Sau Khi Nghe Tiếng Lòng Của Nhãi Con, Cả Hoàng Cung Liền Phát Điên
Chương 17:
Khải Tuyên Đế lộ vẻ mong đợi, tiếp tục, là ai vậy?
Hừ, một khi trẫm biết nữ chính và nam chính là ai...
Trong mắt Tuyên Đế dâng lên sát khí.
[Ấy da, sáng chưa ăn, trưa cũng chưa ăn, đói quá.]
"Khụ, Mậu Văn, truyền thiện đi."
Sở Yêu Yêu nghi hoặc ngẩng đầu [Chuyện gì đây? Tiện nghi phụ hoàng của mình là giun trong bụng mình à? Sao mình vừa kêu đói, ông ấy đã gọi truyền thiện rồi?]
Khải Tuyên Đế: Không thể là phụ tử đồng lòng sao?
[Còn hình phạt trước đó của mẫu phi đối với Hạ Từ, quả thật đúng như mình nghĩ…]
Sở Yêu Yêu càng nghĩ càng thấy không đúng.
Nghe thấy tiếng lòng của tiểu cô nương, vài người trở nên căng thẳng.
Hệ thống báo động trình tự cũng kêu tí tách.
[Không được, không được, mình muốn đi xi xi, xi xi ra quần rồi!]
Thục Phi theo phản xạ muốn bế tiểu cô nương lên, nhưng Khải Tuyên Đế phản ứng nhanh, kịp thời kéo nàng lại, chuyển chủ đề: "Ái phi thiếu một cung nữ thân cận, vài ngày này trẫm sẽ cho nội vụ phủ chọn vài người thật thà, đưa đến Quỳnh Hoa Cung."
[Hoả hoạn rồi! Mau cứu hỏa!]
[Mau nhìn lên trời kìa, có thích khách!]
[Oa, mau nhìn! Quần của Tô tổng quản rách một lỗ kìa.]
Hừ hừ, ta muốn tung đại chiêu đây.
[Ta muốn bầu trời hôm nay, không che được mắt ta, đất này không chôn được lòng ta…]
Bỏ qua những âm thanh ríu rít bên tai, Thục Phi cố nhịn cười, bất lực nhìn Yêu Yêu, suýt chút nữa bị nhóc con lừa.
"Đa tạ hoàng thượng."
Sở Yêu Yêu gãi đầu [Không ai để ý mình à? Chẳng lẽ mình đoán sai rồi?]
"Ục ục ục..."
[Thôi được rồi, nghĩ nhiều rồi, hóa ra là nghe thấy bụng mình kêu.]
Ba người thở phào nhẹ nhõm, trao đổi ánh mắt, ngầm hiểu ý nhau, sau này phải cẩn thận hơn.
Khải Tuyên Đế ôm lấy Yêu Yêu: "Tô Mậu Văn, đi xem chuẩn bị thế nào rồi? Không nghe thấy tiểu công chúa của các ngươi đói à?"
Sở Yêu Yêu hò reo trong lòng [Wuhu, đây là ngự thiện đấy, thịt cừu hấp, gấu hấp, đuôi nai hấp, vịt nướng hoa…]
Kết quả không làm nàng thất vọng, nhìn bàn ăn đầy mỹ vị, Sở Yêu Yêu xúc động đến chảy nước mắt.
Tuy nhiên... trước mặt nàng chỉ có một bát cháo thịt nhỏ, Sở Yêu Yêu mở to mắt trách móc nhìn kẻ đầu sỏ.
[Tiện nghi phụ hoàng đúng là không có lương tâm, tự mình ăn sung mặc sướng, mà chỉ cho mình một bát cháo?]
Khải Tuyên Đế liếc nhìn tiểu cô nương một cái, răng còn chưa mọc đủ, còn muốn gặm xương?
"Mậu Văn, trẫm thấy cháo này quá nhiều thịt, tiểu công chúa ăn chỉ sợ không tiêu hóa được, đổi thành nước cơm đi."
Hừ, một khi trẫm biết nữ chính và nam chính là ai...
Trong mắt Tuyên Đế dâng lên sát khí.
[Ấy da, sáng chưa ăn, trưa cũng chưa ăn, đói quá.]
"Khụ, Mậu Văn, truyền thiện đi."
Sở Yêu Yêu nghi hoặc ngẩng đầu [Chuyện gì đây? Tiện nghi phụ hoàng của mình là giun trong bụng mình à? Sao mình vừa kêu đói, ông ấy đã gọi truyền thiện rồi?]
Khải Tuyên Đế: Không thể là phụ tử đồng lòng sao?
[Còn hình phạt trước đó của mẫu phi đối với Hạ Từ, quả thật đúng như mình nghĩ…]
Sở Yêu Yêu càng nghĩ càng thấy không đúng.
Nghe thấy tiếng lòng của tiểu cô nương, vài người trở nên căng thẳng.
Hệ thống báo động trình tự cũng kêu tí tách.
[Không được, không được, mình muốn đi xi xi, xi xi ra quần rồi!]
Thục Phi theo phản xạ muốn bế tiểu cô nương lên, nhưng Khải Tuyên Đế phản ứng nhanh, kịp thời kéo nàng lại, chuyển chủ đề: "Ái phi thiếu một cung nữ thân cận, vài ngày này trẫm sẽ cho nội vụ phủ chọn vài người thật thà, đưa đến Quỳnh Hoa Cung."
[Hoả hoạn rồi! Mau cứu hỏa!]
[Mau nhìn lên trời kìa, có thích khách!]
[Oa, mau nhìn! Quần của Tô tổng quản rách một lỗ kìa.]
Hừ hừ, ta muốn tung đại chiêu đây.
[Ta muốn bầu trời hôm nay, không che được mắt ta, đất này không chôn được lòng ta…]
Bỏ qua những âm thanh ríu rít bên tai, Thục Phi cố nhịn cười, bất lực nhìn Yêu Yêu, suýt chút nữa bị nhóc con lừa.
"Đa tạ hoàng thượng."
Sở Yêu Yêu gãi đầu [Không ai để ý mình à? Chẳng lẽ mình đoán sai rồi?]
"Ục ục ục..."
[Thôi được rồi, nghĩ nhiều rồi, hóa ra là nghe thấy bụng mình kêu.]
Ba người thở phào nhẹ nhõm, trao đổi ánh mắt, ngầm hiểu ý nhau, sau này phải cẩn thận hơn.
Khải Tuyên Đế ôm lấy Yêu Yêu: "Tô Mậu Văn, đi xem chuẩn bị thế nào rồi? Không nghe thấy tiểu công chúa của các ngươi đói à?"
Sở Yêu Yêu hò reo trong lòng [Wuhu, đây là ngự thiện đấy, thịt cừu hấp, gấu hấp, đuôi nai hấp, vịt nướng hoa…]
Kết quả không làm nàng thất vọng, nhìn bàn ăn đầy mỹ vị, Sở Yêu Yêu xúc động đến chảy nước mắt.
Tuy nhiên... trước mặt nàng chỉ có một bát cháo thịt nhỏ, Sở Yêu Yêu mở to mắt trách móc nhìn kẻ đầu sỏ.
[Tiện nghi phụ hoàng đúng là không có lương tâm, tự mình ăn sung mặc sướng, mà chỉ cho mình một bát cháo?]
Khải Tuyên Đế liếc nhìn tiểu cô nương một cái, răng còn chưa mọc đủ, còn muốn gặm xương?
"Mậu Văn, trẫm thấy cháo này quá nhiều thịt, tiểu công chúa ăn chỉ sợ không tiêu hóa được, đổi thành nước cơm đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất