Công Lược Nhân Vật: Nam Chính Chúng Ta Mau Kết Hôn
Chương 92: Quyển 2Chương 50
Cuộc tấn công diễn ra một tuần, trong đó xuất hiện của các gương mặt quen thuộc.
Được chia mà 8 nhóm, đứng đầu là các tướng uy mãnh chỉ huy hơn 1 vạn quân tinh anh. Riêng gã sẽ đi riêng lẻ, vì đối với gã những con người chỉ là ria mép, một lần tung chiêu thì bầu trời tối đen.
Tách ra làm, 4 nhóm sẽ tấn công vào bọn địch, 4 nhóm còn lại sẽ tấn công vào thành trì của loài người. Cuộc tấn công này phải diễn ra hết sức bí ẩn, đánh úp bọn địch để chúng không có thời gian để chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Rạng sáng ngày 23 - 8 - 22** bọn họ nhanh chóng chia nhau ra đánh, 4 nhóm đánh vào bọn địch gồm có Lưu Túc và Gia Tụy và thêm 2 quan sĩ, một hàm lệnh Thượng Tá và một Trung Tá.
Bên hắn thì có hai sĩ quan và gã, tiến đến núi Gmothe nơi giao nhau giữa loài người và người thú. Núi Gmothe là vùng đồi núi vô cùng hiểm trở lại có nhiều động vật hoang dã, nên rất ít người có thể qua lại hai bên. Nhưng đối với người thú như bọn hắn thì điều đó vô cùng dễ dàng.
Thâm nhập vào thành phố loài người, bọn họ chia nhau ra hành động, nhiệm vụ lần này tuyệt đối không được đụng vào dân lành. Mục tiêu của bọn họ chỉ là căn cứ bọn địch, dẹp sạch nơi đó.
Bên kia, Lưu Túc và Gia Tuyh đang tiến thẳng đến nơi quân cứ bọn địch, 4 nhóm chia ra hai hướng một đánh đầu và đánh ở cuối. Hòng không cho bọn chúng có cơ hội để chạy trốn.
8h 37 phút, tất cả các nhóm đã tập trung vào nơi đã chủ định sẵn. Đại Tướng sẽ ở căn cứ thông qua các định vị trên máy tính, ông sẽ xem xét tình hình ở đưa ra các phương án cho họ.
" Các Đại Đội chú ý, cuộc chiến lần này, chúng ta phải thắng. Bất cứ giá nào, dù phải đổ máu chúng ta phải quyết thắng, không được trùng bước. "
Hắn thông qua cái loa gắn sau tai, kêu gọi anh em hợp lực. Mắt vừa nhìn ngó xung quanh tìm sơ hở để lẻn vào.
" Quyết Thắng!!! "
" Quyết Thắng!!!."
Từ cái loa truyền được các tiếng hô to rõ, giọng hào hùng tuyên thệ của các Đại Đội Trưởng 6 nhóm.
Khí thế hào hùng làm cho tinh thần chiến đấu của họ tăng cao, ánh mắt tràn đầy sự nhiệt huyết. Quyết chiến quyết thắng, bảo vệ tổ quốc giang sơn bền vững.
Sau lời tuyên thệ, bây giờ là thời khắc của bọn họ đánh. Tất cả các nhóm tập tức tiến thẳng đến nơi bọn địch, xông vào chiến đấu.
Bên Lưu Túc và Gia Tụy dẫn binh tiến vào nơi căn cứ, tiêu diệt những tên nhải nhép còn hai người sẽ đánh những tên cấp cao.
" Gia Tụy, cậu xử lão già đó đi. Ả ta để tôi lo. "
Cả hai người dán lưng vào nhau, trước mắt bọn họ là một nam một nữ. Lưu Túc đã từng chiến đấu với cô ta, dù là con người nhưng rất mạnh, khiến Lưu Túc cũng phải e dè vài phần. Đối với Gia Tụy, cô ta sẽ đánh tan tát mất.
" Vâng Lưu Đại Tá."
Gia Tụy vâng lời, nhìn thân hình xệ xọt của ông ta chắc hẳn sẽ rất yếu. Biến thành thực thể là một con hổ, lao đến ông ta. Há miệng đầu chiếc răng nhọn hướng đến mặt.
Thân hình hơi quá tải khiến ông ta không thể di chuyển linh hoạt, nhưng vẫn có thể né tránh được cái há yêu thương của Gia Tụy. Biết rằng bản thân không thể đấu tay đôi với một con thú to lớn này, ông ta đã nhanh chóng chạy đi lấy một khẩu súng.
Hướng đến Gia Tụy, bắn nhiều phát. Gia Tụy vì đã trở thành thú, thân hình to lớn đều nhận được các viên đạn ghi vào người.
Phần Lưu Túc và ả ta, hai mắt nhìn nhau.
" Aiz, Đại tá Lưu. Lâu ngày không gặp, vẫn đẹp trai như ngày nào nha~~. Thật khiến ta phải mê mẩn mà, ngừng chiến đi, về bên ta, ta sẽ chăm sóc anh cho chu đáo, từ phòng khách đến trên giường. "
Cô ta quyến rũ đi đến, bàn tay thon thả lướt trên mặt Lưu Túc.
" Dơ bẩn!!."
Hất tay cô ta, Lưu Túc lùi lại vài bước. Vẻ mặt đã khó chịu đến nhăn mày.
" Aiz, chết tiệt. Đúng là rượu mời không uống, thích uống rượu phạt mà. "
Cô ta bị cái hất tay của Lưu Túc phát tức, bàn tay đã cấy vào một mã gen đặc biệt khiến những khớp giữa mọc ra thanh kim loại nhọn hoắc, nhìn chẳng khác gì bộ móng vuốt của loài sói.
Nắm tay lại, những thanh kim loại lộ ra bên ngoài. Tiến thẳng Lưu Túc, tốc tộc của cô ta khá nhanh, có thể nghe thấy được không khí bị xé rách.
Vì là một con trăn, tốc độ của Lưu Túc kém đi vài phần, mạng sườn liền bị cô ta cào đến chảy máu.
Được chia mà 8 nhóm, đứng đầu là các tướng uy mãnh chỉ huy hơn 1 vạn quân tinh anh. Riêng gã sẽ đi riêng lẻ, vì đối với gã những con người chỉ là ria mép, một lần tung chiêu thì bầu trời tối đen.
Tách ra làm, 4 nhóm sẽ tấn công vào bọn địch, 4 nhóm còn lại sẽ tấn công vào thành trì của loài người. Cuộc tấn công này phải diễn ra hết sức bí ẩn, đánh úp bọn địch để chúng không có thời gian để chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Rạng sáng ngày 23 - 8 - 22** bọn họ nhanh chóng chia nhau ra đánh, 4 nhóm đánh vào bọn địch gồm có Lưu Túc và Gia Tụy và thêm 2 quan sĩ, một hàm lệnh Thượng Tá và một Trung Tá.
Bên hắn thì có hai sĩ quan và gã, tiến đến núi Gmothe nơi giao nhau giữa loài người và người thú. Núi Gmothe là vùng đồi núi vô cùng hiểm trở lại có nhiều động vật hoang dã, nên rất ít người có thể qua lại hai bên. Nhưng đối với người thú như bọn hắn thì điều đó vô cùng dễ dàng.
Thâm nhập vào thành phố loài người, bọn họ chia nhau ra hành động, nhiệm vụ lần này tuyệt đối không được đụng vào dân lành. Mục tiêu của bọn họ chỉ là căn cứ bọn địch, dẹp sạch nơi đó.
Bên kia, Lưu Túc và Gia Tuyh đang tiến thẳng đến nơi quân cứ bọn địch, 4 nhóm chia ra hai hướng một đánh đầu và đánh ở cuối. Hòng không cho bọn chúng có cơ hội để chạy trốn.
8h 37 phút, tất cả các nhóm đã tập trung vào nơi đã chủ định sẵn. Đại Tướng sẽ ở căn cứ thông qua các định vị trên máy tính, ông sẽ xem xét tình hình ở đưa ra các phương án cho họ.
" Các Đại Đội chú ý, cuộc chiến lần này, chúng ta phải thắng. Bất cứ giá nào, dù phải đổ máu chúng ta phải quyết thắng, không được trùng bước. "
Hắn thông qua cái loa gắn sau tai, kêu gọi anh em hợp lực. Mắt vừa nhìn ngó xung quanh tìm sơ hở để lẻn vào.
" Quyết Thắng!!! "
" Quyết Thắng!!!."
Từ cái loa truyền được các tiếng hô to rõ, giọng hào hùng tuyên thệ của các Đại Đội Trưởng 6 nhóm.
Khí thế hào hùng làm cho tinh thần chiến đấu của họ tăng cao, ánh mắt tràn đầy sự nhiệt huyết. Quyết chiến quyết thắng, bảo vệ tổ quốc giang sơn bền vững.
Sau lời tuyên thệ, bây giờ là thời khắc của bọn họ đánh. Tất cả các nhóm tập tức tiến thẳng đến nơi bọn địch, xông vào chiến đấu.
Bên Lưu Túc và Gia Tụy dẫn binh tiến vào nơi căn cứ, tiêu diệt những tên nhải nhép còn hai người sẽ đánh những tên cấp cao.
" Gia Tụy, cậu xử lão già đó đi. Ả ta để tôi lo. "
Cả hai người dán lưng vào nhau, trước mắt bọn họ là một nam một nữ. Lưu Túc đã từng chiến đấu với cô ta, dù là con người nhưng rất mạnh, khiến Lưu Túc cũng phải e dè vài phần. Đối với Gia Tụy, cô ta sẽ đánh tan tát mất.
" Vâng Lưu Đại Tá."
Gia Tụy vâng lời, nhìn thân hình xệ xọt của ông ta chắc hẳn sẽ rất yếu. Biến thành thực thể là một con hổ, lao đến ông ta. Há miệng đầu chiếc răng nhọn hướng đến mặt.
Thân hình hơi quá tải khiến ông ta không thể di chuyển linh hoạt, nhưng vẫn có thể né tránh được cái há yêu thương của Gia Tụy. Biết rằng bản thân không thể đấu tay đôi với một con thú to lớn này, ông ta đã nhanh chóng chạy đi lấy một khẩu súng.
Hướng đến Gia Tụy, bắn nhiều phát. Gia Tụy vì đã trở thành thú, thân hình to lớn đều nhận được các viên đạn ghi vào người.
Phần Lưu Túc và ả ta, hai mắt nhìn nhau.
" Aiz, Đại tá Lưu. Lâu ngày không gặp, vẫn đẹp trai như ngày nào nha~~. Thật khiến ta phải mê mẩn mà, ngừng chiến đi, về bên ta, ta sẽ chăm sóc anh cho chu đáo, từ phòng khách đến trên giường. "
Cô ta quyến rũ đi đến, bàn tay thon thả lướt trên mặt Lưu Túc.
" Dơ bẩn!!."
Hất tay cô ta, Lưu Túc lùi lại vài bước. Vẻ mặt đã khó chịu đến nhăn mày.
" Aiz, chết tiệt. Đúng là rượu mời không uống, thích uống rượu phạt mà. "
Cô ta bị cái hất tay của Lưu Túc phát tức, bàn tay đã cấy vào một mã gen đặc biệt khiến những khớp giữa mọc ra thanh kim loại nhọn hoắc, nhìn chẳng khác gì bộ móng vuốt của loài sói.
Nắm tay lại, những thanh kim loại lộ ra bên ngoài. Tiến thẳng Lưu Túc, tốc tộc của cô ta khá nhanh, có thể nghe thấy được không khí bị xé rách.
Vì là một con trăn, tốc độ của Lưu Túc kém đi vài phần, mạng sườn liền bị cô ta cào đến chảy máu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất