Khủng Bố Tu Tiên Thế Giới

Chương 27: Không có thiên phú (2)

Trước Sau
- Lỗ đại ca?

Chu Phàm gọi Lỗ Khôi một tiếng, Lỗ Khôi mới hồi phục lại tinh thần, hắn cười khổ nói:

- Phàm, ta không biết nên nói như thế nào mới phải.

- Lỗ đại ca thử nói đi.

Chu Phàm cũng phát hiện chuyện có chút không đúng.

- Đầu tiên là động tác Tô Tỉnh Tứ Thức của ngươi...

Lỗ Khôi tạm dừng một chút, hắn gãi gãi đầu,

- Ta không dám khẳng định động tác của ngươi có đúng hay không, nhưng khi ngươi luyện, mang tới cho ta cảm giác giống như một con mãnh hổ chân chính vừa thức tỉnh, cá nhân ta cảm thấy chiêu thức của ngươi làm rất... Rất được...

- Có điều...

Lỗ Khôi nói xong lại nhíu mày,

- Có chút không đúng.

- Cái gì không đúng? Tiết tấu hô hấp của ta không đúng à?

Chu Phàm vội vàng hỏi.

- Tiết tấu hô hấp của Tô Tỉnh Tứ Thức là rất khó nhìn ra, có đúng hay không thì chỉ có bản thân ngươi biết.

Lỗ Khôi lắc đầu nói,

- Ta không phải nói cái này, mà là trạng thái của ngươi không đúng.

- Trạng thái?

Chu Phàm ngẩn người, hắn có chút không hiểu.



- A Phàm, ngươi có thể một ngày hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, tuyệt đối là người có tiến độ nhanh nhất ta từng thấy, lúc trước ta mất một tháng mới chính thức hoàn thành một lần Tô Tỉnh Tứ Thức.

Biểu cảm của Lỗ Khôi rất phức tạp, nói,

- Tối hôm qua ta từng nói với ngươi, nhưng ta không nói quá tỉ mỉ, nếu một khi thực sự hoàn thành một lần Tô Tỉnh Tứ Thứ, nhận thấy thiên địa nguyên khí...

- Vậy thân thể nên là có thể tự động hút vào thiên địa nguyên khí mới đúng.

Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, hắn hiểu ý của Lỗ Khôi, nói cách khác vấn đề là ở chỗ, nếu hắn đã hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, lại có thể cảm thấy sự tồn tại của thiên địa nguyên khí, vậy chắc có thể hấp thu thiên địa nguyên khí.

Ban ngày khi tu luyện, Chu Phàm cho rằng số lần tu luyện của hắn không đủ, mới không thể hấp thu thiên địa nguyên khí, hiện tại nghe Lỗ Khôi nói như vậy, trong đây căn bản tồn tại vấn đề rất lớn.

- Vậy vấn đề nằm ở đâu?

Chu Phàm mở miệng nói.

- Cái này thì không rõ lắm.

Lỗ Khôi cười khổ nói,

- Ta chỉ là một kẻ quê mùa, cũng không rõ vì sao lại như vậy? Bên trong Bản sao có nhắc tới vấn đề này không?

- Bên trong bản sao chỉ có phương pháp tu luyện, không nói biện pháp giải quyết nếu xảy ra vấn đề.

Chu Phàm nhíu mày hỏi:

- Nếu để Lỗ đại ca ngươi đoán thì sao? Cho dù là suy đoán có lẽ cũng hữu dụng đối với ta.

- Nếu bảo ta đoán...

Lỗ Khôi trầm mặc một lát, hắn mới chậm rãi nói:

- Ta có hai suy đoán, thứ nhất là phương thức tu luyện của ngươi có lẽ không đúng.

- Phương thức của ta không đúng?



Chu Phàm nhớ lại một lần, từ động tác của Tô Tỉnh Tứ Thức đến thể khí của hô hấp chạy ở huyệt vị, hắn vẫn không thể tìm ra chỗ nào có sai lầm,

- Vậy suy đoán thứ hai là gì?

Trên mặt Lỗ Khôi lộ ra vẻ không đành lòng, hắn thở dài nói:

- Có thể là ngươi không có thiên phú võ đạo, cho nên mới không thể dẫn khí nhập thể.

Lỗ Khôi lờ mờ cảm thấy đây mới là nguyên nhân của vấn đề, trong lòng hắn cảm thấy có chút tiếc nuối, dẫu sao Chu Phàm này rất thông minh, lực lĩnh ngộ cũng rất mạnh, chỉ tốn một ngày đã hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, đáng tiếc là không có thiên phú võ đạo.

- Không có thiên phú à...

Chu Phàm cúi đầu nhìn nhìn hai tay mình, tâm tình biến thành vi diệu.

Lỗ Khôi ho khan một tiếng, vội vàng an ủi:

- Đây chỉ là ta nói lung tung mà thôi, chưa chắc đã chuẩn xác, kỳ thật ta cảm thấy ngươi không cần quá sốt ruột, trở về luyện thêm một đoạn thời gian, nói không chừng rất nhanh có thể dẫn nguyên khí nhập thể, dẫu sao lúc trước ta phải khổ luyện một đoạn thời gian mới có thể thành công.

Đối với sự an ủi của Lỗ Khôi, Chu Phàm chỉ cười cười, ánh mắt hắn trong suốt, không có vẻ chán nản, mà là mở miệng hỏi:

- Lỗ đại ca, nếu do không có thiên phú võ đạo mà dẫn tới, vậy có biện pháp nào khác có thể khiến một người thuận lợi dẫn nguyên khí nhập thể không?

Chu Phàm là muốn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, đặc biệt nguyên nhân rất lớn có thể là hắn không có thiên phú võ đạo mà dẫn tới, nếu đúng là như vậy, con đường võ đạo của hắn sẽ đoạn tuyệt, không thể bước lên con đường võ đạo, sau này đối mặt với quỷ quyệt, trình độ nguy hiểm sẽ gia tăng rất lớn.

- Cái này thì chắc là không có.

Lỗ Khôi nói như vậy, nhưng trên mặt hắn lộ ra một tia do dự.

Chu Phàm chuẩn xác bắt giữ được biểu cảm trên mặt Lỗ Khôi, nhẹ giọng hỏi:

- Lỗ đại ca, có phải có biện pháp không? Mà ngươi cảm thấy quá khó khăn hoặc là quá hoang đường, cho nên mới không muốn nói.

Lỗ Khôi không ngờ lại đẻ Chu Phàm đoán trúng, hắn cười khổ nói:

- Vậy mà cũng bị ngươi nhìn ra, nếu ngươi muốn nghe, vậy ta nói là được, nhưng ngươi đừng ôm hi vọng quá lớn, kỳ thật ta cũng là tình cờ được nghe nói, chưa chắc đã là chuẩn xác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau