Bắt Đầu Từ Số Không Chế Tạo Bất Hủ Tiên Vực

Chương 38: Vân Anh Khách Quán

Trước Sau
Có một phòng ăn cũng là niềm vui ngoài ý muốn!

Nhưng trước mắt đồ ăn rong hòm item của Ngô Trì cũng ăn không hết, nhu cầu đồ ăn vẫn còn rất nhỏ, hắn cũng không quá để ý, tiện tay điểm vào “+” phía trên.

Sau một khắc, thần quang năm màu bay ra, bao phủ phòng ăn!

Không đến 3 giây, thần quang tán đi, phòng ăn biến lớn lên khá nhiều, từ phong cách hiện đại lập tức biến thành phong cách thần bí!

Lọt vào tầm mắt, đủ mọi màu sắc hoa cỏ, một gốc cây mây anh đào, một đại sảnh, một cái phòng bếp và một cái phòng ngủ.

......

【 Vân Anh Khách Quán 】

Loại hình: Phòng ăn.

Đẳng cấp:1(0/200)

Công năng: Chế tác mỹ thực, phối liệu phát sáng ( Đẳng cấp 1)

Tồn kho: 100/100.

Giới thiệu: Vân Anh chi hạ, phong tình chi địa.

......

“Phát sáng phối liệu”

Đẳng cấp: 1.

Giới thiệu: Dùng phối liệu để chế ra mỹ thực, sẽ nhận được hiệu ứng tích cực tạm thời.

......

“Phối liệu phát sáng!?”

Ngô Trì lập tức chú ý tới trọng điểm!

So sánh với phòng ăn trước đây, “Vân Anh Khách Quán” bây giờ lớn hơn không ít và cũng là một tòa kiến trúc đặc biệt!

Khi sử dụng sản phẩm kiến trúc sẽ được cộng thêm thuộc tính!

“Thú vị......”

Ngô Trì suy nghĩ một chút, đi vào khách trong quán, tiến vào phòng bếp.

Trong phòng bếp, có nhiều loại bộ đồ ăn, nồi sắt, lồng hấp các loại.

Ngô Trì suy nghĩ một chút, hắn lấy một bịch sợi mì từ trong thanh vật phẩm ra, sau đó tiêu phí 1 tồn kho lấy ra một phần phối liệu.

Cùng với phối liệu, hắn nhanh chóng nấu ra một bát mì chay.



Lúc này, khi đã cầm trên tay một tô mì mới ra lò, canh, mì, bát đều tản mát ra tia sáng, hơn nữa có bảng thuộc tính!

......

【 Mì chay 】

Loại hình: Mỹ thực.

Phẩm chất: rác rưởi.

Thuộc tính: Chắc bụng, sức mạnh +0.5( duy trì 1 giờ)

Giới thiệu: Có thể dùng phối liệu cao cấp để làm ra một món ăn rác rưởi, đây cũng là thiên phú vạn người có một.

“......”

“Mọe nó! Cũng không phải ngươi ăn!”

Mặt Ngô Trì tối sầm, nhìn kỹ thuộc tính trên phần giới thiệu một chút.

Căn cứ vào minh chứng, thuộc tính cộng hưởng của mỹ thực có giới hạn thời gian cao nhất, thuộc tính cộng thêm cao hay thấp được quyết định bởi phẩm chất thức ăn và đẳng cấp kiến trúc!

Theo lý thuyết, các loại kiến trúc có đẳng cấp càng cao thì phẩm chất mỹ thực càng tốt, thuộc tính cộng thêm càng nhiều!

Ngô Trì làm ra cái bát mì chay này, được cộng thêm 0.5 điểm lực lượng, đúng là có chút ngon lành.

Hắn do dự một chút, vẫn là bắt đầu ăn.

Một tô mì vào trong bụng liền có nhiệt lượng tỏa ra, phút chốc truyền đi khắp thân thể!

Hắn đứng lên, bóp bóp nắm tay, cảm giác rõ ràng lực lượng thân thể đã biến hóa!

“Cũng không tệ lắm!”

Ngô Trì gật gật cái đầu, lại chẹp chẹp cái miệng, sau khi ăn xong chén mì kia, hắn cảm thấy hương vị do mình nấu trước đó… cũng không quá khó ăn!

“Ta cũng không tin, chờ ta nấu xong bát mì cho hai muội muội ăn, các nàng chắc chắn cảm nhận được”.

Ngô Trì không phục, bắt đầu chọn lựa nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị giải phóng tài năng nấu nướng của Ngô Mỗ.

Hắn là Ngô Mỗ không phải Trù thần, nhưng với trù nghệ của nhiều năm đơn thân, nói bản thân là một đầu bếp, tuyệt không có vấn đề?

......

Đêm!

Thế giới Vô Tận Hư Không, thiên tượng vạn biến, mà xung quanh lãnh địa Ngô Trì, bóng đêm vĩnh cửu bao trùm lên mọi thứ, không trăng không đèn.

Nhưng ở trong lãnh địa, mỗi tòa kiến trúc đều đã lên đèn khiến cho lãnh địa như hóa thành ánh nến trong đêm tối, sáng động lòng người.



Trong phòng nhỏ, Tần Khả Khanh tỉnh lại, nàng cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, cảm giác mệt mỏi sau khi chiến đấu trước đó đều đã tan biến.

Vừa quay đầu, nàng thấy Lâm Đại Ngọc cũng đã dậy, hiện đang buộc tóc.

Bởi vì rơi mất ngọc trâm nên nàng chỉ có thể cầm một cây cột tóc, ghim mái tóc dài ở dưới lên, vừa dễ nhìn lại không ảnh hưởng đến việc chiến đấu.

“Đại Ngọc, chào buổi tối.”

Tần Khả Khanh dụi dụi con mắt, ngồi dậy, một bên mặc quần áo, một bên nhìn về đồng hồ phía trên bàn.

Đó là do Ngô Trì đặt ở phía trên, con số thời gian đã nhảy lên.

“1...8 giờ...12 phút.”

Tần Khả Khanh miệng nhỏ khẽ động, nói ra từng chữ từng chữ.

Nàng tuy không quen thuộc vật phẩm khoa học kỹ thuật nhưng vẫn cố gắng thích nghi.

Hơn nữa, vật phẩm khoa học kỹ thuật lại rất tiện lợi, nàng cũng cảm nhận được điều đó, chỉ là không được thích phong cách ấy lắm.

“Đã đến buổi tối.”

Lâm Đại Ngọc chỉnh sửa quần áo một chút, ôn nhu nói: “Chuẩn bị một chút, trong 24 giờ, sóng quái vật nhất định sẽ lại tấn công.”

“Ân!”

Tần Khả Khanh mừng rỡ, vội vàng mặc giày, cùng Lâm Đại Ngọc ra khỏi phòng nhỏ.

Lãnh địa không lớn, hai người rất nhanh tìm được Ngô Trì.

Hắn đang ở trong đại sảnh【 Vân Anh Khách Quán 】, đập mặt vào bàn mà ngủ.

“Cái con người này...... đúng là một tên ngu ngốc, không sợ lạnh.”

Lâm Đại Ngọc dường như là có chút giận lẫy, đi về phòng nhỏ lấy một kiện áo khoác, khoác vào thân Ngô Trì.

Tần Khả Khanh không dám nhúng tay, nhưng nàng có thể cảm nhận được, Đại Ngọc muội muội có chút “Khẩu thị tâm phi”.

......

Giữa lúc mơ mơ màng màng, Ngô Trì ngửi thấy hai loại mùi thơm khác nhau.

Không phải nước hoa cũng không phải son phấn!

Một loại giống như là hoa mẫu đơn, một loại lại giống như là hoa lan, rất dễ chịu!

Hắn nhịn không được dùng sức hít hít vài hơi, lại nghe thấy một tiếng kinh hô, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy gương mặt xinh đẹp đang đỏ bừng của Tần Khả Khanh, nàng ngồi ở bên cạnh Ngô Trì, còn hắn thì mới dựa vào thân thể của nàng mà ngủ!

“Lãnh Chúa đại nhân, thân thể Khả Khanh tỷ tỷ, thơm không?”

Một giọng nói âm dương quái khí vang lên, bên trong sự ôn nhu chứa đứng một chút lãnh ý, Ngô Trì bật dậy, thấy được Lâm Đại Ngọc cũng ngồi kế bên, thân thể dán chặt lấy Ngô Trì......

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau