Cơ Võ Phong Bạo (Bản Dịch)

Chương 27: Kepler 22B (1)

Trước Sau
"Lý Hạo!"

"Có!" Lý Hạo vừa mới tiến vào mộng đẹp hầu như đứng bật dậy, toàn trường cười vang, ngủ gà ngủ gật ở trên lớp của tiến sĩ Yến Nam, cái này cũng là độc nhất vô nhị.

"Cậu cảm thấy liên minh thái dương hệ có khả năng xuất hiện nội chiến hay không?" Yến Nam hỏi, ông có ấn tượng về học sinh này, chủ yếu là mỗi lần đều đến, nhưng tình huống ngủ gà ngủ gật là rất nhiều, lần này thật có chút không thể nhịn.

"Giáo sư Yến, thật ra nội bộ thái dương hệ đánh hay không đánh cũng quan trọng, kẻ địch chủ yếu của chúng ta là bên ngoài." Lý Hạo nói.

Yến Nam hơi hơi ngẩn ra, "Nói thử xem."

"Chúng ta khai thác Kepler 22b, thu hoạch thực dày, nhưng chúng ta cũng lần đầu tiên gặp sinh vật ngoại tinh tập kích, loại trùng này cũng quỷ dị, tôi cảm thấy có âm mưu, nhân loại đặt chân Kepler 22b chẳng khác nào mở ra chiếc hộp Pandora, hiện tại uy hiếp lớn nhất là đến từ bên ngoài."

Lý Hạo nói, Kepler 22b là thu hoạch lớn nhất trong tinh tế viễn chinh của nhân loại, ở thời điểm nhân loại còn chưa có khai phá Mặt Trăng, loại hành tinh tài nguyên dồi dào phong phú này đã được rất nhiều người nhìn trúng, mà đến một thế hệ của họ rốt cuộc mới lấy được, Kepler còn tốt hơn so với tưởng tượng, chỉ đổ bộ không bao lâu, quân tiền trạm nhân loại thiếu chút nữa đã gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, không biết từ chỗ nào xông ra cả đàn trùng lớn.

Đây là lớp học, có hơn 200 người, hầu như là vừa dứt lời thì tiếng cười đã nổi lên bốn phía, nhất là bộ dáng nghiêm túc của Lý Hạo lại càng chọc cười.

Không đợi Yến Nam mở miệng, đã có người đứng lên, "Lý Hạo, tôi thấy cậu là ngủ mơ hồ rồi, trình độ khoa học kỹ thuật nhân loại chúng ta hiện tại tuyệt đối là số một hệ ngân hà, chiếm cứ hoàn toàn hệ ngân hà chỉ là vấn đề thời gian, Kepler 22b chính là lễ vật tặng cho nhân loại chúng ta, về phần đám trùng kia, căn bản không phải đối thủ của chúng ta, tiêu diệt chúng chỉ là vấn đề thời gian, cậu quá nhát rồi."

"Không sai, thế giới này là thuộc về dũng giả, bên ngoài là biển lớn sao trời, cùng cơ hội vô hạn, chúng ta cố gắng là vì cái gì, không vì thực hiện giá trị của nhân loại sao!"

Mọi người mồm năm miệng mười, cảm giác tự hào tăng cao, văn minh ngoại tinh là dạng gì, nhân loại hiện tại đã biết, nhưng tổng thể mà nói vẫn là thất vọng, sức chiến đấu là có một chút, nhưng đối mặt lục không hợp kích của nhân loại, thì chỉ có bại lui, hơn nữa thật nếu có văn minh đỉnh cấp, cũng không cần chờ tới bây giờ, đang ở đâu đây?

Chẳng lẽ bởi vì sợ hãi không hiểu, thì an cư ở góc? Vậy mới là chờ chết.



Lời nói của Lý Hạo lập tức khơi dậy nhiệt tình của mọi người, dù sao nơi này là Thiên Kinh Cơ Võ, tinh anh hội tụ.

Cái này cũng là chủ lưu của toàn bộ liên minh thái dương hệ, nhân loại tương đương tự tin đối với thực lực của bản thân trước mắt, Lý Hạo không phải sợ, cậu cũng tán thành đi ra ngoài, cũng nên đi ra ngoài, chỉ là phải thận trọng, ếch ngồi đáy giếng là thực không được.

Yến Nam mỉm cười, ý bảo mọi người yên tĩnh, "Lý Hạo, tan học lưu một chút, chúng ta tiếp tục, cứ bình tĩnh, trở lại một đoạn thời gian trước khi vừa chấm dứt đại hội cơ giáp, NUP cực lực thôi động, thậm chí không tiếc gánh vác đại bộ phận phí dụng, từ hiện tại cho thấy, bọn họ thắng, nhưng tôi cho rằng là chuyện tốt, cùng với che dấu vấn đề, không bằng tung ra, thấy rõ bản thân, trực diện khiêu chiến, "

"Hạo ca, anh quá nhát, bên ngoài là cái gì, là kỳ ngộ đó, tôi thi vào hệ tinh hạm chính là hy vọng có một ngày có thể điều khiển phi thuyền của mình, mang theo thuyền viên đi chinh phục vũ trụ, đây là từng giấc mộng của bất cứ đàn ông nào, Tiểu Đường, có đúng không!" Mã Long thấp giọng nói, "Tương lai nói không chừng tôi có thể ở Kepler kiếm một miếng đất phong, làm Lĩnh chủ, sướng cỡ nào…"

"Giấc mộng của tôi là xem Arths biểu diễn…"

"Mẹ, xem chút tiền đồ kìa, Vũ Tàng, đừng nói cũng như vậy chứ."

Vũ Tàng nhìn thoáng qua Lý Hạo, "Hạo ca, anh cho rằng võ thuật chiến đấu của tôi có vấn đề gì, tôi cân nhắc cả đêm, thủy chung cảm thấy không thể phá giải, có phải phương thức huấn luyện của tôi có chỗ thiếu hụt không?"

Lý Hạo sờ sờ mũi, đây là lúc nào vậy, phương pháp cùng cơ sở của Vũ Tàng đều đánh rất tốt, chỉ là tình huống của hắn có vẻ đặc thù, không có tính so sánh, nhưng cái này không thể nói được.

"Đừng để tâm vào chuyện vụn vặt, phương thức huấn luyện cùng phong cách của mỗi người đều không giống nhau, nhà của cậu là chuyên nghiệp, hỏi tôi không bằng trở về hỏi người nhà của cậu."

Vũ Tàng gật gật đầu, Lý Hạo có lẽ có thể đánh, nhưng chỉ điểm là kém một chút, cái này cần đủ kinh nghiệm cùng độ cao tầm nhìn mới được.

Mã Long không nói gì, hai tên ngốc, thần kinh mà, thời đại khoa học kỹ thuật, võ thuật chiến đấu là có tác dụng, nhưng không phải chủ yếu, hơn nữa, cho dù là bộ đội cơ động, một người có mạnh thì có tác dụng cái lông gì chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau