Độc Sủng Xung Hỉ Phu Lang

Chương 43:

Trước Sau
"Không cần, gà, đâu, trứng gà là được, rồi." Lễ lại mặt vốn là Tống gia đưa tới, nếu như bọn họ tự ý đổi đồ vật, để cho người khác nhìn thấy lại tưởng rằng bọn họ có ý kiến với đồ vật do nãi nãi chuẩn bị nữa.

"Vậy cũng được." Tống Duy An cũng nghĩ đến vấn đề này, liền đem đồ vật trên đất bỏ lại vào giỏ, dù sao mấy thứ này cũng chỉ để thăm dò phản ứng của cha mẹ Ôn Nhạc thôi, nếu đối phương là người tốt, sau này hắn sẽ từ từ bù lại là được.

"Ngày mai chúng ta phải lên trấn xử lý hộ tịch, nếu trở về sớm chúng ta liền đi, nếu trở về quá muộn cũng chỉ có thể để ngày mốt lại cùng đệ về nhà." Tống Duy An đem rổ đặt ở trong phòng ngủ của bọn họ, dù sao hiện tại trong nhà cũng chỉ có cái rổ này là đáng tiền nhất, vẫn là nên giữ cho kỹ.

"Được." Ôn Nhạc nghĩ đến về nhà, trong lòng kỳ thật là có chút bất an, rất sợ mẹ hắn sẽ giống đối đãi hắn mà đối đãi Tống Duy An, hắn bị đối xử thế nào cũng không sao, nhưng hắn lại không muốn nhìn thấy người này bị ủy khuất giống hắn.

"An Tử, có ở nhà không?" Tống Duy An vừa đem đồ vật vào nhà, liền nghe thấy bên ngoài có người kêu hắn.

"Có." Tống Duy An đi ra mới thấy là Đường Thanh Thủy của Đường gia, "Thanh Thủy ca tìm ta có việc sao?"

Đường Thanh Thủy tùy tiện toét miệng cười nói: "Ta và ngươi bằng tuổi, đừng kêu ca, gọi ta bằng Thanh Thủy là được. Hôm qua ăn thịt ngươi đưa tới, hôm nay tới xem các ngươi có cần ta giúp gì không."

Thổ địa nhà hắn không nhiều lắm, trong nhà có lão cha và đại ca là có thể giải quyết, dù sao hắn xuống ruộng cũng không có chuyện gì làm, đơn giản liền tới đây xem thử.



Tống Duy An nhìn thấy Đường Thanh Thủy tự mình đưa tới cửa, cũng không hề khách khí nói: "Ta đúng là có một chuyện muốn tìm ngươi hỗ trợ đây. Ngươi có biết nơi nào có thể lấy được bùn dùng để xây nhà không?"

"Biết, cách nơi này không xa có một đỉnh núi, tất cả nhà bùn trong thôn chúng ta đều là đào ở đó, ngươi muốn xây nhà sao?" Đường Thanh Thủy cảm thấy xây nhà, chỉ dùng bùn thôi cũng không rắn chắc.

"Không phải xây nhà, ta chỉ muốn xây một cái lò nung nhỏ." Hắn còn đang lo lắng vấn đề này, nếu có Thanh Thủy hỗ trợ thì không còn gì bằng.

Đường Thanh Thủy sảng khoái vỗ ngực nói: "Ta không biết xây thứ kia, nhưng nếu là bùn thì không thành vấn đề, ngươi muốn bao nhiêu ta sẽ lấy giúp ngươi."

"Được thôi, chỉ cần có bùn là được, khi nào thì ngươi rảnh, ta cần khoảng hai gánh." Lại trộn thêm một ít cục đá, chắc là đủ rồi.

"Dễ thôi, ngươi chờ ở đây đi, bây giờ ta đi liền." Đường Thanh Thủy là người nói là làm, sau khi nói xong liền xoay người về nhà lấy dụng cụ.

"Hay là để ta đi theo hỗ trợ đi, một mình ngươi chỉ sợ quá nặng." Tống Duy An không nghĩ tới năng lực hành động của Đường Thanh Thuỷ lại mạnh đến vậy, người này vừa nói xong liền đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau