Thập Niên 70: Đại Lão Mạt Thế Mang Theo Không Gian Xuyên Thành Đoàn Sủng

Chương 31:

Trước Sau
An Hồng Binh cũng không khách sáo, nhận lấy xem đi xem lại, cũng không hiểu ra cái gì.

Hắn là anh cả trong nhà nhưng xui xẻo là chưa học được ngày nào, trước kia trong thôn mở lớp xóa mù chữ hắn cũng đến học hai ngày, cuối cùng cũng không kiên trì được.

Ban ngày đi làm cả ngày, buổi tối còn phải đi học xóa mù chữ thực sự quá mệt, thêm nữa mẹ già nói rằng người làm ruộng có biết chữ hay không cũng không quan trọng, hắn liền không đi nữa.

Tuy nhiên, nghe em gái nói đây là giấy đăng ký kết hôn, trái tim hắn mới có thể buông xuống, cuối cùng cũng yên tâm rồi.

Trời mới biết, từ khi xảy ra chuyện đến giờ, hắn lo lắng em gái mình bị người ta bắt đi như thế nào.

Cách đây vài năm, ở thị trấn có một người làm gái mại dâm, còn bị cạo đầu âm dương diễu phố, hôm nay trong nửa ngày, hình ảnh đó cứ quanh quẩn trong đầu hắn, không sao xóa nhòa được.

Bây giờ, cuối cùng cũng không cần lo lắng nữa rồi.

An Hồng Binh vui mừng vỗ vai An Hồng Đậu, dặn dò: "Em gái à, anh em mình nói thật lòng, em có thể kết hôn với thanh niên trí thức Thẩm là chiếm được lợi lớn rồi, sau này chúng ta phải sống thật tốt, em tuyệt đối không được nhớ nhung Triệu Hữu Lương nữa, thanh niên trí thức Thẩm này dù là về ngoại hình hay nhân phẩm, đều hơn Triệu Hữu Lương gấp ngàn lần, em không được phụ lòng người ta!"



Lấy bản thân An Hồng Binh mà nói, không phải hắn hạ thấp em gái mình, nếu hắn có ngoại hình như Thẩm Tương Tri, lại còn là thanh niên trí thức đến từ thành phố, hắn cũng không coi trọng ngoại hình của em gái mình.

Nói dễ nghe thì gọi là hơi đen một chút, hơi béo một chút, nếu nói khó nghe thì giống hệt một con gấu đen.

Càng nghĩ, An Hồng Binh càng thấy ủy khuất cho thanh niên trí thức Thẩm.

"Yên tâm đi anh cả, Triệu Hữu Lương đã đối xử với em như vậy rồi, em còn có thể nhớ mãi không quên hắn ta, vậy chẳng phải em thành kẻ ngốc rồi sao?" An Hồng Đậu nói.

Cô còn không biết anh cả của mình nghĩ về mình như thế nào, nếu không, đừng nói là còn có thể nói chuyện bình tĩnh ở đây, chỉ sợ phải đá một phát vào người anh cả vừa như anh vừa như cha này để giải tỏa cơn tức mới được.

"Được, có câu nói này của em, anh cả cũng yên tâm rồi." An Hồng Binh vui mừng nói: "Em mau về đi, quan tâm nhiều hơn đến thanh niên trí thức Thẩm, anh cả đi lấy cơm."

Nói xong, An Hồng Binh quay người đi.

An Hồng Đậu nhìn bóng lưng rộng lớn nhưng hơi khom của hắn, mỉm cười nhàn nhạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau