Chương 39: Hang Ổ Của Sinh Ngạc Bang. (2)
Chỉ có như vậy, Lam Tiểu Bố đã có thể bóp cổ hắn, ngay cả cơ hội phản kháng hắn cũng không có. Lam Tiểu Bố này mạnh đến mức nào? Chắc hẳn đã vượt qua giai đoạn nội kình. Có thể vượt qua giai đoạn nội kình là cấp độ gì, Cơ Đầu cũng không biết rõ.
“Ách, ách...” Cơ Đầu ú ớ vài tiếng, một chữ cũng không nói được.
Lam Tiểu Bố thả lỏng một chút, Cơ Đầu ho khan vài tiếng rồi vội vàng nói, “Ta dẫn ngươi đi, không phải ta muốn bắt ngươi, là hậu tướng Cốt Đinh của Sinh Ngạc bang...”
Lam Tiểu Bố thả tay ra, “Vậy thì dẫn đường đi.”
Nếu như Tô Sầm bị thương bất cứ chỗ nào, hắn nhất định sẽ cho Sinh Ngạc bang biết thế nào là hối hận.
...
Trương Mỹ Huân nói rất đơn giản với Lam Tiểu Bố, chỉ nói là Cử gia bị người nào đó diệt cả nhà chỉ trong một đêm. Trên thực tế, Lam Tiểu Bố cũng không biết những thứ mình công bố ra bên ngoài đã gây chấn động đến mức nào, không chỉ khiến Cử gia bị diệt cả nhà như vậy.
Khi Lam Tiểu Bố công bố video và tài liệu ra ngoài, đến ngày thứ ba, Cử gia lập tức bị giết sạch, cho dù là người Cử gia không ở tại Thâm Phủ lúc đó, cũng biến mất không còn tung tích.
Nhưng có rất nhiều video và tư liệu Lam Tiểu Bố còn chưa mở ra đọc, rất nhiều chứng cứ cho thấy Cử gia cũng chỉ là môt con chó săn của Thiên Âm mà thôi, trong video có rất nhiều chuyện xấu của Thiên Âm.
Có thể là do Thiên Âm khác với Cử gia, thế lực của Thiên Âm trải rộng khắp toàn cầu, thậm chí nghe nói Thiên Âm còn có lực lượng lính đánh thuê của mình. Loại thế lực này, tuyệt đối không phải muốn diệt thì diệt.
Nhưng mà bây giờ Thiên Âm cũng đang sứt đầu mẻ trán, bên ngoài thì bọn họ công khai đấu giá, mỗi lần đều có thể mua được đồ cao cấp nhất. Trên thực tế trong tối, Thiên Âm đã làm không biết bao nhiêu chuyện mờ ám. Thiên Âm rất mạnh, thế nhưng người đối phó Thiên Âm lại rất nhiều, Thiên Âm cũng không rảnh đối phó.
Khiến Thiên Âm thở phào chính là, chuyện được tiết lộ trên diễn đàn Giang Hồ chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Đây là do Cử Kiệt vốn chỉ là người phụ trách một phân hội mà thôi, chuyện tiết lộ ra ngoài đều là chuyện Cử Kiệt phụ trách. Nếu như toàn bộ hồ sơ đen của Thiên Âm đều bị tiết lộ ra ngoài, cho dù Thiên Âm có mạnh hơn nữa thì cũng không còn cách nào ở lại đây nữa.
...
Thực lực của Sinh Ngạc bang thực sự rất hùng hậu, vậy mà có thể trực tiếp dùng máy bay tư nhân đưa Lam Tiểu Bố đến Việt thị. Sau đó lại dùng máy bay trực thăng đưa Lam Tiểu Bố đến cao ốc Bạch Ngạc.
Việt thì là thành thị biên giới, nơi này loại người nào cũng có. Cao ốc Bạch Nhạn cũng không tính là toàn kiến trúc cao nhất Việt thị, nhưng lại là tòa kiến trúc nổi tiếng nhất. Cao ốc Bạch Ngạc chính là sản nghiệp của Sinh Ngạc bang, nơi này cũng là trụ sở của Sinh Ngạc bang. Trên quảng trường của cao ốc là một con cá sấu màu trắng đứng sừng sững, cũng được coi là một trong những điểm du lịch ở Việt thị, rất nhiều du khách đều chụp ảnh ở nơi này.
Lam Tiểu Bố từ trên mái nhà bước vào cao ốc, thế nhưng lại không nhìn thấy con cá sấu to lớn kia.
Cơ Đầu dẫn đường đi phía trước, sắc mặt âm trầm không gì sánh được, hắn còn chưa bao giờ bị thua thiệt như vậy. Nghĩ lại trước đó bị Lam Tiểu Bố bóp chặt cổ, trong lòng hắn lại càng khó chịu. Chờ đến khi lấy được đồ rồi, hắn nhất định phải nói với đại ca được tự tay xử lý Lam Tiểu Bố, đế Lam Tiểu Bố biết Cơ Đầu hắn là ai.
Tại lối vào thang máy đi lên tầng cao nhất, có một bảo vệ đang trông coi. Hắn nhìn thấy Cơ Đầu thì lập tức nói, “Đại ca đã chờ lâu rồi.”
Cơ Đầu chỉ gật đầu một cái, quay đầu lại nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Ngươi đi theo phía sau ta, chỗ nào không nên nhìn thì đừng nhìn, lời không nên nói cũng đừng nói.”
“Ngươi cứ dẫn đường là được, đừng lải nhải trước mặt ta.” Lam Tiểu Bố bước lên đá một cái vào chân Cơ Đầu, Cơ Đầu lảo đảo về phía trước một chút, miễn cưỡng chống trên cửa thang máy.
Hôm nay Lam Tiểu Bố dám đến hang ổ của Sinh Ngạc bang, chính là do đoán được không có ai ở Sinh Ngạc bang đoán ra được thực lực của hắn vốn đã vượt qua võ giả nội kình. Nhiều nhất thì Sinh Ngạc bang chỉ xem hắn là một võ giả nội kình mà thôi, trên thực tế thì còn kém một chút nữa là hắn đã có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên rồi.
“Ngươi...” Cơ Đầu quay lại trợn mắt nhìn, bảo vệ theo bản năng bỏ tay vào trong ngực, nhưng mà thấy Cơ Đầu không có động tác gì, tay của hắn cũng không lấy ra.
Cơ Đầu quả thật không làm động tác gì cả, hắn chỉ nói với Lam Tiểu Bố một chữ “Ngươi”, sau đó thì xoay người bước vào thang máy, hắn biết Lam Tiểu Bố nhất định sẽ vào cùng. Không cần phải gấp, hắn có rất nhiều cơ hội tra tấn Lam Tiểu Bố, trước cứ để Lam Tiểu Bố đắc ý một thời gian đi.
Thang máy mở ra, lối ra chính là cửa một phòng họp, Lam Tiểu Bố đi theo Cơ Đầu bước vào căn phòng họp tráng lệ, bên trong phòng họp có bốn người, còn có một người đang đứng một bên, không ngồi xuống.
Ngồi ở vị trí cao nhất là một nam tử hơi gầy, ánh mắt của hắn có chút quỷ dị, tựa như có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng người khác.
Cơ Đầu đang dẫn đường đột nhiên tránh sang một bên, hai nam tử cường tráng không biết xuất hiện từ đâu lập tức đứng sau lưng Lam Tiểu Bố. Nhìn động tác của bọn họ, tựa như phải bắt được hai tay của Lam Tiểu Bố. Không đợi hai người này ra tay, Lam Tiểu Bố đã nhanh chóng nhấc chân đạp hai cái.
Răng rắc! Răng rắc! Hai tiếng vang giòn truyền đến, hai người nam tử cường tráng vừa xuất hiện sau lưng Lam Tiểu Bố lập tức bị đạp bay ra ngoài, tiếng xương gãy khiên người nghe ghê răng.
Dù là hai tên nam tử đã được huấn luyện nghiêm chỉnh cũng không nhịn được kêu rên.
Chốt súng vang lên, một cây súng lục chĩa vào người Lam Tiểu Bố, người giơ súng chính là nam tử đang đứng ở một bên kia. Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm cây súng ngắn này, hắn có một cảm giác, thực lực bây giờ của mình hẳn là có thể tránh được đường đạn bắn.
Đáng tiếc là không nhìn thấy Tô Sầm ở đây, nếu như nhìn thấy Tô Sầm, Lam Tiểu Bố đã sớm ra tay giết người, làm gì cân nhắc đến chuyện đứng đây tránh đạn chứ.
“Ách, ách...” Cơ Đầu ú ớ vài tiếng, một chữ cũng không nói được.
Lam Tiểu Bố thả lỏng một chút, Cơ Đầu ho khan vài tiếng rồi vội vàng nói, “Ta dẫn ngươi đi, không phải ta muốn bắt ngươi, là hậu tướng Cốt Đinh của Sinh Ngạc bang...”
Lam Tiểu Bố thả tay ra, “Vậy thì dẫn đường đi.”
Nếu như Tô Sầm bị thương bất cứ chỗ nào, hắn nhất định sẽ cho Sinh Ngạc bang biết thế nào là hối hận.
...
Trương Mỹ Huân nói rất đơn giản với Lam Tiểu Bố, chỉ nói là Cử gia bị người nào đó diệt cả nhà chỉ trong một đêm. Trên thực tế, Lam Tiểu Bố cũng không biết những thứ mình công bố ra bên ngoài đã gây chấn động đến mức nào, không chỉ khiến Cử gia bị diệt cả nhà như vậy.
Khi Lam Tiểu Bố công bố video và tài liệu ra ngoài, đến ngày thứ ba, Cử gia lập tức bị giết sạch, cho dù là người Cử gia không ở tại Thâm Phủ lúc đó, cũng biến mất không còn tung tích.
Nhưng có rất nhiều video và tư liệu Lam Tiểu Bố còn chưa mở ra đọc, rất nhiều chứng cứ cho thấy Cử gia cũng chỉ là môt con chó săn của Thiên Âm mà thôi, trong video có rất nhiều chuyện xấu của Thiên Âm.
Có thể là do Thiên Âm khác với Cử gia, thế lực của Thiên Âm trải rộng khắp toàn cầu, thậm chí nghe nói Thiên Âm còn có lực lượng lính đánh thuê của mình. Loại thế lực này, tuyệt đối không phải muốn diệt thì diệt.
Nhưng mà bây giờ Thiên Âm cũng đang sứt đầu mẻ trán, bên ngoài thì bọn họ công khai đấu giá, mỗi lần đều có thể mua được đồ cao cấp nhất. Trên thực tế trong tối, Thiên Âm đã làm không biết bao nhiêu chuyện mờ ám. Thiên Âm rất mạnh, thế nhưng người đối phó Thiên Âm lại rất nhiều, Thiên Âm cũng không rảnh đối phó.
Khiến Thiên Âm thở phào chính là, chuyện được tiết lộ trên diễn đàn Giang Hồ chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Đây là do Cử Kiệt vốn chỉ là người phụ trách một phân hội mà thôi, chuyện tiết lộ ra ngoài đều là chuyện Cử Kiệt phụ trách. Nếu như toàn bộ hồ sơ đen của Thiên Âm đều bị tiết lộ ra ngoài, cho dù Thiên Âm có mạnh hơn nữa thì cũng không còn cách nào ở lại đây nữa.
...
Thực lực của Sinh Ngạc bang thực sự rất hùng hậu, vậy mà có thể trực tiếp dùng máy bay tư nhân đưa Lam Tiểu Bố đến Việt thị. Sau đó lại dùng máy bay trực thăng đưa Lam Tiểu Bố đến cao ốc Bạch Ngạc.
Việt thì là thành thị biên giới, nơi này loại người nào cũng có. Cao ốc Bạch Nhạn cũng không tính là toàn kiến trúc cao nhất Việt thị, nhưng lại là tòa kiến trúc nổi tiếng nhất. Cao ốc Bạch Ngạc chính là sản nghiệp của Sinh Ngạc bang, nơi này cũng là trụ sở của Sinh Ngạc bang. Trên quảng trường của cao ốc là một con cá sấu màu trắng đứng sừng sững, cũng được coi là một trong những điểm du lịch ở Việt thị, rất nhiều du khách đều chụp ảnh ở nơi này.
Lam Tiểu Bố từ trên mái nhà bước vào cao ốc, thế nhưng lại không nhìn thấy con cá sấu to lớn kia.
Cơ Đầu dẫn đường đi phía trước, sắc mặt âm trầm không gì sánh được, hắn còn chưa bao giờ bị thua thiệt như vậy. Nghĩ lại trước đó bị Lam Tiểu Bố bóp chặt cổ, trong lòng hắn lại càng khó chịu. Chờ đến khi lấy được đồ rồi, hắn nhất định phải nói với đại ca được tự tay xử lý Lam Tiểu Bố, đế Lam Tiểu Bố biết Cơ Đầu hắn là ai.
Tại lối vào thang máy đi lên tầng cao nhất, có một bảo vệ đang trông coi. Hắn nhìn thấy Cơ Đầu thì lập tức nói, “Đại ca đã chờ lâu rồi.”
Cơ Đầu chỉ gật đầu một cái, quay đầu lại nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Ngươi đi theo phía sau ta, chỗ nào không nên nhìn thì đừng nhìn, lời không nên nói cũng đừng nói.”
“Ngươi cứ dẫn đường là được, đừng lải nhải trước mặt ta.” Lam Tiểu Bố bước lên đá một cái vào chân Cơ Đầu, Cơ Đầu lảo đảo về phía trước một chút, miễn cưỡng chống trên cửa thang máy.
Hôm nay Lam Tiểu Bố dám đến hang ổ của Sinh Ngạc bang, chính là do đoán được không có ai ở Sinh Ngạc bang đoán ra được thực lực của hắn vốn đã vượt qua võ giả nội kình. Nhiều nhất thì Sinh Ngạc bang chỉ xem hắn là một võ giả nội kình mà thôi, trên thực tế thì còn kém một chút nữa là hắn đã có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên rồi.
“Ngươi...” Cơ Đầu quay lại trợn mắt nhìn, bảo vệ theo bản năng bỏ tay vào trong ngực, nhưng mà thấy Cơ Đầu không có động tác gì, tay của hắn cũng không lấy ra.
Cơ Đầu quả thật không làm động tác gì cả, hắn chỉ nói với Lam Tiểu Bố một chữ “Ngươi”, sau đó thì xoay người bước vào thang máy, hắn biết Lam Tiểu Bố nhất định sẽ vào cùng. Không cần phải gấp, hắn có rất nhiều cơ hội tra tấn Lam Tiểu Bố, trước cứ để Lam Tiểu Bố đắc ý một thời gian đi.
Thang máy mở ra, lối ra chính là cửa một phòng họp, Lam Tiểu Bố đi theo Cơ Đầu bước vào căn phòng họp tráng lệ, bên trong phòng họp có bốn người, còn có một người đang đứng một bên, không ngồi xuống.
Ngồi ở vị trí cao nhất là một nam tử hơi gầy, ánh mắt của hắn có chút quỷ dị, tựa như có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng người khác.
Cơ Đầu đang dẫn đường đột nhiên tránh sang một bên, hai nam tử cường tráng không biết xuất hiện từ đâu lập tức đứng sau lưng Lam Tiểu Bố. Nhìn động tác của bọn họ, tựa như phải bắt được hai tay của Lam Tiểu Bố. Không đợi hai người này ra tay, Lam Tiểu Bố đã nhanh chóng nhấc chân đạp hai cái.
Răng rắc! Răng rắc! Hai tiếng vang giòn truyền đến, hai người nam tử cường tráng vừa xuất hiện sau lưng Lam Tiểu Bố lập tức bị đạp bay ra ngoài, tiếng xương gãy khiên người nghe ghê răng.
Dù là hai tên nam tử đã được huấn luyện nghiêm chỉnh cũng không nhịn được kêu rên.
Chốt súng vang lên, một cây súng lục chĩa vào người Lam Tiểu Bố, người giơ súng chính là nam tử đang đứng ở một bên kia. Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm cây súng ngắn này, hắn có một cảm giác, thực lực bây giờ của mình hẳn là có thể tránh được đường đạn bắn.
Đáng tiếc là không nhìn thấy Tô Sầm ở đây, nếu như nhìn thấy Tô Sầm, Lam Tiểu Bố đã sớm ra tay giết người, làm gì cân nhắc đến chuyện đứng đây tránh đạn chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất