Cao Võ Kỷ Nguyên

Chương 34: Vẫn Tinh Ban Thưởng (1)

Trước Sau
“Ơ kìa…” Hứa Bác cười cười, không nói nhiều nữa mà tiếp tục xem trận đấu. Sau đó, đôi mắt ông chợt sáng lên rồi lắc đầu nói: “Lâm Lam Nguyệt sơ ý rồi.”



Trên lôi đài, Lâm Lam Nguyệt liên tục thi triển kiếm pháp, kiếm pháp như lửa cháy hừng hực, ép sát từng bước một.

“Keng!”

“Keng!”

“Keng!”

Trường thương của Lý Nguyên, hoặc là quét ngang hoặc là đâm chém. Bộ pháp của Lý Nguyên khi thì nhanh chóng lùi lại khi thì vọt lên trên buộc cho đối thủ phải lùi lại.

Lâm Lam Nguyệt theo mãi mà không thể lại gần Lý Nguyên được.

Sau khi tu luyện ra chiêu Bàn Cơ Chỉ Trụ, một khi Lý Nguyên chỉ muốn phòng thủ là sẽ phòng thủ ổn như bàn thạch.

“Kiếm thứ 57!”

Lý Nguyên thầm đếm: “Cô ấy vẫn luôn công kích, tiêu hao thể lực rất nhiều, kiếm thế đang yếu dần.”

“Cô ấy có chút sốt ruột rồi.”

“Chém giết sống chết, một khi sốt ruột là sẽ dễ dàng sai lầm, kết quả chỉ có thua thôi.”

Kiếm thứ 59, Lý Nguyên nhạy bén cảm giác được uy thế kiếm pháp của đối phương giảm đi một chút xíu.

Kiếm thứ 63.

“Vèo!” Ánh kiếm như lửa, cực kì nhanh mạnh.

Lâm Lam Nguyệt vẫn đang dồn sức tấn công, chỉ muốn phá hỏng phòng ngự của Lý Nguyên. Kiếm pháp của cô vẫn còn sắc bén, chỉ là trong lúc vô tình đã hơi thả lỏng phòng ngự của mình.

Rốt cuộc thì từ đầu đến đuôi, Lý Nguyên chưa từng tấn công, chỉ một lòng phòng ngự.

“Tới rồi!” Đôi mắt Lý Nguyên chợt sáng ngời.



“Ầm!”

Lý Nguyên mặc kệ một kiếm đang đâm tới của Lâm Lam Nguyệt, trường thương trong tay chợt run rẩy, giống như cự long ẩn mình trong hàng nghìn khe núi, lao thẳng ra bên ngoài.

Sát chiêu thương pháp Nham Hác Tàng Long!

“Không đúng!” Lâm Lam Nguyệt lập tức nhận ra không đúng. Cô cảm thấy khí thế của Lý Nguyên đột nhiên thay đổi, giống như một con mãnh thú ngủ say vừa thức tỉnh để lộ ra răng nanh của mình.

Uy thế kinh người!

“Không lùi kịp nữa rồi!” Lúc nhận ra điểm này, con ngươi Lâm Lam Nguyệt lóe ánh sáng lạnh.

Cô không hề do dự, không chỉ không lùi ra sau, mà còn vung kiếm đâm lên với thế mạnh mẽ hơn nữa.

“Phụt!”

Trường thương như rồng đâm thủng áo giáp, xuyên thẳng qua ngực Lâm Lam Nguyệt, máu tươi chảy đầm đìa, thân hình bỗng chốc tan thành mây khói.

Giáp nhẹ không thể nào chặn được đại thương của Lý Nguyên.

“Phụt!”

Ngay sau đó, trường kiếm cuồng bạo cũng đâm trúng vai Lý Nguyên, máu tươi tung tóe.

“Keng!” Trường kiếm rơi xuống đất.

Trên lôi đài chỉ còn lại Lý Nguyên bị thương.

“Thương dài hơn kiếm, thời gian thắng của mình chỉ có 0.1s thôi.” Lý Nguyên lắc đầu, sau đó lộ ra vẻ tươi cười.

“0.1s, hai nghìn lam tinh tệ!”

“Tuyệt vời!”

“Chúc mừng bạn đã giành chiến thắng, Kẻ Phòng Ngự - Nguyên, tài khoản của bạn nhận được hai nghìn Lam Tinh tệ, tiền đã chuyển vào…” Lý Nguyên nhận được thông báo của Mạng Cận Chiến Tinh Không.

Tiền cược của hai bên đã được quyết định trước khi giao đấu, Lâm Lam Nguyệt đã chuyển tiền trước rồi.

Vì vậy, vừa mới thắng trận, tiền đã được chuyển vào tài khoản của Lý Nguyên.



“Chiến đấu gần như thực chiến, không cần quan tâm đến tổn thương, quả nhiên là sướng hơn khổ tu thực tế nhiều.” Lý Nguyên nhếch miệng cười: “Chỉ tiếc cuối cùng độ chân thực không được một trăm phần trăm, không quá kích thích.”

Ở thời đại này, vì sao lại có vô số kể cường giả võ đạo cơ chứ?

Khoang internet giả thuyết có tác dụng không thể thay thế được.

Mạng Cận Chiến Tinh Không có nhiều thiếu sót, ví dụ như không thể hoàn toàn bắt chước các chiêu số trong thực tế, một vài số liệu không thực tế.

Ví dụ khác, nó không thể nào quét số liệu cơ thể thực tế của mỗi người, ý thức cơ thể và cơ thể thực tế có sự chênh lệch, không thể phù hợp một trăm phần trăm.

Tuy nhiên!

Thông qua sự kết nối ý thức, người tham gia vẫn có thể tiến hành rất nhiều chiêu số và trận chiến khó có thể thực hiện trong thực tế.

Thực chiến thật sự, sai một ly, không chết cũng bị thương.

Các nhà võ thuật trước kia, cả đời có thể trải qua bao nhiêu trận thực chiến cơ chứ? Phần lớn đều luyện tập độc lập, có được mấy người luyện cùng đã tốt lắm rồi.

Nhưng ở thời đại này, trước khi đánh giết thực tế với các sinh vật Tinh Giới mỗi một võ giả đều có thể trải qua hàng ngàn hàng vạn trận chiến giả tưởng, không chỉ có hiệu suất tu luyện tăng lên gấp mười lần mà còn có thể rèn luyện tâm tính, sự gan dạ và kĩ thuật.

Như trận chiến vừa rồi của Lý Nguyên và Lâm Lam Nguyệt, hai bên đều đã hơn mười sáu tuổi nên máu tươi, chân tay què cụ trong trận chiến đều mô phỏng sự thật.

Nhưng vì còn là vị thành niên nên cảm giác đau đớn chỉ có 10% thôi.

Nếu là người trưởng thành, cảm giác đau đớn thấp nhất cũng phải 20%, cao nhất có thể điều chỉnh lên 80%, đã vô cùng gần với cuộc chiến sinh tử rồi.

“Mạng Cận Chiến Tinh Không.”

“Về bản chất, nó là doanh trại huấn luyện thực chiến cho võ giả.” Lý Nguyên thầm cảm thán.

Ngày nay cả nền văn minh nhân loại đều vây quanh chiến tranh.

Lý Nguyên và Lâm Lam Nguyệt chém giết rất kịch liệt.

Không tới một phút, trận chiến đã kết thúc rồi.

Dù sao thì bọn họ chỉ cần tùy tiện đánh một đường thương, chém một nhát kiếm cũng đã hơn một ngàn kilomet rồi, chỉ cần tóm được một chút sơ sở của đối phương thì cơ bản đều là hạ gục trong một chiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau