Thập Niên 60: Chị Dâu Cả Bưu Hãn Trọng Sinh Báo Thù

Chương 49:

Trước Sau
Triệu Quế Phân thấy cô vừa mới ra khỏi phòng đã lập tức khóa cửa, giận muốn mắng chửi.

Cái thứ xui xẻo này, không lẽ còn sợ bà ta đi lục lọi đồ đạc sao? Cho dù bà ta có đi lục lọi thì không phải cũng là chuyện đương nhiên sao?

Bà ta là mẹ chồng, còn không được lấy đồ của con dâu, đây là đạo lý gì!

Triệu Thúy Hoa vốn dĩ đang định lên núi, nghe Bạch Tú Tú gọi, chỉ có thể dẫn cô đi khám bệnh trước.

“Hai đứa mày!”

Nhìn thấy hai đứa con dâu đi ra ngoài, Triệu Quế Phân tức đến mức giơ chân đá vào tường, kết quả đá mạnh làm trẹo cả chân.

“Mẹ, xem ra hôm nay không thể lên núi được rồi, nhưng mà… chờ ngày mai mẹ cũng đi theo bọn con đi? Đến lúc đó con đi chung với chị dâu cả, mẹ đi chung với chị dâu ba. Cả gia đình chúng ta lên núi, có hai người chúng ta canh chừng, hai chị dâu đều sẽ không lười biếng.”

Chu Kiều Kiều thấy hôm nay Bạch Tú Tú lại trốn đi, có chút không cam lòng.

Số dược liệu mà cô ta tìm được ngày hôm qua, hôm nay lại phải chia đều cho cả gia đình, cô ta thật sự là lỗ to rồi!

Nếu không cho Bạch Tú Tú xui xẻo theo, cô ta thật sự không thể vui nổi.

Triệu Quế Phân vừa nghe nói bà ta cũng phải lên núi, cực kỳ không vui. Bà ta nuôi nhiều con trai như thế, còn cưới vợ hết rồi, mắc gì lại kêu một bà già như bà ta đi vào núi chứ?

Trong núi nguy hiểm biết bao nhiêu?



Cứ nhìn vợ thằng hai và vợ thằng tư là biết ngay.

“Mẹ, chờ lên núi rồi, mẹ cứ bảo chị dâu ba tự đi tìm kiếm đồ, mẹ nghỉ ngơi là được. Con chủ yếu là muốn nhờ mẹ canh chừng chị dâu cả, không cho chị ta lén giấu đồ hoặc là lười biếng. Cũng không thể để chị dâu cả lười biếng mãi được”

Chu Kiều Kiều tiếp tục dụ dỗ bà già này.

Triệu Quế Phân nghe xong cũng cảm thấy rất có lý, hơn nữa nếu bà ta không đi thì con quỷ lười Bạch Tú Tú này chắc chắn sẽ còn tiếp tục giả bệnh!

Bà ta là mẹ chồng cũng đã lên núi rồi, cô làm con dâu sao có thể không đi được chứ?

“Được rồi, cứ nghe lời con đi.”

Bên này hai mẹ chồng nàng dâu bọn họ đã lên kế hoạch cho ngày mai.

Bên kia, Bạch Tú Tú đã dẫn theo Triệu Thúy Hoa đến phòng vệ sinh.

Trương lão đầu nhìn thoáng qua hai người, có chút kinh ngạc.

Bạch Tú Tú đi vào phòng, đề phòng chú Trương còn chưa nắm được tình hình, vừa mới đi đến đã mở miệng nói: “Chú Trương, ngày hôm qua mẹ chồng bảo cháu đi lên núi, cháu vừa lên núi xong lập tức cảm thấy chóng mặt nhức đầu, có phải là do cháu đi lại quá nhiều rồi không?”

Trương lão đầu: …

Vợ của thằng nhóc Vương Thanh Hòa này lười thật đó!

Nhưng mà, như vậy mới đúng.



Nếu cô không tự biết trộm lười thì còn có ai đau lòng cho cô nhóc này nữa chứ?

Trương lão đầu để cô diễn kịch xong rồi, lập tức lạnh mặt, bực bội mở miệng mắng: “Nhà của cô không coi tính mạng nhà người khác ra gì đúng không? Cô như thế này rồi, đi vào núi có thể làm được cái gì chứ? Nếu lại để cô mệt thêm vài lần nữa thì còn sống nổi sảo?”

Lúc này trong phòng y tế cũng có không ít người, Trương lão đầu vừa la to, tất cả mọi người đều biết.

Có lẽ không đợi đến lúc ăn cơm trưa, toàn bộ người trong thôn đều sẽ biết Triệu Quế Phân lại ngược đãi con dâu.

Triệu Thúy Hoa nhìn thấy cảnh này, đều sợ ngây người.

Nếu không phải hôm qua cô ta nhìn thấy chị dâu cả đi đứng như bay thì cô ta cũng tin thật rồi!

Trương lão đầu lại kê một ít thuốc bổ cho Bạch Tú Tú, nhưng khi nói với những người khác thì lại nói nghiêm trọng hơn rất nhiều, nói mấy loại thuốc này đều là thuốc dùng để bảo vệ tính mạng.

Bạch Tú Tú cầm theo thuốc ra khỏi phòng y tế, khóe môi nhịn không được cong lên.

Mấy ngày tiếp theo cô lại có thể tiếp tục lười biếng rồi, mỗi ngày nằm yên ở trong nhà, còn có thể phân được tiền dược liệu mà Chu Kiều Kiều kiếm được, cuộc sống như thế này, cô cũng không muốn ra riêng nữa!

“Chị dâu cả, chị… chị định bệnh bao lâu nữa?” Triệu Thúy Hoa đã ngu người luôn rồi.

“Đương nhiên là phải bệnh đến lúc không cần làm việc nữa, hiện tại cho dù ai lên núi kiếm được dược liệu bán kiếm tiền đều sẽ chia cho chị một phần, chị lên núi làm gì?” Bạch Tú Tú nhìn cô ta như đang nhìn một đứa ngu. Kiếp trước cô vốn dĩ là một người không thích làm việc, không lẽ sống lại rồi còn có thể sửa được cái tật xấu này sao?

Có thể cho kẻ thù làm việc, mắc gì cô phải tự đi làm chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau