái áo khoác bên ngoài khoác lên người, chân trần chạy đến bên cạnh máy tính.

Hắn đã tự viết một chương trình giám sát có thể truy xuất trạng thái phát triển của các thành viên trong tổ chức, âm thanh báo động như vậy rất hiếm, là âm thanh mà hắn đã chọn một đoạn giọng nói đặc biệt khi thiết lập.

Khi giọng nói vang lên, nó chứng minh rằng các thành viên trong tổ chức đã bước vào giai đoạn xấu đi.

Tiếng chuông báo động vang lên, Domino đang ngủ bên cạnh cũng giật mình tỉnh giấc, không bao lâu sau liền ôm gối, đội mũ ngủ buồn ngủ đẩy cửa đi ra, lười biếng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Omega bò sát nhìn chằm chằm tin tức trên màn hình, lông mày càng ngày càng nhíu chặt: "Omega thợ làm bánh tiến vào giai đoạn xấu đi rồi, không phải chứ, hắn chỉ là một thí nghiệm thể trưởng thành cấp một, cách thời kỳ xấu đi hẳn là còn rất xa, chẳng lẽ là bị thúc giục... Hắn đang ở trong tù, không nên như vậy mới đúng..."

"Xấu đi sao? Thật sự có người tiến vào giai đoạn xấu đi?" Cơn buồn ngủ của Domino lập tức bay đi liền tỉnh táo, vội vàng chạy tới phía lưng ghế của omega bò sát thò đầu ra dò xét.

Không phải cậu nói tổ đặc công IOA rời khỏi thành phố Nha Trùng lâu rồi sao, bốn tháng trước Bạch Sở Niên bị bắt, phỏng chừng chính là vì chuyện này."

"Hắn khẳng định là vì Kim Lũ Trùng, muốn mượn tay nhà tù để loại bỏ quả bom nhỏ và thiết bị theo dõi trên người Kim Lũ Trùng, để tránh cho Kim Lũ Trùng không bị ám sát trước khi được tại ngoại.

Lại nói nữa, nếu có người muốn diệt khẩu thì cũng chỉ biết giết Kim Lũ Trùng, không cần phải giết một con ong vừa ngu xuẩn vừa yếu nhát chứ." Omega bò sát duyệt văn bản trên máy tính: "Có lẽ là nhầm lẫn đi. Việc này nếu như không khống chế được mà tạo thành thương vong quá lớn cho nhà tù, chúng ta rất có thể sẽ bị mấy tổ chức lớn kia liên hợp mà bắt đi."

Domino: "Vậy thì sao? Thần Sứ có thể đối phó với hắn không? Hay là để báo đen đến xem xem sao."

"Báo đen thật vất vả mới thoát khỏi tay Điển ngục trưởng kia, chỉ sợ hắn cũng không muốn đi. Càng nói lại càng đen, cứ im lặng xem kỳ biến đi."

"Viện nghiên cứu rốt cuộc còn có bao nhiêu chất xúc tác AC cơ chứ, nguyên liệu tạo ra thù đắt đỏ, hẳn là tồn kho không nhiều lắm, bằng không đối với chúng ta cũng là một uy hiếp lớn." Domino lắc xúc tu: "Thật khủng khiếp."

Omega bò sát: "Bốn tháng trước Điện Quang U Linh đã cho thấy khả năng A3, có anh ta ở đó có thể có một bước ngoặt."

Domino: "Ngay cả khi là cơ thể thử nghiệm yếu nhất, sau khi xấu đi cũng không phải là một A3 phân hóa thể chất trưởng thành có thể đối phó được đâu."

"Có điều là... Chú Sử cũng ở trong đó, cậu cảm thấy bọn họ có khả năng liên thủ sao?"

Omega bò sát: "Không nhất định... Chỉ có thể cầu nguyện cho bọn họ, hy vọng Thần Sứ có thể nghĩ ra phương pháp cứu vớt, nếu như không thành, chúng ta sẽ không thể ở lại đây nữa, vạn nhất video bị truyền ra, bọn họ có quá nhiều lý do để liên hợp diệt trừ chúng ta."

"......"

Cánh cửa được gõ nhẹ hai lần, sau đó một bác sĩ beta mặc áo trắng đứng ở cửa.

Giáo sư Lâm Đăng nhìn thấy biểu tình của hai người bọn họ liền đoán được đã xảy ra chuyện gì.

Omega bò sát an ủi ông ta: "Giáo sư, trở về nghỉ ngơi đi, chúng tôi đi xem một lúc, đi máy bay tư nhân có lẽ là kịp, bây giờ trong tình huống này ngay cả khi bị radar của nhà tù quốc tế phát hiện, họ cũng không quan tâm đến chúng tôi đâu, tôi muốn đến gần hơn một chút để có được dữ liệu xấu đi của omega ong kia."

Lâm Đăng nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, nhẹ giọng nói: "Nếu Thần Sứ giết omega ong thì để cho hắn đến gặp tôi, tôi có chuyện muốn nói với hắn."

Omega bò sát nghi ngờ: "Nói cái gì?"

Lâm Đăng lắc đầu: "Nhân loại giết không chết được thí nghiệm thể giai đoạn suy thoái, vũ khí tác chiến đặc chủng từ trụ sở viện nghiên cứu 109 bị sa thải bắt đầu mất kiểm soát, nếu Thần Sứ có thể làm được, điều này sẽ trở thành một hy vọng."

Ánh nắng ban mai lấp ló trong phòng mờ mịt yên lặng.

Domino ngửa đầu dựa vào tường, nhẹ nhàng thở dài.

"Sinh mệnh của tôi dài như vậy, khi nào mới không cần trốn đông trốn tây đây."

Biển khơi vô tận tạo ra sóng lớn, hòn đảo trong những con sóng nuốt chửng mà run rẩy.

Nhà tù quốc tế là một hòn đảo cô đơn, bốn phía không có viện trợ, quân đội từ lục địa gần nhất đến cũng cần gần ba giờ, và gửi máy bay chiến đấu để hỗ trợ cũng phải cần gần một giờ.

Trước kia nó là một tòa rào cản kiên cố, chỉ cần bước vào cái lồng sắt tường đồng này là khó có thể gặp lại mặt trời, bất luận côn đồ kiêu ngạo đến đâu ở chỗ này cũng chỉ có thể khúm núm cúi đầu lao động.

Thẳng đến khi cơ thể thí nghiệm giai đoạn xấu đi đầu tiên trên thế giới ra đời, vách sắt tường đồng giống như đậu hũ dễ dàng bị nhão ra, không biết tin tức này bao lâu mới có thể truyền về đất liền, nhân viên viện 109 khi nghe được tin tức này có thể cả người sẽ run rẩy hay không, có đối với ác ma mình tự tay sáng tạo ra cảm thấy sợ hãi hay không.

Nhìn tòa nhà ngắn ngủi vài giây liền tan chảy thành một mảnh hài cốt, Độ Mặc rốt cục tỉnh lại, cầm lấy bộ đàm: "Mạt Thiền, dẫn người một mình xây tường ngăn cách trong tòa nhà giám sát, đừng để thể thí nghiệm thể lan đến khu giam giữ, những người khác lui đến khu vực ngăn cách bên ngoài tòa nhà giám hộ, chuẩn bị tiếp nhận sự trợ giúp của sở cảnh sát, nhường chỗ cho đội cảnh sát đồn trú và tổ đặc công IOA!"

Kim Lũ Trùng bởi vì lượng thức ăn đầy đủ nên tự động tiến vào giai đoạn trưởng thành, trí nhớ cũng trở nên rõ ràng, chấn thương tinh thần cực kỳ nghiêm trọng, trạng thái cả người đều là vô tri vô giác, hôm nay bên ngoài lại quá mức ồn ào, lại một lần nữa kích thích đến cậu ta, động tác của cậu ta càng thêm cứng ngắc.

"Đi theo phía sau tôi." Chim chuông quay đầu lại an ủi, giống như bảo vệ con non mở ra một cánh tay khép lại Kim Lũ Trùng về phía sau, tay kia giơ súng, dưới sự bảo hộ của cảnh sát vũ trang dùng thân thể chắn cho Kim Lũ Trùng lui ra ngoài tòa nhà giám sát.

Quỹ tích đường bay của omega thợ làm bánh rất khó dự đoán, tốc độ lại vô cùng nhanh, vù vù bay về phía Kim Lũ Trùng, cánh đao sắc bén có thể chặt đứt cổ cậu ta.

Hắn đang tấn công mà không phân biệt đối thủ.

"Mang Kim Lũ Trùng đi! Đóng cửa phòng giam lại!" Chim chuông một phen đẩy Kim Lũ Trùng vào trong ngực cảnh sát vũ trang, xoay người liên tục bắn ra mấy phát vào đầu omega thợ làm bánh.

Từng lỗ đạn nứt ra trên má omega thợ làm bánh, nhưng giống như những viên đá rơi xuống nước, những gợn sóng lăn tăn vài hồi rồi nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu.



Trước ngực chim chuông đau đớn tựa hồ trúng đạn lạc, cúi đầu lại nhìn thấy trước ngực mình đã bị xi-rô màu ăn mòn da thịt, ăn mòn đến xương, đau nhức mới vọt vào trong đầu.

Hắn ngửa mặt ngã trên mặt đất, gian nan xoay người, lấy còng tay sau lưng ra, bò hai bước về phía cảnh sát vũ trang áp giải Kim Lũ Trùng, dùng hết khí lực toàn thân ném còng tay ra ngoài, khàn giọng dặn dò: "Đừng... Đừng để cậu ta chạy..."

Chỉ ngắn ngủi mấy giây, xi-rô màu sắc nhanh chóng bao trùm lên thân thể chim chuông, Độ Mặc quay đầu lại chỉ thấy hắn ngay cả xương thịt cũng đều hòa tan thành một vũng nước đường sền sệt, chỉ còn lại một khẩu súng lục.

"Lăng Khước!" Độ Mặc cứng đờ, nhưng lúc này thậm chí không để ý đến đồng nghiệp liều lách mà thương tâm, thanh âm run rẩy tiếp tục ra lệnh: "Xây dựng lưới điện ngăn cách, tất cả các khu giam giữ đều khóa lại, tránh người vượt ngục!"

Rimbaud quấn lấy trên người Bạch Sở Niên đem một khẩu súng bắn vào lòng bàn tay hắn, nhìn khắp nơi cười trào phúng: "Con người rốt cục cũng vì sự kiêu ngạo của mình mà trả giá đắt, cái này coi như báo ứng sao?"

Bạch Sở Niên nhéo nhéo tay anh: "Đối với thực lực của mình phỏng chừng không rõ liền dám chế tạo vũ khí như vậy, cái này gọi là không có bức số, nhân loại là một loại sinh vật không có bức số."

Bạch Sở Niên: "Anh có thể làm được không?"

Rimbaud không trả lời trực tiếp: "Nhân ngư là loài mạnh nhất trong số các sinh vật được sinh ta trong tự nhiên trên trái đất."

"Đi thăm dò mấy vị trí yếu hại đi." Bạch Sở Niên nâng Rimbaud đưa anh lên trên, xoay người cương hóa tay trái, một quyền cắt đứt vòi chữa cháy.

Cột nước phóng lên trời lập tức bị Rimbaud hấp thụ, lập tức hóa thành súng trường M4 bằng thép thủy hóa, súng trường bán trong suốt nằm trong hai tay Rimbaud nhắm vào con ong khổng lồ đang bay trên không trung.

Omega thợ làm bánh bay nhanh vô cùng, tần số rung động cánh ong phi thường cao, có thể đột nhiên dừng lại rẽ ở trên không trung, mà Rimbaud không có năng lực bay, chỉ có thể dựa vào trụ nước trùng kích cùng lực điện từ lưu lại trên không trung.

Bạch Sở Niên: "Lãm Tinh, dây leo kiềm chế. Phóng Độc Giáp Mây cho Lục Ngôn, Lục Ngôn lên lầu đánh máy ức chế tuyến thể của hắn!"

Bởi vì mấy ngày nay cần mang đồ đạc vào cho Bạch Sở Niên nên dây leo sớm đã sinh đầy nhánh dưới đáy hải đảo, bọn chúng chịu sự khống chế của Tất Lãm Tinh, dây leo to bằng thắt lưng phát triển điên cuồng, dễ dàng làm nứt mặt đất xi măng, sinh trưởng thành lưới rậm rạp âm u.

Lục Ngôn dựa vào năng lực đồng sinh trong nháy mắt leo lên nóc nhà, tay cầm súng nhắm vào gáy của omega thợ làm bánh nổ súng.

Dây leo dày đặc sinh trưởng tạm thời hạn chế lộ tuyến phi hành của omega thợ làm bánh, nhưng omega thợ làm bánh đột nhiên phát ra một tiếng kêu sắc bén, cánh mở ra, cạnh sắc bén như lưỡi đao trong nháy mắt cắt đứt dây leo ngăn cản đường đi, phá tan khốn cảnh.

"Bắn không trúng." Rimbaud thay đổi một băng đạn thép thủy hóa, một mắt nhắm vào: "Hắn bay quá nhanh."

Lục Ngôn tức giận đến tai thỏ dựng lên: "Dây leo của Lãm Tinh rắn chắc! Đừng để hắn di chuyển, tôi không thể bắn được đây này!"

Đừng nói trúng mục tiêu, ngay cả muốn dùng kính ngắm nhìn thấy bóng dáng của omega thợ làm bánh cũng khó khăn.

Đối phó với cơ thể thí nghiệm giai đoạn xấu đi, đạn bắn tỉa bình thường cũng vô dụng, bởi vậy cho dù Tiêu Thuần có thể đánh trúng nhưng cũng không cách nào tạo thành thương tổn gì cho omega thợ làm bánh.

Lục Ngôn đứng ở chỗ cao nhất hấp dẫn hỏa lực nhất, omega thợ làm bánh chuyển hướng về phía Lục Ngôn mà bay tới, đồng thời khởi xướng điểm danh, năng lực M2 mật đường chảy màu điểm lên người Lục Ngôn.

Mật đường ăn mòn suýt nữa rơi xuống người Lục Ngôn, toàn thân cậu bị độc đằng giáp của Tất Lãm Tinh bao vây, một cây dây leo đúng lúc quấn lấy cậu, kéo cậu từ trên lầu xuống.

Lục Ngôn kinh hồn chưa định, lăn một vòng trên mặt đất, đỡ ngực thở dốc: "Thật nguy hiểm, thiếu chút nữa là đi đời rồi."

Tất Lãm Tinh nhìn chăm chú vào vị trí của omega thợ làm bánh, bình tĩnh nói: "Sẽ không, tôi luôn dõi theo em."

"Tiêu Thuần." Bạch Sở Niên quay đầu lại nhìn một cái: "Hỗ trợ."

Linh đề khuyển thuộc loại chó săn thị giác, khả năng phân hóa tuyến thể truyền thừa gien linh đề có liên quan đến săn lùng. Khả năng phân hóa J1 của hắn bảng điều khiển vạn năng có thể đo lường chính xác các loại chỉ số, trình độ thực dụng đã vượt xa năng lực J1 của người bình thường.

Tiêu Thuần cầm súng bắn tỉa, cắn cắn môi.

Hàn Hành Khiêm dựa vào trực thăng đáp xuống đất, trong tay cầm bút điện, rũ mắt nhẹ giọng an ủi: "Cậu là một thành viên của tổ đặc huấn IOA, được IOA bảo vệ, nếu có người vì vậy mà tìm cậu gây phiền toái, tổ đặc công sẽ vì cậu giải quyết hết thảy lo lắng."

Lục Ngôn một lúc lâu không hiểu: "Hai người nói gì vậy?"

"..." Tiêu Thuần không do dự nữa, nhắm một con mắt lại, từ trong kính ngắm dùng bảng đồng hồ vạn năng năng lực J1 nhanh chóng tìm kiếm mục tiêu, một viên đạn bình tĩnh không hề kéo dài phóng ra, trúng mi tâm của omega thợ làm bánh đang bay nhanh.

Không giống như trước đây, sau khi bắn tỉa trúng omega thợ làm bánh, mặc dù lỗ đạn đã được chữa lành, nhưng để lại một hình vuông chuẩn tâm trên đầu của omega thợ làm bánh nhấp nháy ánh sáng màu đỏ.

Quả chuẩn tâm màu đỏ lóe lên phi thường rõ ràng, Rimbaud nhìn thấy được, giơ súng trường lên nhắm vào, chuẩn tâm của súng trường lại dễ dàng trùng hợp với chuẩn tâm màu đỏ trên đầu của omega thợ làm bánh, hơn nữa bất luận omega thợ làm bánh đột nhiên di chuyển hướng nào thì khẩu súng trong tay Rimbaud cũng đều sẽ di động theo hồng tâm kia.

Rimbaud bóp cò, mấy viên đạn trong suốt bay theo đạn đạo đã sửa chữa, trên đầu omega thợ làm bánh bắn ra mấy miếng huyết hoa.

Đạn thép thủy hóa bắn ra vết thương khép lại chậm hơn nhiều so với đạn bình thường, omega thợ làm bánh phát ra một tiếng kêu thống khổ, bay loạn xạ trên không trung.

Năng lực phân hóa M2 của tuyến thể Linh Đề- Hiệp hồi tỏa định, năng lực cộng hưởng, mục tiêu bị Tiêu Thuần đánh trúng sẽ bị khóa, vị trí của nó sẽ được chia sẻ cho bạn bè, đồng đội xung quanh bắn sẽ bị bảng điều khiển vạn năng sửa chữa, tỷ lệ trúng mục tiêu tăng lên trên phạm vi lớn.

Lục Ngôn mở to hai mắt: "Anh M2 à?"

Tất Lãm Tinh cũng có chút ngoài ý muốn, ánh mắt kinh ngạc hướng Tiêu Thuần ném tới.

"Xin lỗi." Tiêu Thuần nhìn chằm chằm người tráng miệng không chớp mắt: "Vì bảo vệ tính mạng mà vẫn giấu diếm."

Rimbaud huýt sáo, liếc mắt nhìn Bạch Sở Niên: "Em nói em tùy tiện chọn đội viên, tôi tin sao?"



Bạch Sở Niên buông tay: "Vô ý nhặt được thật mà, vận khí tốt thôi. Hơn nữa đây không phải là hai chúng ta cùng nhau nhặt về sao, ánh mắt của anh cũng rất tốt."

"Hừ." Rimbaud thay đổi một khẩu súng máy hạng nặng bằng thép thủy hóa để xách nó lên tay.

Đạn đạo được Tiêu Thuần phụ trợ sửa chữa hoàn toàn trùng khớp với quỹ tích dự đoán của omega thợ làm bánh khi bay, viên đạn tán xạ tụ lại, hướng omega thợ làm bánh mà đi.

Omega thợ làm bánh bị đạn dày đặc phía trước hạn chế, chỉ có thể lui về phía sau, lúc này Lục Ngôn lại leo lên nhà cao tầng, nhắm vào hồng tâm lệch sang phải, bắn liên tiếp mấy phát súng trúng máy ức chế tuyến thể sau gáy omega thợ làm bánh.

Bộ ức chế bị bắn trúng, khởi động hệ thống tự hủy, phát ra một luồng nhiệt độ cao, kích nổ bom mini vào tuyến thể của omega thợ làm bánh.

Tuyến thể bạo xuất huyết, tiếng kêu đau tê tâm liệt phế của omega thợ làm bánh xuyên thấu tầng mây, tốc độ của hắn chậm lại, lảo đảo bay loạn giữa dây leo, cuối cùng rơi vào một đóa hoa trên thân cây mây.

Lông mày Bạch Sở Niên dần dần nhíu lại cùng một chỗ, lẩm bẩm: "Cái này cũng giết không chết được hắn sao?"

Bất luận là người hay là thí nghiệm thể, chỉ cần tuyến thể bị nổ tung, cho dù không chết cũng bị tàn phế, ít nhất sẽ mất đi năng lực phản kháng, lại nhìn omega thợ làm bánh, nửa tuyến thể sau gáy đều nổ tung, lại còn có thể dựa vào một nửa còn sót lại tiếp tục giãy dụa.

Con ong khổng lồ dừng lại trên dây leo, cong lưng, cánh run rẩy, vết thương trên người chậm rãi khép lại.

"Lui ra sau!" Bạch Sở Niên ra lệnh trong máy thông tin: "Hắn đang tích lực, sau khi tất cả mọi người lui về, Lãm Tinh mau xây tường!"

Rimbaud từ trên không trung rơi xuống, đánh tan súng máy hạng nặng bằng thép thủy hóa trong tay hướng về phía Bạch Sở Niên rút ra.

Lục Ngôn từ trên lầu cao tung người nhảy lên, được những bông hoa nở trên dây leo vững vàng bắt lấy, kéo trở về mặt đất.

Bức tường hình thành từ trên mặt đất chậm rãi dâng lên, Rimbaud và Lục Ngôn đồng thời rút về phía bên này.

Đột nhiên, con ong khổng lồ vỗ cánh lên, từ trên người hắn phun ra xi-rô nóng rực, giống như nham thạch nóng chảy của núi lửa phun trào nổ tung, văng tung tóe khắp nơi.

Nơi xi-rô văng tung tóe, kiến trúc tan chảy, mặt đất bị ăn mòn thành nước đường cầu vồng mềm mại, theo độ dốc hướng Rimbaud và Lục Ngôn quét tới.

"Lãm Tinh, Độc Đằng Giáp!" Bạch Sở Niên thấy thế không tốt, tay chống dây leo tường thuẫn lật ra ngoài, nắm lấy tay Rimbaud ném vào trong dây leo: "Đi vào!"

Độc Đằng Giáp đen kịt lần lượt xuất hiện trên người Rimbaud, Bạch Sở Niên và Lục Ngôn gần ong mật nhất, bao bọc chỗ yếu hại của bọn họ.

Xi-rô nóng rực bắn tung tóe từ trên đỉnh đầu bọn họ rơi xuống, xi-rô rơi xuống, Rimbaud không có tiến vào tường thuẫn mà nhào ra dùng đuôi cá cuốn lấy Bạch Sở Niên.

Xi-rô nóng rực đem giáp mây nóng ra khỏi lỗ thủng, bùn nóng nhỏ giọt phát ra tiếng rít lên trên đuôi cá của Rimbaud, vảy màu xanh u rơi xuống.

Rimbaud cắn răng kề sát, hai tay vịn vào gáy Bạch Sở Niên, thay hắn che chắn chỗ yếu hại, ngón tay mảnh khảnh tuyết trắng bị chất nhầy nóng bỏng thiêu đốt.

"Mau đi vào, tôi không có việc gì." Bạch Sở Niên đè tay anh lại.

"Omgea cấp A3 không yếu đuối như vậy." Rimbaud giơ tay lên bắt lấy lưu thủy, một mặt tấm chắn chống bạo động bằng thép thủy hóa che khuất trên đỉnh đầu hai người, không hiểu sao lại tự nhiên nói: "Rất nhiều mèo con ở bên cạnh tôi xoay tới xoay lui, đều là đệm móng vuốt màu hồng, tôi muốn đi hút."

Chân Bạch Sở Niên cũng bị dính lên xi-rô ăn mòn không lỗ hổng, trước mắt một trận choáng váng, hết thảy cảnh tượng đều trở nên vặn vẹo và màu sắc chói mắt, trước mắt đột nhiên xuất hiện rất nhiều con cá nhỏ màu lam lơ lửng bơi tới bơi lui, hôn lên má hắn.

Khả năng đồng sinh của omega thợ làm bánh "Nhà bánh gừng": Khả năng biến xấu, mục tiêu bị xi-rô bắn tung tóe sẽ làm giảm tốc độ, thể lực, mất ý chí chống cự, đắm chìm trong ảo ảnh ngọt ngào.

"Hàn ca, tiêu trừ!" Bạch Sở Niên đỡ đầu mơ màng thấp giọng mệnh lệnh: "Thuận tiện lấy cho tôi một cái túi lưới vớt cá..."

Tình hình bây giờ không phải là một tình huống mà một người có thể đối phó.

"Muốn cái gì mà túi lưới?" Hàn Hành Khiêm buông bút điện xuống, nhảy xuống trực thăng, trán sinh trưởng ra góc nhọn xoắn ốc, góc nhọn vờn quanh ánh sáng.

Một đôi cánh tuyết trắng từ sau lưng hắn chậm rãi triển khai, Hàn Hành Khiêm nhảy lên, hai cánh quạt lên một trận lốc xoáy, nhẹ nhàng rơi vào trên tường dây leo thuẫn, tay đút vào trong túi áo đồng phục màu trắng.

"A3..." Tiêu Thuần nhìn đến ngây người, những người khác cũng sửng sốt. Alpha cấp A3 loại cánh rất hiếm, đến nay được nhiều người biết đến nhất vẫn là cánh săn bắn du chuẩn trên đất liền.

Khả năng A3 của tuyến thể thiên mã- Thiên kỵ chi dực: Loại bỏ trạng thái tiêu cực trên mục tiêu của bạn bè, loại bỏ trạng thái tăng của mục tiêu đối phương.

Hai cây lông vũ do thánh quang vờn quanh lần lượt nổi trên đỉnh đầu Bạch Sở Niên và Rimbaud.

Hiệu quả tiêu trừ của thiên kỵ chi dực liên tiếp áp dụng lên trên cùng một mục tiêu tối đa ba lần, mỗi lần tiêu trừ một lần, trên người mục tiêu sẽ tăng thêm một cây lông vũ, sau khi đạt tới ba cây lông vũ sẽ kích nổ.

Có thể lựa chọn kích nổ đối phương, cũng có thể lựa chọn thay đối phương chịu đựng.

Một chiếc máy bay đang bay đến gần đảo và quan sát tình hình trong nhà tù.

Omega bò sát và Domino đang ở trong cabin, bị sốc trước hình ảnh thời gian thực được truyền từ máy bay không người lái.

Omega bò sát: "Chà, nhân loại A3 tuyến thể thiên mã, tuyến thể biến dị thăng cấp so với tuyến thể bình thường xác suất cao hơn quả nhiên là thật."

Domino nhíu mày: "Khó trách khi Thần Sứ bạo phát ở cảng M anh ta không bị tiêu diệt thành viên thủy tinh... Được rồi, hãy nghĩ cách để giúp họ đi, lướt sóng trước IOA, đó là một tổ chức đầy hứa hẹn đấy."

Omega bò sát: "Tôi nghĩ cái đã."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau