Mười Đêm (H)

Chương 20: Đêm Thứ Ba (4)

Trước Sau
Sau một tiếng hét nữa, cô nằm vật ra giường, hai mắt vô hồn, hai chân mở rộng, mặc cho anh ra vào bằng thứ đồ chơi thô to đỏ tía, còn cô thì mềm nhũn đến mức không nhấc nổi một ngón tay, như một con búp bê tinh xảo nhưng đã bị chơi hỏng.

Anh liên tục thúc mạnh, duy trì tư thế đó, thân thể cô bị va đập đến nỗi bật lên, giọng cô khản đặc, không còn kêu lên được nữa. Cuối cùng, anh cũng xuất tinh, sau đó mới bế cô đi tắm.

Thập Dạ được thỏa mãn đến mức toàn thân rã rời, cũng không còn một chút sức lực nào. Khi nhìn đồng hồ, cô mới giật mình nhận ra rằng anh đã làm tình với cô trong suốt hai giờ.

Cô nép vào lòng anh thở hổn hển, hiếm khi dịu dàng yếu đuối: “Anh Thập, anh sẽ làm em hỏng mất.”

Anh nghe vậy thì cười khẽ, hôn lên mắt cô: “Sẽ không đâu. Anh sẽ trân trọng em, sẽ không làm hư em đâu. Em là món đồ chơi mà anh yêu thích nhất. Trên thế gian này, chỉ có một em mà thôi.”

“Thập Dạ, em là của anh.”

Lúc sáu giờ rưỡi, cô mơ một giấc mơ.

Cô thấy mình đang chạy trong rừng rậm, có thứ gì đó đang đuổi theo sau lưng.

Cô lại ngửi thấy mùi máu tươi.

Tâm trí hỗn loạn, kỳ quái, sợ hãi, tất cả những thứ kỳ lạ, trừu tượng cứ ngăn cản cô tiến về phía trước.

Cô co chân chạy như điên.



Khi cô đột ngột mở mắt ra, Thập Dạ nhận ra mình thực sự đang ở trong rừng rậm.

Cô bị mộng du sao?!

Đây là chuyện chưa từng xảy ra.

Mặc dù đã là sáng sớm, nhưng sương mù dày đặc bao phủ khắp rừng rậm, ánh nắng không thể lọt vào.

Cô giơ năm ngón tay ra, cảm nhận gió, gió thổi qua khe hở, lạnh thấu xương. Nhưng giữa năm ngón tay, không thấy ánh nắng.

Cô cảm thấy lạnh, nhưng lại lạc đường.

Cô lục lọi, cẩn thận tìm kiếm trong sương mù, cô phát hiện chiều cao của bụi cỏ, độ rộng của bùn đất và các chi tiết khác biệt.

Rừng rậm ở phía bắc và phía nam, cô có thể phân biệt được thông qua sự phân bố của thực vật và rêu.

Cô tìm thấy một con đường nhỏ, đi theo con đường nhỏ đó. Cuối cùng, cô phát hiện ra một ngôi nhà gỗ sâu trong rừng.

Cô đẩy cửa ra, bên trong tối om không có ánh sáng, cô thận trọng bước vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau