Mạt Thế Trọng Sinh: Đại Lão Bắt Đầu Tích Trữ Trăm Vạn Vật Tư
Chương 27
Một kệ hàng xúc xích ăn liền!
Hàn Thanh Hạ từ khi vực sống chín trực tiếp lao vọt vào phía sau bếp của siêu thị, một tủ đông lạnh chân giò hun khói!
Một tủ đông gà nướng tươi đông lạnh!
Tất cả những thứ ngày hôm qua Hàn Thanh Hạ không thể mua được, lúc này đều có thể hút một cách sảng khoái.
Chưa đầy nửa tiếng đồng hồ sau, toàn bộ siêu thị như một cái kho hàng lớn đã bị Hàn Thanh Hạ càn quét sạch sẽ.
Sau đó, cô đã đi giày trượt băng vào để càn quét.
Một đường trượt nhanh về phía trước, một đường càn quét.
Sau khi cô dọn sạch sẽ siêu thị, thời gian của cô chỉ còn hai mươi phút.
Lúc này, Hàn Thanh Hạ mới chú ý đến thang máy nội bộ của siêu thị.
Những siêu thị lớn như thế này đều có kho hàng riêng của mình.
Hàn Thanh Hạ đi vào thang máy nội bộ dành cho nhân viên.
Chờ đến khi cánh cửa thang máy trước mặt cô từ từ mở ra, đập vào mí mắt cô chính là những thùng vật tư được xếp thành từng hàng dài.
Hàng trăm thùng gạo cao cấp, hàng trăm thùng đồ ăn vặt nhập khẩu… Hàng trăm thùng rượu, gia vị, nhu yếu phẩm sinh hoá hàng ngày, băng vệ sinh, v.v…
Đây là khu vực của kho hàng.
Cuối cùng Hàn Thanh Hạ cũng biết được hàng triệu tệ hàng hoá mình mua ngày hôm qua chẳng là gì so với nơi này cả.
Thực sự vẫn còn rất nhiều!
Hàn Thanh Hạ đi giày trượt băng trượt qua những thùng vật tư xếp thành từng hàng trước mặt.
Bất cứ nơi nào cô đi qua, nơi đó không còn gì nữa.
Chờ đến khi hai tiếng đồng hồ của hệ thống đếm ngược kết thúc, Hàn Thanh Hạ cả người đổ đầy mồ hôi mở một chai coca ra, uống một hơi cạn sạch thì nhà kho trước mặt cũng đã trống rỗng.
Chuyến đi này của cô thu hoạch được tổng cộng hơn 14800 mét khối không gian!
Nói nhỏ cũng nhỏ, 14800 mét khối, cao khoảng 25x25x25 mét.
Nói lớn thì cũng rất lớn, nó gần bằng một toà nhà mười tầng! Toàn bộ nguồn vật tư bị càn quét chỉ chiếm 1% diện tích, thậm chí một tầng hầm cũng không lấp đầy.
Mà trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố này đã bị cô càn quét sạch sẽ!
Toàn bộ đồ đạc đều đang nằm trong không gian của cô.
Hàn Thanh Hạ nở một nụ cười hài lòng.
Cô thay giày thể thao, ném chai coca đã bị uống hết sạch vào trong kho hàng trỗng rỗng này, đi vào thang máy nội bộ quay trở lại siêu thị, sau đó thông qua cầu thang dành cho nhân viên trở về.
Kết thúc công việc! Về nhà thôi!
Cô không đi thang máy, nhưng vẫn di chuyển thang máy lên tầng của mình rồi ấn xuống bãi đậu xe ngầm b2.
Nó theo tiết tấu của cô cùng nhau đi xuống.
Bởi vì thang máy lên xuống đều phát ra âm thanh, ngộ nhỡ trong bãi đậu xe có nguy hiểm thì zombie sẽ bị thang máy thu hút.
An toàn.
Hàn Thanh Hạ di chuyển vừa nhẹ nhàng vừa nhanh chóng dọc theo cầu thang dành cho nhân viên rồi nhảy xuống.
Chờ đến khi cô đến bãi đậu xe ngầm b2, đúng lúc thang máy cô sắp xếp trước đó cũng đã đến.
“Đinh…”
Khi tiếng chuông thang máy vang lên, Hàn Thanh Hạ nhìn thấy một người phụ nữ vốn dĩ đang định lao vào thang máy của nhân viên xoay người lại chạy về phía thang máy.
Cô ta vừa đi vừa hét.
“Cứu mạng…”
“Cứu mạng…”
Đi theo sau cô ta là hai người với cơ thể đầy máu, cũng mặc đồng phục nhân viên.
“Các người đừng đến đây! Các người đừng đến đây! Chỗ đó cũng có người! Mấy người ăn thịt cô ta đi!”
Người phụ nữ nhìn thấy cánh cửa thang máy mở ra giống như nhìn thấy một vị cứu tinh, cô ta nhanh chóng lao vào trong dự định sẽ đẩy những người bên trong ra để chống đỡ những con quái vật bên ngoài.
Hàn Thanh Hạ từ khi vực sống chín trực tiếp lao vọt vào phía sau bếp của siêu thị, một tủ đông lạnh chân giò hun khói!
Một tủ đông gà nướng tươi đông lạnh!
Tất cả những thứ ngày hôm qua Hàn Thanh Hạ không thể mua được, lúc này đều có thể hút một cách sảng khoái.
Chưa đầy nửa tiếng đồng hồ sau, toàn bộ siêu thị như một cái kho hàng lớn đã bị Hàn Thanh Hạ càn quét sạch sẽ.
Sau đó, cô đã đi giày trượt băng vào để càn quét.
Một đường trượt nhanh về phía trước, một đường càn quét.
Sau khi cô dọn sạch sẽ siêu thị, thời gian của cô chỉ còn hai mươi phút.
Lúc này, Hàn Thanh Hạ mới chú ý đến thang máy nội bộ của siêu thị.
Những siêu thị lớn như thế này đều có kho hàng riêng của mình.
Hàn Thanh Hạ đi vào thang máy nội bộ dành cho nhân viên.
Chờ đến khi cánh cửa thang máy trước mặt cô từ từ mở ra, đập vào mí mắt cô chính là những thùng vật tư được xếp thành từng hàng dài.
Hàng trăm thùng gạo cao cấp, hàng trăm thùng đồ ăn vặt nhập khẩu… Hàng trăm thùng rượu, gia vị, nhu yếu phẩm sinh hoá hàng ngày, băng vệ sinh, v.v…
Đây là khu vực của kho hàng.
Cuối cùng Hàn Thanh Hạ cũng biết được hàng triệu tệ hàng hoá mình mua ngày hôm qua chẳng là gì so với nơi này cả.
Thực sự vẫn còn rất nhiều!
Hàn Thanh Hạ đi giày trượt băng trượt qua những thùng vật tư xếp thành từng hàng trước mặt.
Bất cứ nơi nào cô đi qua, nơi đó không còn gì nữa.
Chờ đến khi hai tiếng đồng hồ của hệ thống đếm ngược kết thúc, Hàn Thanh Hạ cả người đổ đầy mồ hôi mở một chai coca ra, uống một hơi cạn sạch thì nhà kho trước mặt cũng đã trống rỗng.
Chuyến đi này của cô thu hoạch được tổng cộng hơn 14800 mét khối không gian!
Nói nhỏ cũng nhỏ, 14800 mét khối, cao khoảng 25x25x25 mét.
Nói lớn thì cũng rất lớn, nó gần bằng một toà nhà mười tầng! Toàn bộ nguồn vật tư bị càn quét chỉ chiếm 1% diện tích, thậm chí một tầng hầm cũng không lấp đầy.
Mà trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố này đã bị cô càn quét sạch sẽ!
Toàn bộ đồ đạc đều đang nằm trong không gian của cô.
Hàn Thanh Hạ nở một nụ cười hài lòng.
Cô thay giày thể thao, ném chai coca đã bị uống hết sạch vào trong kho hàng trỗng rỗng này, đi vào thang máy nội bộ quay trở lại siêu thị, sau đó thông qua cầu thang dành cho nhân viên trở về.
Kết thúc công việc! Về nhà thôi!
Cô không đi thang máy, nhưng vẫn di chuyển thang máy lên tầng của mình rồi ấn xuống bãi đậu xe ngầm b2.
Nó theo tiết tấu của cô cùng nhau đi xuống.
Bởi vì thang máy lên xuống đều phát ra âm thanh, ngộ nhỡ trong bãi đậu xe có nguy hiểm thì zombie sẽ bị thang máy thu hút.
An toàn.
Hàn Thanh Hạ di chuyển vừa nhẹ nhàng vừa nhanh chóng dọc theo cầu thang dành cho nhân viên rồi nhảy xuống.
Chờ đến khi cô đến bãi đậu xe ngầm b2, đúng lúc thang máy cô sắp xếp trước đó cũng đã đến.
“Đinh…”
Khi tiếng chuông thang máy vang lên, Hàn Thanh Hạ nhìn thấy một người phụ nữ vốn dĩ đang định lao vào thang máy của nhân viên xoay người lại chạy về phía thang máy.
Cô ta vừa đi vừa hét.
“Cứu mạng…”
“Cứu mạng…”
Đi theo sau cô ta là hai người với cơ thể đầy máu, cũng mặc đồng phục nhân viên.
“Các người đừng đến đây! Các người đừng đến đây! Chỗ đó cũng có người! Mấy người ăn thịt cô ta đi!”
Người phụ nữ nhìn thấy cánh cửa thang máy mở ra giống như nhìn thấy một vị cứu tinh, cô ta nhanh chóng lao vào trong dự định sẽ đẩy những người bên trong ra để chống đỡ những con quái vật bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất