[Thập Niên 70] Quân Hôn Khiêu Chiến, Tôi Mặc Kệ Mọi Thứ Thành Đoàn Sủng

Chương 32: Bị Trêu Chọc 1

Trước Sau
Lời nói rất hay, không ai có thể tìm ra được vấn đề, ông nội vui vẻ đồng ý ngay, cháu rể coi trong Lạc Lạc như vậy là chuyện tốt, nhất định phải ủng hộ: “Được, vậy ngày mai mở tiệc, chuyện cơm canh, chúng tôi chuẩn bị.”

Ông nội là trưởng bối nhà họ Tống, là trụ cột nhà họ Tống, lời của ông không ai dám làm trái.

Vương Xuân Hương nghe vậy rất lo lắng! Đính hôn, ăn một bữa là xong chuyện, kết hôn như vậy không được, không những phải có của hồi môn, còn phải làm tiệc ở nhà mẹ đẻ nữa.

Trong nhà chưa chuẩn bị cái gì, sao làm được! Vốn dĩ không thể làm được!

“Ba, không có của hồi môn.”

Ông nội liếc bà: “Dùng của Tiểu Tư trước đi, đến lúc đó thêm cho con bé sau.”

Tống Tiểu Tư tâm tình đang chán nản thấy ông nội nhắc tên mình, ngơ ngác nhìn: “Cái gì?”

Hôm nay là ngày tốt, ông nội vốn dĩ không muốn nhắc đến chuyện không vui, nhưng trạng thái của cháu gái khiến ông lo lắng: “Có phải cháu vẫn nghĩ tới tên khốn nạn đó đúng không?”

Tống Tiểu Tư nhìn chằm chằm mũi giày của mình, nhỏ giọng nói: “Không có.”

Cũng từ hôn rồi, nghĩ cũng chẳng ích gì.

Hơn nữa, qua sự tham khảo, cô ấy thấy Lý Thao thật sự rất tệ.

Ông nội truy hỏi: “Vậy cháu đang nghĩ gì?”

Tống Tiểu Tư không dám nói dối: “Cháu, cháu đang nghĩ, nếu từ đầu cháu tìm được một người làm lính, như vậy sẽ không bị từ hôn rồi.”



Cô ấy không ghen tị với Lạc Lạc, chỉ là lo rằng mai sau sẽ không tìm được bạn trai.

Ông nội vốn cả cuộc đời đều rất cứng rắn nhưng lại bị những lời này làm cho sụp đổ, ông nghẹn ngào nói: “Không phải lỗi của cháu, không cần phải khó xử về chuyện từ hôn.”

Hoắc Tư Tiêu cúi đầu nhìn Tống Lạc Anh, ghé tai cô thì thầm: “Chị vợ, gặp chuyện gì phiền phức à?”

Đều là người nhà, Tống Lạc Anh cũng không giấu diếm gì, cô nói nhanh về việc Tống Tiểu Tư huỷ hôn.

Hai người rất gần nhau, mùi hương nhàn nhạt của thiếu nữ tràn ngập chóp mũi của Hoắc Tư Tiêu, đôi mắt đen sâu thêm vài phần, yết hầu chuyển động lên xuống.

Anh đè nén sự dao động trong cơ thể, nhìn về hướng của ông nội nói: “Nếu chị ấy cần tìm một quân nhân, anh có thể giới thiệu.”

Tống Lạc Anh nở nụ cười rạng rỡ, tuỳ ý nói: “Cái này được!”

Tống Tiểu Tư đỏ mặt, khuôn mặt tràn đầy mong đợi: “Có được không? Đối phương sẽ không chê tôi đã từng từ hôn chứ?”

Trong lòng Hoắc Tư Tiêu đã có mấy ứng cử viên, nhưng có thể tìm được ngừoi phù hợp hay không vẫn phải dựa vào vận mệnh: “Thích chị, không nhưng không chê chị mà còn thương chị, không thích chị, chị có tốt đến mấy cũng sẽ bị chỉ trích.”

Ông nội thấy như vậy rất tốt: “A Tiêu, chuyện này giao cho cháu.”



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau