Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu

Chương 50: Về Hoa Quốc (2) _Xử lí Cố thừa tướng

Trước Sau
Cố thừa tướng xảo nguyệt, Quốc Sư bế quan, Uyển Nghi công chúa rời kinh, thái hậu là người Tô gia nhưng Tô gia lại thấp hơn Cố gia vạn phần, lão biết ngay trong đêm đã tập họp binh lính xông vào hoàng cung, ý đồ bức vua thoái vị.

Nhưng lão tính không bằng trời tính, lúc đang đánh nhau không ngờ từ phía cổng cung ba nhân vật lớn cùng nhau xuất hiện.

Hoành Vũ Tướng Quân vác cây đao trên vai, ngài nói:"Ai lâu rồi không được đánh nhau, giãn gân cốt rồi"

Uyển Nghi Đại Trưởng Công Chúa chậc một tiếng đầy khinh miệt lão thừa tướng kia, nàng rút Cố Vân Đao ra đưa cho Quốc Sư rồi nói:"Mau đi thôi, ta ngứa tay lắm rồi"

Nàng đổi một thân áo giáp rút ra Thanh Nguyệt Kiếm, Thanh Chu chỉ khẽ thở dài rồi nói:"Cố Vân, nghe lệnh"

Cố Vân Đao trong tay từng thì run lên từng đợt cả ba lao vào trận chiến, Thanh Chu mở đường để chạy đi tìm hoàng đế, hoàng đế đang điên cuồng giết người bảo vệ thái hậu trong điện. Lão thừa tướng cười khà khà bảo:"

Hoàng đế ngươi lo cho bản thân còn chưa xong lại đi lo cho bà già đó, hơn nữa kẻ đó lại không phải sinh mẫu ngươi"

Mộ Chu tức thì đáp trả:"Trẫm luôn biết rõ thái hậu không phải sinh mẫu trẫm, sinh mẫu trẫm vứt bỏ trẫm chỉ có người và quốc sư là tốt với trẫm, công sinh không bằng công dưỡng..."

Y hét lên: "Thế nên có chết trẫm cũng phải bảo vệ người".

Thanh Chu đứng bên ngoài vỗ vỗ tay nói:"Giỏi, giỏi lắm, không hổ là đồ đệ giỏi nhất của ta"

Hắn đi tới đâu vung đao chém người đến đó, cả lão thừa tướng cũng bị hắn đao kề cổ mà sợ hãi gọi:" Sư....sư phụ"

Thanh Chu dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn gã mà nói:"Ta không có đồ đệ nào như ngươi đâu"

Lão thừa tướng rơm rớm nước mắt sợ hãi nói:"Người từng nói con là đồ đệ giỏi nhất của người mà"



Thanh Chu nghe xong nói luôn: "Thế ta rút lại lời ấy, giờ ngươi là nghịch đồ là đồ đệ ngu dốt nhất ta từng dạy"

Lão thừa tướng hỏi lại hắn:"Sao lại thế?"

Thanh Chu chưa kịp nói thì bị Mộ Chu cản lại, y lau vết máu rồi nói:"Để trẫm nói cho ngươi biết nhé, Quốc Sư bỏ đao xuống đi"

Y tiến tới, hắn thu đao lui về sau để bảo vệ thái hậu. Mộ Chu cười hỏi gã:"Ngươi có nhớ Thái tổ từng muốn làm gì

Quốc Sư chứ?"

Lão thừa tướng sững người đôi chút rồi đáp:"Trèo lên giường người muốn lập người làm hậu bôi nhọ thanh danh người"

Mộ Chu nghiêng đầu nói:"Y muốn có mà không có được còn trẫm muốn có và có được"

Lão thừa tướng hỏi ngược lại ngay:"Cẩu hoàng đế ngươi đây là có ý gì?"

Y mỉm cười bảo:"Giường của Quốc Sư trẫm trèo lên rồi, thấy dấu hôn trên cổ người không? Là trẫm cắn y đó, y sau này là hoàng hậu của trầm đó"

Chỉ một câu nói cũng đủ làm cả lão thừa tướng và thái hậu kinh ngạc, lão thừa tướng sững người nhìn Thanh Chu hỏi:"Sư...sư phụ, hắn nói thật sao?"

Thanh Chu hỏi ngược lại ngay:"Ngươi dựa vào cái gì bắt ta giải thích?"

Lão thừa tướng tức thì cười lớn, gã nói:"Thì ra là vậy, quốc sư mà cả Hoa Quốc tôn kính lại là kẻ thích nam tử còn tình nguyện ở dưới thân hoàng đế"

Y không nói gì một kiếm đâm xuyên gã, kiếm rút gã ngã về sau. Mộ Chu xoay người quay lại ôm lấy thái hậu hỏi:"

Mẫu phi người không sao chứ? Nhi thần không đến chậm chứ?"



Thái hậu khẽ lắc đầu rồi hỏi:"Con và Quốc Sư chuyện này là thế nào?"

Thanh Chu trả lời thay:" Là ta, các đời hoàng đế đều muốn trèo lên giường ngủ cùng ta lập ta làm hậu, là ta chấp thuận để hắn trèo lên và lập ta làm hậu"

Thái hậu trấn kinh, Mộ Chu cười bảo:"Nhi thần từng bảo nhi thần khác họ rồi mà, họ muốn trèo nhưng trèo không được nhi thần trèo..."

Thanh Chu cắt ngang lời y:"Là ta bế ngươi lên"

Y khụ một tiếng ngượng ngùng. Lúc này Tửu Hy và Thanh Hành cũng bước vào sau nội chiến. Thái hậu chỉ Thanh Hành hỏi:"Vị này là?"

Tửu Hy giới thiệu:"Hoành Vũ Tướng Quân, Cố Thanh Hành, huynh trưởng của Quốc Sư là nghĩa đệ của ta là nghĩa huynh của Thái Tổ"

Thân hình hắn cao to gần như gấp đôi thái hậu, thân hình vạm vỡ, Thanh Chu:"Ca"

Thanh Hành vương tay kéo hắn về phía mình một tay nhấc đặt lên vai. Tửu Hy nói thêm:"Hắn mới là Cố thừa tướng, lão thừa tướng kia chỉ là người nhánh phụ tạm thừa kế vị trí của hắn"

Mộ Chu tức giận phồng má giơ chân đạp đạp đối phương nói:"Trả cho trẫm, trả y cho trẫm"

Thanh Hành cau mày, một tay nắm thằng lấy cổ áo đối phương nhấc lên đưa cho Thanh Chu, hắn đón lấy ôm vào lòng. Thái hậu sợ đổ mồ hôi hột.

Thừa tướng đã bị xử lí, Thanh Hành quay lại làm thừa tướng, Cố gia nhánh phụ của lão thừa tướng bị tru di cửu tộc do tạo phản.

Thanh Chu muốn ở Quốc Sư Điện nhưng bị huynh trưởng lôi về ở Thừa Tướng Phủ để chăm.

Quốc Sư ở Thừa Tướng Phủ ngày càng béo lên trông thấy, đi đường cũng không cần đi bộ, vì luôn ngồi trên chiếc vai vững chắc của Thừa Tướng, nơi mà chỉ có Quốc Sư được ngồi chứ trên đời chưa có ai khác có thể ngồi lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau