Xuyên Về Niên Đại Văn Làm Trung Y Học

Chương 5:

Trước Sau
Nhưng mà giây tiếp theo.

“Tiểu Đường, em về phòng bệnh đo lại huyết áp cho bệnh nhân đi.” Chung Hồng Quân đột nhiên lên tiếng khiến những người khác sửng sốt.

Bình thường lúc này người được gọi tên đều là người được thầy giáo cố ý bồi dưỡng, mọi người đều quen Mộ Lâm bị gọi ra ngoài rồi nhưng bác sĩ Chung từ khi nào lại đối xử với Tiểu Đường như vậy... Không đúng lắm.

Nghe thấy cách gọi “Tiểu Đường.” này, Sơ Hạ chịu đựng ánh mắt đánh giá của mọi người, bình tĩnh trở về phòng bệnh.

Cô vén tay áo bệnh nhân lên, làm việc.

Cách một khoảng cách, có thể thấy rõ Đường Sơ Hạ thần thái tự nhiên, động tác thành thạo, ngay cả ánh mắt của người khác cũng không làm cô xao nhãng.

Sơ Hạ một ấy làm việc, rất nhanh sự chú ý của mọi người bên ngoài hành lang lại tập trung vào Mộ Lâm.

Bệnh nhân này mới nhập viện điều trị hai ngày trước, đã làm một loạt các xét nghiệm.

Mà lúc này Mộ Lâm và Chung Hồng Quân đang nói đến tình hình của bệnh nhân, có thể coi là một lần kiểm tra đột xuất của các tiền bối đối với Mộ Lâm.

Làm việc cũng không trở ngại Sơ Hạ dựng tai nghe lén, nghe nữ chính kể lại hai phút sau, trong mắt Sơ Hạ lóe lên vẻ thất vọng.

Những gì Mộ Lâm vừa nói cũng không tệ lắm, so với thực tập sinh mới đến thì có thể coi là xuất sắc nhưng dù là Sơ Hạ có kinh nghiệm kiếp trước hay Chung Hồng Quân và bác sĩ Vinh nghe xong, đều không đạt được kỳ vọng.

Ngay cả bác sĩ Vinh, thầy giáo của Mộ Lâm cũng hơi nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ muốn nói lại thôi.



Mộ Lâm nhận ra sắc mặt của mọi người, trong lòng bất an.

Cô ta vào nghề chưa lâu, cho dù có bàn tay vàng, một số kiến thức cũng phải cố gắng học thuộc lòng mới có thể đạt được như bây giờ. Cô ta tự nhận mình không bằng thầy giáo và bác sĩ Chung.

Nghĩ đến đây, Mộ Lâm lén nhìn bác sĩ Chung. Thực ra lúc đầu Mộ Lâm muốn theo bác sĩ Chung học tập nhưng bác sĩ Chung đã dẫn dắt thực tập sinh rồi, may là theo bác sĩ Vinh cũng không tệ.

Đúng lúc Mộ Lâm bất an, Chung Hồng Quân chú ý đến Sơ Hạ đã làm xong việc, nghĩ đến sự khác thường của Đường Sơ Hạ hôm nay, ông theo trực giác gọi một tiếng: “Tiểu Đường, em ra đây.”

Lại bị gọi tên, trong lòng Sơ Hạ thầm than phiền một câu, hôm nay bác sĩ Chung rất thích sắp xếp cô nhỉ!

Mọi người nghe Chung Hồng Quân lên tiếng, tầm mắt lại chuyển từ Mộ Lâm sang Đường Sơ Hạ.

Ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của những người khác nhìn sang, Sơ Hạ thu dọn xong đồ vừa đo huyết áp, đứng lên đi ra ngoài.

“Bệnh nhân đau âm ỉ vùng bụng phải 40 ngày, sau khi ăn thì đau dữ dội hơn, kèm theo nôn. Theo lời bệnh nhân tự thuật thì thời gian đau âm ỉ đã hơn một tháng, sáng hôm kia ăn đồ ăn nhiều dầu mỡ cay nóng, sau khi bị kích thích thì càng đau dữ dội hơn, chườm nóng ngồi dậy thì tình hình có thuyên giảm.”

“Sau khi nhập viện đã nôn bốn lần, dịch vị dạ dày 350ml, bệnh nhân không xuất hiện các triệu chứng như đau ngực tim đập nhanh, không đổ mồ hôi lạnh, không đau tứ chi...”

“Bệnh nhân phủ nhận bị chấn thương nghiêm trọng, phủ nhận bệnh tiểu đường, cao huyết áp và các bệnh mãn tính khác, theo kết quả siêu âm thì nhắc nhở là viêm túi mật, túi mật có nhiều sỏi.”

Do bệnh nhân nhập viện chưa lâu, bệnh án chưa đầy đủ, mà Sơ Hạ biết được nhiều như vậy, còn có thể sắp xếp kể lại trong đầu, tất cả đều là do vừa rồi “Nghe giảng.” nghiêm túc.



Trước khi thăm khám ở hành lang, đám người bác sĩ Chung có nhắc đến bệnh nhân này, một phần thông tin được lấy từ đây, còn một phần khác là Sơ Hạ chẩn đoán sơ bộ sau khi nhìn thấy bệnh nhân, xem bệnh án không bao giờ rõ ràng bằng tự chẩn đoán.

Sơ Hạ làm người vừa tiếp xúc gần với bệnh nhân, tình hình bệnh nhân so với những gì cô vừa nói, cũng đúng chín phần mười.

Theo góc độ của y học cổ truyền thì sỏi túi mật sẽ dẫn đến đau quặn ở vùng bụng trên, đồng thời còn kèm theo tình trạng miệng đắng họng khô, đầy tức vùng thượng vị, chán ăn và tình trạng cảm xúc bất thường, còn lưỡi sẽ có màu đỏ sẫm và rêu lưỡi mỏng trắng.

Điều trị theo y học cổ truyền nên khai thông gan, khai thông khí huyết, bài sỏi giảm đau.

Theo góc độ y học, có thể dùng y học cổ truyền để giảm đau nhưng y học cổ truyền không thể chữa khỏi tận gốc, tình trạng nghiêm trọng nên áp dụng phương pháp phẫu thuật.

Sơ Hạ đang nghĩ đến phương án điều trị trong đầu, thì những người khác trong phòng bệnh thì dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn cô.

Ồ!

Biểu hiện này, chậc chậc chậc!

Hôm nay bác sĩ Đường, cô ấy được lắm...!

Sợ nhất là không khí đột nhiên yên tĩnh!

Lần thao tác này của Tiểu Đường khiến những người khác hoàn toàn nhìn cô bằng con mắt khác.

Đã sớm nghe nói khi còn học ở trường y, biểu hiện của Tiểu Đường không phải bàn cãi, tuyệt đối xuất sắc, vừa có tin người được phân về bệnh viện của họ thì bác sĩ Chung ra tay nhanh vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau